Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4962: Giọng điệu không phép từ chối.





Chưa đến năm giây, các cường giả quân cận vệ Đại Chu đã bị Diệp An giết sạch hết.



Mà họ lại không có cơ hội đánh trả.



Thấy thế, ánh mắt Lâm Thương đầy vẻ hoảng sợ: “Ngươi!”



Advertisement

Sắc mặt đám người Chu Ngôn trắng bệch, hoảng loạn bất an, thực lực đáng sợ Diệp An thi triển vượt xa dự liệu của họ.



Sau khi tàn sát đám cường giả quân cận vệ Đại Chu, Diệp An nhìn Lâm Thương, đang định tiếp tục tấn công thì một giọng nói bỗng chậm rãi vang lên từ trên trời: “An cô nương, xin hãy nương tay”.



Sau khi giọng nói này vang lên, một người đàn ông mặc đồ màu vàng bước ra.



Advertisement



Khi nhìn thấy người đàn ông trước mặt, hai mắt Diệp An híp lại.



Cô ấy nhận ra người đến, chính là Chu Đế - Tứ hoàng tử của Đại Chu.



Diệp An nhìn chằm chằm Chu Đế: “Ngươi là ai?”



Sau khi bước ra, Chu Đế mỉm cười: “An cô nương, ta là Chu Đế - Tứ hoàng tử của Đại Chu, đây chỉ là hiểu lầm thôi”.



Diệp An không cảm xúc nói: “Chúng muốn giết ta, đây là hiểu lầm à?”



Chu Đế nhìn Lâm Thương, sau đó cười nói: “An cô nương có thể đổi chỗ nói chuyện chút không?”



Diệp An nhìn Chu Đế: “Nói ở đây đi”.



Nụ cười trên mặt Chu Đế cứng đờ trong giây lát, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường, gã cười nói: “An cô nương, cô nên biết bây giờ Đại Chu và thư viện Quan Huyên đang sáp nhập với nhau, nếu chuyện ở đây lộ ra ngoài, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa Đại Chu và thư viện, hơn nữa trước đó tình hữu nghị mà hai bên khó khăn lắm mới thiết lập đều sẽ không còn nữa”.



Diệp An nói: “Lẽ nào quan hệ giữa Đại Chu và thư viện Quan Huyên không phải là quan hệ cấp trên cấp dưới sao?”



Chu Đế nhìn chằm chằm Diệp An, nụ cười dần biến mất: “An cô nương, Đại Chu ta và thư viện Quan Huyên có quan hệ bình đẳng, cô hãy ghi nhớ điều này cho”.



Diệp An quay đầu nhìn Diệp Quân cách đó không xa, sau đó nhìn về phía Chu Đế: “Quan hệ bình đẳng. Theo ta được biết, Nữ hoàng Đại Chu - Chu Phạn đã thực hiện Quan Huyên Pháp ở Đại Chu, cả Đại Chu đều dựa vào thư viện Quan Huyên, sao đến chỗ ngươi thì Đại Chu ta và thư viện Quan Huyên có quan hệ bình đẳng rồi”.



Chu Đế bình tĩnh nói: “An cô nương, nếu cô nói vậy thì cũng chẳng có ý nghĩa gì cả”.



Diệp An khẽ cười: “Ta phải nói là đệ đệ của ta nhân từ quá rồi, nếu là ông nội ta thì Đại Chu của ngươi đã không còn nữa”.

Chu Đế híp mắt lại: “An cô nương, cô là tỷ tỷ của viện trưởng, nhưng điều này không có nghĩa là cô có thể nói bậy, bây giờ thư viện Quan Huyên chẳng qua chỉ là một nền văn minh vũ trụ cấp một, còn Đại Chu ta đã là nền văn minh vũ trụ cấp năm. Nhưng bọn ta sẵn sàng hợp tác với vũ trụ Quan Huyên, hơn nữa còn giúp đỡ vũ trụ Quan Huyên, thử hỏi xem Đại Chu ta vẫn chưa đủ thành ý với vũ trụ Quan Huyên sao?”






























Nghe Chu Đế nói thế, sắc mặt đám người Tư Mã Phong tối sầm, họ đều nhìn Diệp An, phải nói là bọn họ vẫn hơi lo lắng.