Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4972: “Điện hạ đang cứu Đại Chu”.



Chu Phạn đột nhiên nói tiếp: “Chuyện này cũng không thể vội vàng được, không chỉ có Viện trưởng cần phải gia tăng thực lực của bản thân lên, mà là cần phải gia tăng thực lực tổng thể của vũ trụ Quan Huyên lên, thực lực của vũ trụ Quan Huyên càng mạnh, danh tiếng càng lớn, thì tất nhiên danh tiếng của Viện trưởng sẽ...”





Nói đến đây, cô ta dừng lại một chốc, sau đó nói: “Cần có thời gian”.



Diệp Quân gật đầu một cái: “Ừ”.



Đột nhiên Chu Phạn nhìn về phía Diệp An: “Ta vẫn còn vài việc cần phải xử lý, tối nay chúng ta ăn chung một bữa đi”.

Advertisement



Diệp An gật đầu: “Được”.



Thấy Diệp An đồng ý, Chu Phạn gật đầu rồi đứng dậy rời đi.



Advertisement



Sau khi Chu Phạn rời khỏi, đột nhiên Diệp Quân cất tiếng: “Tỷ, thế đạo này quá phức tạp”.



Diệp An bình tĩnh nói: “Giờ thấy khó khăn rồi à?”



Diệp Quân gật đầu.



Việc quản lý một vũ trụ không phải việc mà người có sức mạnh vô địch là có thể làm được, lòng người phức tạp, có thể chính sách ở phía trên rất tốt, nhưng khi đưa xuống dưới lại khác đi hoàn toàn.



Diệp An bình tĩnh nói; “Vẫn là cha thông minh, đẩy qua cho con trai làm, đệ có muốn học theo cha, giao hết mớ hỗn độn này cho con trai đệ không?”



Diệp Quân lắc đầu cười: “Nhà chúng ta có một tật xấu, tới đệ dừng lại được rồi”.



Diệp An nghiêm túc nói: “Đây là con đường đệ muốn đi à?”



Diệp Quân im lặng một lúc lâu, sau đó nói: “Vâng ạ”.



Diệp An nói: “Ông nội thành lập trật tự, nhưng ông lại không đi theo con đường này, cha cũng thành lập trật tự, nhưng ông ấy cũng không đi theo con đường này, nếu như đệ có thể thành công, vậy có nghĩa là đệ đã giỏi hơn họ rồi”.



Diệp Quân phì cười: “Vậy à?”



Diệp An gật đầu, sau đó cô ấy đứng lên: “Đi, đi dạo một chút nào”.



Diệp Quân kéo Táng Cương đi theo.



Bên kia.



Chu Phạn quay lại hoàng cung, Nguyên Tướng ở sau lưng cô ta hơi do dự một chút, sau đó nói: “Điện hạ, có một vài thế gia và tông môn đang gây sự, bọn họ đang tung tin đồn ở bên ngoài, rằng hiện tại điện hạ chỉ một lòng hướng về vũ trụ Quan Huyên, không có Đại Chu...”