Diệp Quân gật đầu: “Mặc dù ta có lòng tin với mình nhưng ta biết ta cần một người giám sát”.
Chu Phạn nói: “Tịnh tông chủ”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ, cô ta không chỉ phụ trách giám sát ta, mà còn cả vũ trụ Quan Huyên”.
Chu Phạn bỗng dừng lại, nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Trước kia ta cứ nghĩ huynh tạo ra vũ trụ như vậy chỉ là để cho vui, nhưng bây giờ ta chợt nhận ra huynh không phải đang nói đùa, huynh rất nghiêm túc”.
Diệp Quân cười nói: “Trước kia ta cũng không nghĩ quá nhiều, chỉ có thể đi từng bước một, nhưng trong khoảng thời gian này, ta cảm thấy mình cần phải làm gì đó, hơn nữa cũng chỉ có ta mới có thể làm gì đó được”.
Advertisement
Trong vũ trụ bao la này, nếu hắn không gật đầu, không ai có thể thiết lập trật tự hoàn toàn mới, vì muốn thiết lập trật tự mới, phải được nhà họ Dương gật đầu đồng ý.
Diệp Quân muốn thiết lập trật tự, những người thân của ông nội và bố sẽ ủng hộ không điều kiện, nhưng nếu là người ngoài thì chưa chắc họ sẽ giúp.
Hai người chậm rãi đi dạo, không biết đã đến một hoa viên từ lúc nào.
Advertisement
Nơi đây hương hoa tràn ngập, vô cùng yên tĩnh.
Chu Phạn bỗng nói: “Ta cũng muốn một đứa con”.
Diệp Quân quay đầu nhìn Chu Phạn, Chu Phạn mặt hơi đỏ lên: “Còn huynh có muốn không?”
Diệp Quân nhìn bốn phía yên tĩnh, không chút do dự nói: “Muốn”.
Nói rồi hắn xoay người đi đến phía sau Chu Phạn, Chu Phạn giật mình: “Đừng nói là ở đây chứ”.
Ngày hôm sau.
Chu Phạn rời khỏi Thiên Giới, bây giờ cô ta là người bận rộn, ở đây hai ngày, bên trong thư viện không biết bao nhiêu việc chất đống chờ cô ta xử lý.
Bên trong phòng ăn Tiên Bảo Các.
Diệp Quân và Táng Cương đang dùng bữa, Táng Cương hiển nhiên rất thích đồ ăn của Tiên Bảo Các, ăn từng miếng lớn, đặc biệt là tôm hùm, cô bé đã ăn năm con!
Diệp Quân nhìn Táng Cương đang ăn ngấu nghiến trước mặt, trên mặt nở nụ cười, nhưng chẳng bao lâu sau, hắn lại hơi đau đầu.
Hắn đang lo lắng làm sao thu xếp cô bé này cho người khác, nếu để cô bé đi theo hắn, hiện tại thực lực của hắn còn chưa khôi phục, như nghĩ tới điều gì, Diệp Quân cau mày nói: “Tháp gia, bây giờ thư viện đã bắt đầu cải tạo Đại Lục bị bỏ rơi, tại sao tu vi của ta còn chưa khôi phục?”
Tiểu Tháp im lặng một lát, sau đó nói: “Có phải cô cô ngươi quên mất rồi không?”
Sắc mặt Diệp Quân tối sầm.
Tiểu Tháp lại nói: “Có khả năng nhiệm vụ của ngươi thật ra vẫn chưa hoàn thành.”
Diệp Quân nghe vậy hơi cau mày lại.
Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Không đúng.”
Diệp Quân hỏi: “Sao vậy?”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Ta phát hiện phong ấn của ta hình như được giải trừ rồi.”
Diệp Quân hơi sửng sốt, sau đó kiểm tra Tiểu Tháp, quả nhiên phát hiện Tiểu Tháp đã khôi phục bình thường.