Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5009: Đến lúc đó sẽ vô cùng phiền phức”.





Diệp Quân gật đầu: “Hiểu rồi.”



Đa Nguyên Đạo Đế chợt nói: “Cậu Diệp có hứng thú với thứ này sao?”



Diệp Quân gật đầu: “Ta hơi tò mò.”



Đa Nguyên Đạo Đế gật đầu: “Tìm hiểu một chút cũng được, nhưng cậu Diệp không cần tu luyện thứ này, nếu kiếm đạo của cậu Diệp có thể tăng lên, khi đó, một kiếm có thể vượt qua vạn kiếm, đó mới thật sự là mạnh.”



Diệp Quân cười nói: “Đúng vậy.”

Advertisement



Vừa nói, hắn vừa xòe tay ra, pháp ấn Vô Thượng xuất hiện trước mặt Đa Nguyên Đạo Đế.



Đa Nguyên Đạo Đế hơi nghi ngờ.



Diệp Quân nói: “Ta đã suy nghĩ kỹ, vẫn muốn thực hiện Quan Huyên Pháp ở khu vực Thần Hư này, để xem hiệu quả trước, nếu không có vấn đề gì lớn, sau khi quay về vũ trụ Quan Huyên sẽ thúc đẩy toàn diện.”



Advertisement

Đa Nguyên Đạo Đế gật đầu: “Đây là suy nghĩ chín chắn thận trọng.”



Diệp Quân cười nói: “Ông ở lại đây giúp Dĩ An đi.”



Đa Nguyên Đạo Đế gật đầu: “Được.”



Diệp Quân nhìn Đa Nguyên Đạo Đế: “Đa Nguyên, ông đã đến vực Cửu Châu chưa?”



Đa Nguyên Đạo Đế kinh ngạc: “Ngươi muốn đến vực Cửu Châu sao?”



Diệp Quân gật đầu: “Ừ.”



Đa Nguyên Đạo Đế do dự, sau đó nói: “Cậu Diệp, với thực lực bây giờ của cậu Diệp, không không thích hợp đến đó.”



Diệp Quân cười: “Thực lực ta chưa khôi phục là có nguyên nhân.”



Đa Nguyên Đạo Đế gật đầu: “Đây là một lý do, hai là thế lực nơi đó hơi phức tạp, ở đó có đủ loại lính đánh thuê lớn nhỏ, đều rất tàn ác, những lính đánh thuê đến từ các nền văn minh vũ trụ khác nhau, đều đang tranh giành địa bàn nơi đó, tóm lại, nơi đó rất hỗn loạn, bây giờ cậu Diệp đến đó sẽ rất nguy hiểm.”



Diệp Quân cười nói: “Không sao, có tỷ tỷ ta ở đó, tỷ ấy nói ở đó sống rất tốt, sau khi tới đó ta dựa vào tỷ ấy là được rồi.”



Đa Nguyên Đạo Đế do dự, sau đó gật đầu: “Vậy được, ta tiễn cậu Diệp một đoạn đường.”



Diệp Quân gật đầu: “Được.”



Vừa nói, hắn vừa ngẩng đầu nhìn vào tinh không sâu thẳm, hít một hơi thật sâu, mỉm cười nói: “Tỷ tỷ, đệ đến đây.”

Diệp Quân đi theo Đa Nguyên Đạo Đế trong một tinh vực yên tĩnh.



Hắn đã rời khỏi vực thần Hư được nửa tháng rồi. Nửa tháng qua, Đa Nguyên Đạo Đế đã dẫn hắn xuyên qua các tinh vực liên tục, song thế mà vẫn chưa tới nơi. Điều khiến hắn thấy hơi ngạc nhiên là, phải biết rằng Đa Nguyên Đạo Đế chỉ cần dùng một chút sức mạnh thôi là đã có thể xuyên qua hàng chục nghìn tinh vực rồi.



Tuy hắn biết vũ trụ này rất lớn, nhưng lần này vẫn phải thấy khá kinh ngạc.



Trên suốt đường đi, hắn và Đa Nguyên Đạo Đế cũng đã gặp khá nhiều nền văn minh khác, nhưng đều không quá cao.



Lại năm ngày nữa trôi qua. Hôm nay, Đa Nguyên Đạo Đế và Diệp Quân đã đến một tinh vực yên tĩnh và thần bí, nơi đây được chiếu sáng bởi vô vàn các vì sao nên đẹp như tranh vẽ, chỉ có điều là hơi yên ắng, không hề có một tiếng động nào, sự yên ả này khiến con người ta thấy hơi khiếp sợ.



Thấy Đa Nguyên Đạo Đế dừng bước, Diệp Quân hỏi: “Đến rồi à?”



Đa Nguyên Đạo Đế khẽ gật đầu, sau đó chỉ về phía cuối bầu trời sao ở phía xa rồi nói: “Cậu Diệp nhìn đi”.






























Đa Nguyên Đạo Đế lắc đầu: “Không, tu vi của cậu đã được cô cô của cậu phong ấn rồi, họ sẽ không phát hiện ra đâu”.