Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5029: "Sống cũng không có ý nghĩa."





Nhưng cũng tốt, người này nhìn ngốc nghếch, không có vấn đề gì lớn.



...



Bên ngoài.



Sau khi Bàn Trấn rời khỏi sân, một ông lão cung kính nói: “Tộc trưởng, ngài chắc chắn muốn chọn người này sao?”



Bàn Trấn cười nói: “Ngươi cho là ta đang nói đùa sao?”

Advertisement



Ông lão hơi do dự, sau đó nói: “Tại sao?”



Bàn Trấn cười nói: “Có phải ngươi cho rằng thằng nhóc này không có khí vận Cửu Châu nên không đáng để chúng ta lãng phí một chỗ không?”



Ông lão gật đầu: “Ừ.”



Advertisement

Bàn Trấn khẽ lắc đầu, nói: “Ta cảm thấy chuyện này hơi kỳ lạ.”



Ông lão hơi nghi ngờ: “Kỳ lạ?”



Bàn Trấn gật đầu: “Ngươi nhìn đi, trong ba viện này, bên trái có khí vận Cửu Châu, bên phải có truyền thừa vị kia, nhưng giữa viện không có gì cả, ngươi cảm thấy bình thường sao?”



Ông lão khẽ nhíu mày: “Không phải điều đó chứng tỏ hắn không đủ phúc vận khí?”



Bàn Trấn lắc đầu cười nói: “Ta điều tra thì phát hiện rằng thằng nhóc này là bạn của con nhóc nhà họ Tả, lần này Tả Lâu đến gặp hắn, chắc là do nha đầu kia nhờ muốn dẫn hắn ra ngoài, nhưng hiển nhiên, Tả Lâu không vừa ý với tên này…”



Ông lão càng nghi ngờ: “Ông ta không thích, chẳng phải càng chứng tỏ người trẻ tuổi này không tốt sao?”



Bàn Trấn nhìn ông lão: “Ông ta có thích hay không không quan trọng, chỉ cần con gái ông ta thích là được.”



Ông lão: “…”



Bàn Trấn khẽ cười, sau đó nói: “Con nhóc kia đúng là không đơn giản, lại có thể được vị kia để ý … Không thể không nói, Tả Lâu vẫn rất quyết đoán, ban đầu ông ta để con nhóc đó đi vào, ba mươi năm không yêu cầu bất kỳ hạn ngạch nào, chúng ta còn đều cười nhạo ông ta, bây giờ chúng ta đều là tên hề.”



Vừa nói, ông ta đột nhiên quay đầu nhìn sân mà Diệp Quân ở: “Người trẻ tuổi này phúc vận cao như vậy, không thể nào không có khí vận Cửu Châu, nhưng hắn hết lần này tới lần khác không có… thì có khả năng khí vận Cửu Châu không có tư cách vào người hắn?”



Ông lão sửng sốt.

Đột nhiên có thể đi ra ngoài được, chắc chắn là một điều bất ngờ đối với Diệp Quân.



Diệp Quân muốn đến tìm đạo sĩ Trương để từ biệt, nhưng cả một ngày hắn vẫn chưa gặp được đạo sĩ đó.



Buổi tối, Diệp Quân về đến sân của nhà mình, vừa vào trong sân, hắn đã nghe thấy tiếng khóc thút thít truyền từ nhà bên cạnh đến, hắn vội vàng quay người đi đến sân nhà Tông Nạp, bên trong sân, một người phụ nữ đang ôm lấy Tông Nạp gào khóc.



Diệp Quân cau mày, bước nhanh đi đến trước mặt hai người, lúc này sắc mặt Tông Nạp tái nhợt như tờ giấy, cổ họng có một vết cắt.



Rõ ràng là đã tự sát.



Nhưng vẫn chưa chết.



Người phụ nữ ôm lấy Tông Nạp khóc lớn, nhưng sắc mắt Tông Nạp đã tái nhợt, không còn ý chí sống.



Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi nói: "Chúng ta nói chuyện chút đi."



Tông Nạp lắc đầu.






























Tông Nạp nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân nhẹ nhàng nói: "Trong lòng cô ấy, thế giới bên ngoài quan trọng hơn ngươi nhiều, điều này có nghĩa là cô ấy căn bản không có tình cảm sâu đậm với ngươi như vậy, vì một người phụ nữ không yêu ngươi mà chết đi như vậy, ngươi cảm thấy đáng sao?"