Hách Liên Vũ đã hiểu, mặt ông ta tái nhợt nhìn Hách Liên lão tổ, còn đôi tay thì nắm chặt… Hách Liên lão tổ bất ngờ biến thành ngọn lửa rồi tấn công Bùi thần hầu, khi này, khí tức của ông lão mạnh hơn bao giờ hết. Bùi thần hầu ở phía xa híp mắt lại, sau đó cũng nắm chặt tay. Đoá sen trên đỉnh đầu cô ta xoay tít rồi phồng to. Hách Liên lão tổ đã va mạnh vào đoá sen ấy. Ầm! Advertisement Một tiếng nổ lớn vang lên, Bùi thần hầu bị đánh bay ra xa tít. Khi dừng lại được thì cơ thể cô ta đã vỡ nát, thần hồn cũng biến thành hư ảo. Còn Hách Liên lão tổ thì đã hoàn toàn biến mất. Nhóm Hách Liên Vũ thấy thế thì vô cùng hoang mang. AdvertisementLão tổ của tộc Hách Liên, cường giả cảnh giới Thần Tổ duy nhất của họ cứ thế biến mất rồi. May mà trước khi chết, Hách Liên lão tổ đã đánh bại Bùi thần hầu, khiến cô ta mất hết lực chiến đấu. Nhưng lúc này, đoá sen kia lại hoá thành một tia sáng rồi chui vào mi tâm của Bùi thần hầu. Uỳnh! Cơ thể của cô ta ráp lại với nhau, không chỉ thế mà thần hồn cũng khôi phục lại bình thường, ngoài ra khí tức còn tăng vọt… Đại Đạo Liên! Bất tử! Thấy thế, các cường giả của tộc Hách Liên lại được phen hoang mang. Thấy thế, tất cả mọi người đều ngẩn ra. Cơ thể ráp lại, hồi sinh tại chỗ? Bùi thần hầu nhắm mắt lại, xung quanh cô ta toả ra các tia sáng thánh khiết, giữa mi tâm có một ấn ký đoá sen nho nhỏ. Lúc này, khí tức của cô ta đã mạnh hơn trước khá nhiều. Tả Lâu nhìn Bùi thần hầu với vẻ mặt nghiêm nghị chưa từng có. Ông ta không ngờ Bùi thần hầu này lại có thể hồi sinh như vậy. Đại Đạo Liên! Tả Lâu nhìn đoá sen ở mi tâm của Bùi thần hầu mà thấy kiêng dè, đúng là thần vật của nền văn minh cấp chín có khác, quá đỉnh! Ở phía khác, nhóm Cổ Lão sau khi thấy bàng hoàng thì bắt đầu mừng rỡ. Giờ họ với Sáng Thế Đạo Điện ngồi chung trên một con thuyền, Sáng Thế Đạo Điện càng mạnh thì họ càng có lợi. Bùi thần hầu chầm chậm mở mắt ra dưới sự chú ý của tất cả mọi người, có hai đoá sen hiện lên sâu trong đôi mắt cô ta. Các cường giả của gia tộc Hách Liên đang có mặt ở đây thì đều tái mặt, ai nấy đều thấy tuyệt vọng. Hách Liên Vũ đứng đầu nắm chặt đôi tay lại rồi nhìn chăm chú vào Bùi thần hầu, mặt ông ta tái nhợt như tro tàn. Bàn Lăng ở phía khác trông thấy vẻ mặt của Hách Liên Vũ xong thì chỉ biết lắc đầu nói: “Tự tạo nghiệt!” “Ha ha!”