Bùi thần hầu hoảng sợ, nhưng không thể chống đỡ được nữa, may mà Âm thần hầu ở cạnh đó đã ra tay kịp thời, tung sức mạnh âm hàn ra che chắn cho cô ta.
Bịch!
Sức mạnh ấy cũng bị phá tan, nhưng Bùi thần hầu đã kịp rút lui ra xa, nới rộng khoảng cách với Diệp Quân.
Advertisement
Sau khi dừng lại, cô ta nhìn hắn với vẻ đầu kiêng dè.
Kiếm của Diệp Quân bây giờ đúng là một kiếm phá vạn pháp.
Advertisement
Ngoài cường giả đỉnh cấp như Phạn Chiêu Đế ra thì các cường giả bình thường không thể chống lại hắn được, vì kiếm của hắn đã quá mạnh.
Hiện giờ, Bùi thần hầu và Âm thần hầu đã có ý định rút lui, vì họ biết nếu còn đánh với Diệp Quân tiếp thì kiểu gì cũng bỏ mạng ở đây.
Thấy hai bọn họ không có ý định ra tay nữa, Diệp Quân lập tức mặc kệ, sau đó lại xông tới Kiếp giới.
Loáng cái, hắn đã lao vào bên trong. Vừa vào đến nơi thì hắn đã nhìn thấy một biển máu vô tận, mà trong biển máu ấy chứa đầy lệ khí và sát ý vô cùng, ngoài ra còn có ác niệm. Mà sức mạnh của ác niệm này đến hắn cũng không chịu nổi.
Diệp Quân không ra tay tiếp nữa, mà thôi thúc huyết mạch phong ma của mình. Sau đó, sự thư thái trong ánh nhìn của hắn đã biến mất.
Sức mạnh phong ma bắt đầu cắn nuốt lệ khí cùng sát ý ở xung quanh, ngay sau đó sự yên bình trong mắt Diệp Quân đã biến mất nhanh trông thấy, cùng lúc đó, khí tức của hắn đã bùng nổ điên cuồng.
Đúng lúc này, có một ngón tay màu đỏ máu thò tới trước mặt hắn.