Tiểu Tháp thoáng trầm mặc, sau đó kim quang ở mi tâm của Diệp Quân đã biến mất.
Khi kim quang hoàn toàn biến mất, khí tức của hắn đã bùng nổ.
Hắn đã trở nên điên cuồng thật sự!
Muốn phát huy uy lực thật sự của huyết mạch phong ma thì phải rơi vào trạng thái điên cuồng.
Advertisement
Khi Diệp Quân rơi vào trạng thái này, biển máu ở bốn bề chợt trào dâng, sau đó lùi lại, không dám tiến gần tới hắn.
Ác niệm ngất trời!
Bây giờ, mọi người bên ngoài đã không thể phân biệt hắn hay Ác Đạo mới là Ác Đạo thật sự.
Advertisement
Kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân cũng đã biến thành màu đỏ máu, bên trên có máu tươi đang chảy.
Đột nhiên Diệp Quân biến mất tại chỗ, sau đó có một đường kiếm mạnh mẽ mang theo sức mạnh huyết mạch vô tận cuốn vào sâu bên trong Kiếp giới.
Nhưng đúng lúc này, một cô gái toàn máu một màu đỏ máu đã chầm chậm bước ra từ trong Kiếp giới.
Ác Đạo.
Ác Đạo bình thản nhìn đường kiếm ấy, sau đó giơ tay ra điểm nhẹ một cái.
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ nát, Diệp Quân bị đánh bay về chỗ cũ.
Ác Đạo giơ tay lên áp xuống.
Huyết mạch phong ma quanh người Diệp Quân đã bị trấn áp, chân hắn khuỵ xuống, suýt nữa đã quỳ gối.
Diệp Quân cầm chắc kiếm Thanh Huyên trong tay để chống chọi.
Ác Đạo lại áp tay phải xuống tiếp!
Rắc!
Kiếm Thanh Huyên nứt ra.
Ngay sau đó, có một bàn tay nõn nà nắm lấy tay Diệp Quân.
Uỳnh!
Tiếp theo, luồng uy áp che phủ Diệp Quân đã biến mất hoàn toàn.
Một bộ áo bào đỏ.
Mái tóc trắng, dung nhan tuyệt sắc! Chân Thần!
Nhưng ngay sau đó, thời không phía sau Diệp Quân và Từ Chân đã nứt ra, một giọng nói vang lên: “Chân Thần ư? Danh tiếng của các hạ như tiếng sấm rền, ta đến diện kiến đây”.
Nhóm Bùi thần hầu ở bên ngoài nhìn thấy người đến xong thì biến sắc mặt, sau đó khó tin nói: “Không thể nào!”
Một người đàn ông trung niên bước ra từ phía sau Diệp Quân và Từ Chân, người này mặc một chiếc trường bào rộng rãi, mái tóc xoã vai, khí thế hiên ngang, trên mặt mỉm cười.