Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5182: , “Nhìn thằng nhóc ngươi không giống người tốt.”





Lần này thất bại hoàn toàn, khiến hắn phải nhìn thẳng lại vào bản thân.



Rất nhiều lúc chỉ có thất bại thì người ta mới biết bản thân có khả năng ra sao.



Khoảnh khắc này, trái tim hắn hoàn toàn thả lỏng.



Giờ khắc này, tất cả mọi thứ trong quá khứ, đều xóa bỏ.



Bắt đầu lại từ đầu!

Advertisement



Suy nghĩ thông suốt, đột nhiên, hắn cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm vô cùng, giống như trút được gánh nặng hàng chục ngàn cân vậy.



Sắc mặt Diệp Quân hiện ra nụ cười.



“Tiểu Thiện tỷ!”



Advertisement

Đúng lúc này, một bé con mặc quần thủng đáy đột nhiên chạy từ một bên tới, hắn kích động nói: “Tỷ xem tỷ xem đi, ta bắt được một con thỏ nè.”



Diệp Quân mở hai mắt ra, nhìn sang một bên, Phạn Thiện đi tới trước mặt bé trai, thấy con thỏ hình như đã bị thương, cô ta vội vàng nhận lấy con thỏ.



Bé trai hưng phấn nói: “Tiểu Thiện tỷ, có thể ăn thịt thỏ rồi! Tỷ làm đi tỷ làm đi!”



Phạn Thiện xoa đầu bé trai, khẽ cười nói: “A Man, có thể... có thể... có thể... có thể không ăn không?”

Bé trai chớp mắt, “Vì sao chứ?”



Phạn Thiện nghiêm túc: “Con thỏ này có em bé rồi.”



“A!”



Bé trai lập tức kinh ngạc, “Có em bé?”



Phạn Thiện gật đầu, “Bây giờ đệ ăn nó, nó sẽ không sống được nữa.”



Bé trai do dự, sau đó nói: “Ta không thể ăn nó, vậy ai bồi thường thiệt hại cho ta đây?”



Phạn Thiện cười hì hì, cô ta cầm miếng tiền đồng đưa cho bé trai, “Tỷ tỷ bồi thường cho đệ, đệ cầm đi mua đồ ăn đi.”



Cậu bé cười mỉm nhận tiền đồng, sau đó nói: “Tiểu Thiện tỷ, con thỏ này sẽ sinh bao nhiêu con thỏ con, có thể cho ta một con không? Ta không ăn nó đâu, ta sẽ nuôi cho nó lớn, đợi nó sinh thêm mấy con nữa mới ăn.”



Con thỏ: “…”



Phạn Thiện cười nói: “Nếu đệ bảo đảm là không ăn nó, ta có thể cho đệ một con.”



Bé trai suy nghĩ, sau đó gật đầu, “Được.”



Phạn Thiện mỉm cười, “Đi chơi đi!”



Nói rồi, cô ta ôm con thỏ kia xoay người lại đi về phía nhà sàn.



Bé trai vẫn chưa đi, lại bước tới trước mặt Diệp Quân, cậu bé mặc quần thủng đáy, vì vậy, bé chim nhỏ hoàn toàn lộ ra ngoài không khí.



Nhìn thấy bé trai đi tới trước mặt mình, Diệp Quân hơi tò mò, “Làm gì thế?”



Bé trai quan sát Diệp Quân, “Ngươi là ai? Vì sao lại ở nhà Tiểu Thiện tỷ tỷ?”





























chapter content