Lúc này thị trấn đã cực kỳ hỗn loạn, mặc dù không có thương vong gì nhiều nhưng người trong thị trấn đều bất an.
Bởi vì tiếng động lớn trước đó phát ra từ bên cạnh tường Biên Hoang, họ không biết bên kia bức tường là gì, nhưng họ biết bên đó chắc chắn có sinh vật rất mạnh.
Thế là thị trấn đều truyền tai nhau nói có cái gì sắp đánh đến đây.
Hơn nữa càng lan rộng càng hư cấu.
Ba người Diệp Quân quay về thị trấn, sắc mặt ông lão trở nên nghiêm trọng, ông ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi đi theo ta”.
Advertisement
Nói rồi ông ta dẫn Diệp Quân đi vào trong phòng.
Phạn Thiên cũng muốn đi theo nhưng ông lão lại nói: “Cháu đừng đi theo”.
Phạn Thiên sửng sốt, sau đó nói: “Cháu muốn…”
Advertisement
Ông lão bỗng nghiêm giọng nói: “Nghe lời”.
Giọng ông ta rất nghiêm túc.
Phạn Thiện sửng sốt, ông nội chưa từng nói nặng lời với cô ta, cô ta cảm thấy hơi tủi thân, mũi chua xót, mắt ngấn nước.
Ông lão hơi đau lòng nhưng lại quay đầu đi, xoay người đi vào trong phòng.
Diệp Quân đi đến cạnh Phạn Thiện, hắn mỉm cười nói: “Đừng vội, lát nữa ông nội nói gì với ta, ta đều nói lại với cô, hê hê”.
“Phụt!”
Phạn Thiện bật cười, mọi sự khó chịu trước đó bỗng chốc biến mất, cô ta vỗ cánh tay Diệp Quân: “Ngươi mau đi đi”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó đi vào phòng.
Sau khi bước vào phòng, ông lão ngồi xuống ghế, mặt mày nghiêm túc.
Diệp Quân nói: “Ông cụ”.
Ông lão chỉ vào cái ghế trước mặt: “Ngồi đi”.
Diệp Quân gật đầu, đi đến trước mặt ông lão ngồi xuống.
Ông lão nhìn Diệp Quân: “Ta có thể tin ngươi không?”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Ông cụ, ông muốn nói gì?”
Ông lão rút điếu thuốc ra: “Để ta kể cho ngươi nghe một câu chuyện. Cách đây rất lâu, trong một đế quốc có hai huynh đệ, cả hai người đều là thiên tài vạn cổ, nhưng người em có cơ thể của một nửa yêu quái, giống như với loài yêu, sau đó hai huynh đệ xảy ra mâu thuẫn, một cuộc nội chiến nổ ra trong đế quốc, cuối cùng người em bị đánh bại và dẫn theo tất cả Yêu tộc rời khỏi đế quốc… Sau đó lập ra một chủng tộc hoàn toàn mới ở vùng đất lạnh giá bên ngoài biên giới xa xôi, cũng chính là yêu tộc Thái Cổ”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Bên ngoài bức tường là yêu tộc Thái Cổ?”
Ông lão gật đầu.
Diệp Quân nhìn ông lão: “Ông cụ, ông đừng nói với ta ông là người của yêu tộc Thái Cổ đấy nhé.
Ông lão nhìn hắn, không nói gì.
Mí mắt Diệp Quân khẽ giật: “Ông…”
Ông lão xòe tay ra, một chiếc nhẫn chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Quân.