Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5286: “Ông ta sao?”



Quân Đế nhìn về phía trước biển Khổ Giới: “Đang nghĩ xem bên kia biển là gì?”





Cô gái đi tới bên cạnh ông ta, cô ta nhìn về phía đối diện biển Khổ Giới, nở một nụ cười xinh đẹp, đáp: “Chỉ là một cái vòng tròn khác mà thôi.”



Quân Đế nói: “Lỡ như không phải thì sao?”



Cô gái nhìn biển Khổ Giới, ánh mắt kiên định: “Chắc chắn là vậy.”

Advertisement



Quân Đế quay đầu nhìn cô gái bên cạnh: “Làm sao chắc chắn được?”



Cô gái mở lòng bàn tay ra, một giọt nước xuất hiện trên đầu ngón tay cô ta: “Trong giọt nước này có hàng chục triệu sinh mệnh mà người trần mắt thịt khó có thể nhìn thấy được. Những sinh mệnh nhỏ bé này suốt đời không thể biết được thế giới bên ngoài giọt nước lớn như thế nào. Cho dù thỉnh thoảng sẽ có sinh mệnh nhảy ra khỏi giọt nước này, gặp được vô số những giọt nước khác thì nó cũng không thể tưởng tượng ra được sự rộng lớn của thế giới này.”



Quân Đế khẽ lắc đầu: “Đổi đề tài.”

Advertisement



Ngón tay ngọc ngà của cô gái khẽ cử động, giọt nước đó chậm rãi bay lên, không biết bay về đâu.



Quân Đế nói: “Thấy tiểu tử kia thế nào?”



Cô gái đáp: “Nhiệt huyết, không chịu thua, có sự bền bỉ, nhưng lại do dự về tương lai, có một chút lo lắng giống như chúng ta năm đó.”



Quân Đế khẽ gật đầu, không nói gì thêm.



Cô gái nói: “Nhị ca cảm thấy hắn kết bái với Lão Ngũ là có mục đích không tốt sao?”



Quân Đế hỏi ngược lại: “Muội cảm thấy thế nào?”



Cô gái khẽ cười đáp: “Nhị ca, huynh còn nhớ tình cảnh khi mà đại ca thu nhận chúng ta không? Lúc đó chúng ta đối với Đại ca mà nói chính là sự phiền toái, nhưng Đại ca vẫn thu nhận chúng ta.”



Quân Đế nhìn biển Khổ Giới, nhớ lại chuyện xưa. Trong ánh mắt ông ta hiện từng gợn sóng.



Cô gái quay đầu nhìn biển Khổ Giới, nhẹ nhàng vuốt mái tóc bị gió thổi bay ở bên tai rồi nói tiếp: “Tiểu tử đó đã chịu nhiều khổ cực, bây giờ người trong nhà lại không quan tâm. Mặc dù hắn nhìn có vẻ rất kiên cường, rất bền bỉ, nhưng dù sao vẫn là một thiếu niên, đối mặt với những kẻ địch mạnh hơn hắn gấp mười lần, thì hắn có thể làm gì được? Ban đầu khi ta tới đây nương nhờ, mục đích cũng không chính đáng, cũng chỉ muốn được giúp đỡ mà thôi.”



Dứt lời, cô ta khẽ mỉm cười: “Người đồng đạo, tâm thiện là được.”



Quân Đế khẽ lắc đầu nói: “Ta không phải đang quan tâm việc đó. Chỉ bằng việc ông nội hắn giúp Đại ca loại bỏ Đạo Khiển, phần ân tình này đã đáng để chúng ta lấy cả mạng sống ra để báo ân rồi. Điều ta quan tâm chính là, có người đang âm thầm bày mưu, một âm mưu cực kì lớn.”



Cô gái nhíu mày.



Quân Đế khẽ nói: “Ta luôn cảm thấy có một bàn tay vô hình đang thao túng tất cả, nhưng cho dù chúng ta suy diễn thế nào cũng không thể phân tích rõ ràng ra được.”



Cô gái nói: “Tổ Đạo sao?”



Quân Đế khẽ lắc đầu: “Không biết, ta chỉ có thể âm thầm cảm nhận được, nhưng cũng chỉ được như vậy mà thôi.”





























chapter content