Diệp Quân cười nói: “Ta có quyền gì mà hận ông ấy? Ta biết rất rõ, sở dĩ Diệp Quân ta làm được đến mức này hoàn toàn không phải là do ta yêu nghiệt đến mức nào, so với Đại ca, Nhị ca, Tam tỷ, ta chẳng có ưu thế gì cả, mà sở dĩ ta có thể đi đến đây ở cái tuổi này chỉ là vì mệnh của ta tốt thôi, ta có ông nội tốt, một người cha tốt và có một cô cô tốt. Nếu không có họ, Diệp Quân ta thậm chí bây giờ còn không thể bước ra khỏi nền văn minh vũ trụ cấp hai nữa kìa”.
Tiểu Tháp im lặng không nói.
Advertisement
Diệp Quân nói tiếp: “Ta biết ý của Tháp gia, ngươi nghĩ cha nuôi thả ta quá mức, nhưng ta tự mình chọn con đường này. Nếu con đường này là do chính bản thân Diệp Quân ta chọn thì có đi bằng đầu gối cũng phải đi cho xong”.
Tiểu Tháp cười nói: “Tháp gia đi chung với ngươi, ngươi đừng sợ, Tháp gia đã nuôi ra được hai người vô cùng lợi hại, chắc chắn có thể đào tạo được ngươi”.
Diệp Quân bật cười: “Được”.
Advertisement
Ở một bên khác, Tam tỷ tìm được Lão Lục.
Tam tỷ nhìn Lão Lục, cười nói: “Sao thế?”
Lão Lục lắc đầu, không nói gì.
Tam tỷ khẽ nói: “Không thích Tiểu Cửu à?”
Lão Lục gật đầu.
Tam tỷ nói: “Tại sao?”
Im lặng một hồi lâu, Lão Lục nói: “Chúng ta vốn dĩ đang yên lành, nhưng giờ lại đi theo hắn đến đây”.
“Lục Tử”.
Tam tỷ bỗng nói, cô ta nhìn chằm chằm Lão Lục: “Không có Tiểu Cửu, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ có ngày này với Tổ Đạo”.
Lão Lục lặng thinh.
Tam tỷ thấp giọng thở dài, đi đến bên cạnh Lục Tử, vỗ vai Lục Tử: “Cách biệt về thực lực của chúng ta và Đại ca như thế nào? Nhưng lúc đầu khi chúng ta đến đây xin được bảo vệ, có lúc nào Đại ca chê ghét chúng ta chưa? Bản tính của Tiểu Cửu không xấu, lại là người cùng đường với chúng ta, nếu đã là người cùng đường...”
Lão Lục bỗng lắc đầu: “Hắn không phải là người cùng đường với chúng ta, đường hắn đi là con đường trật tự, cốt lõi con đường này vẫn giống Tổ Đạo thôi”.
Nói rồi ông ta nhìn Diệp Quân ở đằng xa: “Đây là điều ta lo lắng”.
Mấy người họ đều là kẻ nghịch đạo, mà bây giờ đột nhiên lại có một tên muốn xây dựng trật tự chạy vào.
Ai không lo được chứ?
Thật ra ông ta nghĩ Diệp Quân và Tổ Đạo mới là người đi cùng một con đường.
Lúc này thời không trên bầu trời này đã hoàn toàn biến thành hư vô, Tổ Đạo vẫn đang hiến tế chúng sinh, nhưng tốc độ của ông ta chậm hơn rất nhiều vì ông ta nhận ra Lăng Tiêu mạnh hơn trước rất nhiều.