Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5333: Ông ta hận!





Phạn Chiêu Đế lúc này chỉ tỏa ra vẻn vẹn một luồng uy thế cũng đủ khiến tất cả mọi người ở đây cảm nhận được áp bức lớn lao, tự như bị nghìn vạn ngọn núi chèn ép xuống người, vô cùng nặng nề.



Cô ta đã vượt qua Đạo Ngã Tự Tại, đạt đến một cảnh giới hoàn toàn mới.



Cảnh giới Tế Chúng Sinh!



Advertisement

Khoảnh khắc cô ta đạt đến cảnh giới Tế Chúng Sinh, cũng là mang ý nghĩa trật tự Đại Đạo của Tổ Đạo đã không còn tồn tại nữa, đất trời vũ trụ này đều lấy Phạn Chiêu Đế làm đầu.



Lúc này Tổ Đạo vẫn chưa chết, nhưng đã thoi thóp, ông ta tập hợp tất cả sức mạnh chúng sinh về, nhưng lại bị Phạn Chiêu Đế hấp thu sạch sẽ, không chỉ sức mạnh chúng sinh mà ngay cả sức mạnh của ông ta cũng bị Phạn Chiêu Đế hấp thu gần như chín mươi chín phần trăm.



Bởi vì ông ta cũng bị Phạn Chiêu Đế biến thành chúng sinh để hấp thu.

Advertisement



Mưu tính mấy trăm triệu năm qua, hôm nay phải dâng toàn bộ lên cho Phạn Chiêu Đế.



Ông ta hận!



Hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng ông ta không thể làm gì được, bây giờ Phạn Chiêu Đế đã quá mạnh, đừng nói là ông ta của bây giờ, cho dù là ông ta của thời kỳ đỉnh cao cũng hoàn toàn không phải đối thủ của cô ta.



Đúng lúc này, thời không trên đỉnh đầu của Phạn Chiêu Đế và Tổ Đạo đột nhiên nổi lên từng gợn sóng lăn tăn, Phạn Chiêu Đế ngẩng đầu lên xem, không biết là nhìn thấy gì mà híp mắt lại, sau đó đưa tay trái điểm ra một cái, thời không đang nổi gợn sóng kia đột nhiên truyền đến âm thanh kiếm quang vỡ vụn, ngay sau đó, thời không xung quanh bắt đầu trở về bình thường.



Phạn Chiêu Đế nhìn chằm chằm vào mảnh thời không đã khôi phục lại bình thường, cười khẩy: "Chỉ thế thôi?"



Mọi người ngẩng đầu nhìn mảnh thời không đã khôi phục kia, đều thấy có chút nghi hoặc, vừa rồi là ai ra tay?



Lăng Tiêu ở nơi xa ngẩng đầu nhìn mảnh thời không vừa nãy còn đang gợn sóng kia, cũng không biết là nhìn thấy gì, ông ta hơi run lên, liếc mắt nhìn Diệp Quân ở cách đó không xa, ông ta trầm mặc một lúc rồi đột nhiên hóa thành một ánh đao bảy sắc chém thẳng đến chỗ Phạn Chiêu Đế.



Phạn Chiêu Đế ở phương xa cũng thu tầm mắt lại, duỗi nhẹ một ngón tay ra, đầu ngón tay khẽ vung lên, luồng ánh đao khổng lồ kia lập tức bị phá nát, Lăng Tiêu cũng trong chớp mắt bị sức mạnh Ác Đạo đáng sợ trấn áp đứng yên tại chỗ. Không chỉ thế, đao ý mạnh mẽ Lăng Tiêu tỏa ra quanh thân cũng bị trấn áp lại toàn bộ.



Giờ khắc này thực lực của Phạn Chiêu Đế đã có sự chênh lệch trời long đất lỡ so với khi trước.



Nhìn thấy cảnh này, đám người Quân Đế ở xung quanh đều phải hoảng hốt.



Mà đúng lúc này, Tổ Đạo đang thoi thóp đột nhiên xòe lòng bàn tay ra, ấn Tổ Đạo lập tức bay đến trong tay ông ta, một khắc sau, ông ta mượn sức mạnh của ấn Tổ Đạo để chuồn ngay tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, ông ta đã ở trước biển Khổ Giới trong Thiên Mộ Giới.



Nhìn vùng biển tĩnh lặng như chết trước mặt, trong mắt ông ta ánh lên vẻ kiêng kị, do dự không dám quyết định.





























chapter content