Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5373: “Thời gian chảy ngược!”





Năm đó chủ nhân bút Đại Đạo từ bên kia tới, sau đó ông ta cùng Tổ Điện Man Hoang phát động thánh chiến. Trận chiến đó, Thánh Đường Bỉ Ngạn chết mấy vị chân thánh, vô số cường giả chết trận, suýt chút nữa bị chủ nhân bút Đại Đạo lật đổ.



Thật là một thảm họa!



Mục Thủ chủ giáo im lặng một hồi lâu rồi đáp: “Khởi động trận pháp.”



Dứt lời, ông ta bước về phía trước một bước, chậm rãi giơ hai tay lên. Hai quả cầu thần quang từ trong lòng bàn tay ông ta phóng ra, trong miệng thầm đọc những câu thần chú cổ xưa.



Advertisement

Mà ở đằng sau ông ta, tất cả trưởng lão cũng đồng loạt giơ hai tay lên, thầm đọc những câu thần chú cổ xưa.



Rất nhanh, trong trời đất đột nhiên xuất hiện vô số năng lượng đáng sợ kỳ dị. Phía bên bờ biển Bỉ Ngạn đột nhiên mọc lên một bức tường ánh sáng phù văn cao vạn trượng. Đồng thời, trên mặt đất cũng xuất hiện vô số phù văn. Những phù văn này giống như những sinh vật sống, chúng khẽ run rẩy, phát ra thần quang mờ nhạt, trong mỗi luồng phù văn đều ẩn chứa nguồn năng lượng khủng khiếp có thể hủy diệt thiên địa.



Trận pháp Tru Nghịch!



Đây là trận pháp mà năm đó một số vị chân thánh liên thủ lại với nhau để lập trận, mục đích là để đề phòng dị đoan ở bên kia biển Khổ Giới.

Advertisement





Sau khi trận pháp được kích hoạt, Mục Thủ chủ giáo nhìn về phía bên kia biển Khổ Hải, sau đó nói: “Đi.”



Dứt lời, ông ta dẫn người xoay người rời đi.



Thánh Đường Bỉ Ngạn.



Sau khi giáo chủ xử lí xong việc ở bên ngoài, ông ta bước vào trong Tiểu Tháp của Diệp Quân, nhìn vào khoảng thời không kỳ lạ này, ánh mắt ông ta hiện lên một tia phức tạp.



Kĩ thuật như vậy, thực sự quá tinh diệu!



Ông ta không tin Diệp Quân là thánh tử, nhưng đối với ông ta mà nói, Diệp Quân có phải là thánh tử hay không đã không còn quan trọng nữa rồi.



Diệp Quân sở hữu thần vật như vậy, chỉ sợ rằng người đứng đằng sau hắn có lẽ cũng không hề yếu hơn thuyền thánh Bỉ Ngạn! Tất nhiên, suy nghĩ này có phần hỗn xược.



Nhưng đầu óc ông ta vô cùng tỉnh táo, sự thực chính là như vậy.



Vì vậy, việc Diệp Quân có phải là thánh tử hay không đã không còn quan trọng nữa. Điều quan trọng là vị Diệp công tử này đồng ý chia sẻ thần vật này với mọi người.



Ngoại trừ giáo chủ, thì còn có rất nhiều đại học sĩ áo đỏ cũng bước vào bên trong Tiểu Tháp. Những đại học sĩ áo đỏ này chính là nhóm người có học thức nhất Bỉ Ngạn Giới. Bình thường nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ là nghiên cứu kinh thánh Bỉ Ngạn và một số sách cổ Bỉ Ngạn, còn cải tiến một số công pháp, võ thuật và thần công các loại…



Địa vị của bọn họ ở Thánh Đường Bỉ Ngạn vô cùng ưu việt, cho dù là bốn đại chủ giáo cũng phải cư xử đúng mực khi nhìn thấy bọn họ.



Mà sau khi bọn họ bước vào bên trong Tiểu Tháp này thì đã trực tiếp bùng nổ.



Bên trong tháp mười năm!



Bằng một ngày ở bên ngoài!



Đây không phải là công cụ gian lận sao?



Không có nhiều đại học sĩ áo đỏ, chỉ có mười hai vị, đứng đầu là một ông lão mái tóc trắng xóa. Ông lão đứng ở bên trong nhìn thời không ở xung quanh, ánh mắt có phần mờ mịt.



Có một cô gái mặc áo đỏ nhạt đứng ở bên cạnh ông ta. Cô gái này thoạt nhìn rất trẻ, chỉ khoảng hai mươi tuổi. Khuôn mặt rất xinh đẹp, trong tay cô ta ôm một quyển sách cổ dày cộm, lúc này cũng đang quan sát xung quanh, trong mắt tràn đầy sự tò mò.



























Ông ta vừa nói, những người khác đều im lặng lại.




Tống Uyên nhìn xung quanh, trong mắt hiện lên một tia phức tạp: “Có thể làm được trong tháp mười năm, bên ngoài một ngày này thì phải đột phá được cấm chế và quy luật của thời gian mới có thể làm được như vậy. Đồng nghĩa với việc đối phương đã có thể có được sự bất tử ở một vài vũ trụ nào đó. Ngoài ra còn có thể kìm hãm được Đại Đạo vũ trụ nơi tòa tháp này tọa lạc.”