Tuy cô ta đang đứng cùng một chỗ với Diệp Quân, nhưng cô ta lại không hề cảm nhận được bất kỳ tia kiếm ý nào.
Luồng kiếm ý kia chỉ nhắm vào một mình Diệp Quân!
Advertisement
Diệp Quân đứng tại chỗ, ánh mắt âm trầm, hai tay siết chặt, kiếm ý trật tự của hắn vẫn đang gắng gượng chống lại luồng kiếm ý thần bí kia.
Kiếm ý thần bí kia tuy vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng không thể làm gì được hắn.
Cứ thế, sau một hồi giằng co, bỗng, những kiếm ý kia tựa thủy triều ồ ạt rút nước.
Advertisement
Diệp Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng lúc này, bên trong quyển kiếm điển bỗng nổ ra một luồng kiếm quang lấp lánh, chưa đợi Diệp Quân phản ứng lại, kiếm quang kia đã bao trùm lấy hắn, chớp mắt, hắn đã xuất hiện ở một vùng vũ trụ mênh mông bạt ngàn.
Diệp Quân nghi ngờ nhìn xung quanh, bỗng, hắn ngẩng đầu nhìn về phía trước cách mình mấy trăm trượng, ở đó có một người đàn ông mặc áo bào bằng vải bố, đang đứng quay lưng về phía hắn.
Diệp Quân thi lễ: "Xin chào tiền bối".
Người đàn ông chậm rãi quay người lại, nhìn bên ngoài thì thoạt chừng ba mươi tuổi, dáng vẻ thanh thoát, nhưng trên đôi mắt có một miếng vải bố che ngang lại.
Là Hạo Nhiên!
Là kiếm tu mạnh nhất trong lịch sử nền văn minh Bỉ Ngạn!
Hạo Nhiên không nói gì.
Mặc dù đối phương đang che mắt bằng vải bố, nhưng Diệp Quân có thể cảm nhận được đối phương đang nhìn mình.
Hạo Nhiên đột nhiên cười nói: "Đã nhiều năm trôi qua, ngươi là người đầu tiên tới được chỗ này".
Diệp Quân nói: "Xin tiền bối chỉ giáo".
Dứt lời, hắn đè tay trái lên kiếm Thanh Huyên, thủ thế chờ đợi.
Thấy vậy, Hạo Nhiên thoáng nghiêng người, sau đó cười nói: "Thú vị, thú vị".
Ông ta không ngờ hậu bối trước mặt này lại muốn khiêu chiến với mình!
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào Hạo Nhiên ở trước mặt, lặp lại: "Xin tiền bối chỉ giáo".
Hạo Nhiên cười nói: "Được, ngươi cứ xuất kiếm đi".
Diệp Quân bước lên trước một bước, bỗng chốc, người kiếm đã hợp nhất bắn thẳng về phía Hạo Nhiên.
Nói đoạn, ông ta quay sang nhìn Diệp Quân, hơi kinh ngạc: "Ngươi không phải người của Bỉ Ngạn Giới".