Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5397: Hoàn toàn không thể nào tới gần cô ta!



Còn hào phóng hơn cả thuyền thánh nữa!





Ngoài ra vì là tu luyện trong Tiểu Tháp nên thực lực của rất nhiều cao thủ của Bỉ Ngạn Giới được nâng cao.



Diệp Quân ghé đến nơi này thật sự đã tạo phúc cho con dân của toàn bộ Bỉ Ngạn Giới.



Sau khi được sự đồng ý của Diệp Quân, nhóm Tống Uyên bắt đầu dự trữ thời gian để đối phó với nguy cơ kế tiếp, mục tiêu hiện tại của bọn họ là mỗi người đều có một thánh khí bỉ ngạn trong tay!

Advertisement



Không có đủ chân thánh thì đấu bằng trang bị!



Ngoài ra nhóm Đại chủ giáo và cả giáo chủ cũng thu hoạch được rất nhiều, bọn họ vốn là người vô địch nhất dưới chân thánh trong vũ trụ này, bây giờ còn ở đây tu luyện và có lĩnh ngộ mới với đạo thời gian, nên tu vi của họ cũng tăng lên rất nhiều.



Đương nhiên muốn đạt đến chân thánh vẫn khá là khó khăn.

Advertisement





Nhưng điều này vẫn cho bọn họ nhìn thấy hy vọng.



Trở thành chân thánh không còn là một việc xa không với tới nữa.



Còn có một người đang nghiêm túc tu luyện, người đó là Tổ Đạo, Tổ Đạo cũng lên tinh thần một lần nữa, vì y biết rõ nếu người họ Phạn kia đến đây, chắc chắn y sẽ không có cơ hội sống, đầu hàng cũng không được, dù sao bây giờ y đầu hàng cũng vô dụng.



Bây giờ y đang bắt đầu chuẩn bị, một là chăm chỉ tu luyện, dù sao nền tảng vẫn còn, đơn giản là đi lại con đường cũ một lần nữa, hai là đợi Diệp Quân trở nên mạnh mẽ hơn, sau đó triệu hồi mình của quá khứ để dung hợp với mình hiện tại.



Đương nhiên mỗi lần nghĩ đến chuyện bị Phạn Chiêu Đế hãm hại, y đều tức giận đến mức liên tục nghiến răng.



Vốn dĩ người vô địch phải là y!



Cuộc đời quá là không công bằng.



Từ lúc Bỉ Ngạn Giới bắt đầu tập trung nâng cao thực lực, vào một ngày, bên một phía khác của biển Khổ Giới có một cô gái mặc áo choàng màu máu chậm rãi đi tới bên bờ biển.



Phạn Chiêu Đế!



Cô ta nhìn chằm chằm biển Khổ Giới trước mặt bằng ánh mắt bình tĩnh.



Dường như biển Khổ Hải cảm nhận được nguy hiểm, mặt nước vốn bằng phẳng chợt bắt đầu dao động…

Phạn Chiêu Đế đứng trên bờ, hai tay cô ta chắp sau lưng, đầu đầy tóc đỏ, áo choàng trên người bị ác niệm ăn mòn như bị nhuốm máu, vừa quyến rũ vừa kinh hãi.



Cô ta chậm rãi ngẩng đầu nhìn biển Khổ Giới, một lát sau, cô ta bắt đầu đi về phía bờ đối diện.



Trong nháy mắt khi cô ta tiến vào biển Khổ Giới, bên trong biển Khổ Giới có một luồng khí tức Đại Đạo kinh khủng đột nhiên phóng lên từ đáy biển, sau đó tụ lại từ trong đất trời, chỉ muốn mạnh mẽ trấn áp mà như dời núi lấp biển lao về phía cô ta.



Đối mặt với sức mạnh Đại Đạo thần bí đang lao tới, Phạn Chiêu Đế không hề quan tâm, cô ta vẫn bước về phía bờ bên kia, ánh mắt bình tĩnh, bước đi chậm rãi ung dung, trong nháy mắt khi cô ta bay vào biển Khổ Giới, nước biển trước mặt cô ta đột nhiên bị một sức mạnh vô hình xé toạc ra, tạo thành hố dài vạn thước dẫn thẳng về bờ đối diện.



Mà luồng áp lực Đại Đạo kinh khủng trong đất trời kia lại không thể nào tới gần cô ta, chỉ ngừng lại cách người cô ta tầm mấy trượng.