Nói tới đây, ánh mắt y lấp lánh: “Lúc cô gái áo xanh kia tới bộ lạc của chúng ta, toàn bộ bộ lạc chỉ còn mỗi ta sống sót. Sau đó, ta vẫn luôn đi theo cô ta, ngày nào cô ta cũng dạy ta tu hành, đương nhiên, khi đó ta hoàn toàn không biết là mình đang tu hành, chỉ cảm thấy đi theo cô ta rất tốt, vì ngày nào cũng được ăn no mặc ấm, cô ta cứ vậy mà dẫn ta đi suốt ba năm, cho đến một ngày, cô ta đột nhiên nói với ta là mình phải đi.”
Diệp Quân yên lặng lắng nghe.
Người đàn ông trung niên tiếp tục nói: “Lúc cô ta đi, cô ta cho ta một chiếc thuyền nhỏ, cũng nói với ta rằng, nhân gian khổ cực, chúng sinh đều khốn khổ, bảo ta phải bảo vệ nền văn minh Bỉ Ngạn thật tốt.”
Diệp Quân đột nhiên nói: “Vị tiền bối kia có nói mình đi đâu không?”
Advertisement
Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Lúc cô ta đi, ta có hỏi cô ta định làm gì, ngươi có biết cô ta trả lời thế nào không?”
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên cười nói: “Cô ta nói với ta rằng, cô ta phải đi cứu vũ trụ.”
Cứu vũ trụ?
Diệp Quân sửng sốt.
Advertisement
Người đàn ông trung niên nghiêm túc nói: “Ta tin lời cô ta nói.”
Người đàn ông trung niên chậm rãi quay đầu nhìn Diệp Quân: “Bây giờ, ta giao nó cho ngươi.”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, ta cũng không phải người của nền văn minh Bỉ Ngạn.”
Người đàn ông trung niên nói: “Ngươi tu Đạo Trật Tự sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Phải.”
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Nếu tu Đạo Trật Tự thì bây giờ nền văn minh Bỉ Ngạn đã tin tưởng ngươi, vậy bọn họ chính là con dân của ngươi rồi, không phải sao?”
Diệp Quân im lặng một lát, sau đó, hắn nhận lấy thuyền Bỉ Ngạn: “Đa tạ tiền bối chỉ điểm.”
Người đàn ông trung niên tỏ vẻ tán thưởng, y quay đầu nhìn Đế Thành, giờ phút này, đám cường giả Đế Nam đã chạy về, tất cả cường giả Đế Thành đều đã bày trận đợi sẵn, một số trận pháp trong thành bây giờ cũng đã khởi động, từng luồng khí tức kinh khủng không ngừng tụ lại trong đất trời.
Người đàn ông trung niên nói: “Ngươi có sợ không?”
Diệp Quân bình tĩnh: “Nếu sợ ta đã không tới rồi.”
“Ha ha!”
Người đàn ông trung niên đột nhiên cười lớn: “Được, rất tốt.”
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên trước mắt, hành lễ: “Tiền bối, ta đi đây.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Người đàn ông trung niên đột nhiên nói: “Chờ một chút.”
Diệp Quân dừng lại.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Trên người ngươi có nhân quả tồn tại, chắc là có người mưu hại.”