Diệp Quân suy nghĩ rồi sau đó nói: “Ta không nghĩ đến việc kiểm soát Tĩnh Chiêu cô nương, ngược lại Diệp Quân ta đây cũng là người thô lỗ và chẳng có địa vị cao lớn gì. Vậy nên, dù ta cho quyền lợi, đế nguyên hay gì đó thì đều có mục đích riêng”.
Ánh mắt biết nói của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu vẫn rất bình tĩnh, không có chút gợn sóng. Nhưng sắc mặt cô ta lại hơi tái hỏi: “Mục đích gì?”
Diệp Quân mỉm cười nói: “Cô đừng nghĩ nhiều, mục đích của ta không phải cái loại ý nghĩ không yên phận, mà là…”, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đột ngột xoay người đi
Diệp Quân nhìn thấy thế hơi nghi ngờ hỏi: “Tĩnh chiêu cô nương định đi đâu vậy?”
Ngươi ở đây tu luyện đi!
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu trả lời: “Không muốn tu luyện”.
Diệp Quân vội vàng hỏi lại: “Không phải cô muốn thành Đại Đế sao?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu không quay đầu nói: “Không thích”.
Lời vừa dứt, cô ta đã biến mất tăm.
Mà đúng lúc này, Yểm Nhật đột ngột xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cung kính nói: “Ta đã tìm hiểu về tin tức của họ rồi thưa Kiếm chủ”.
Diệp Quân vội hỏi: “Họ ở đâu?”
Yểm Nhật: “Họ ở hẻm núi Cổ Hoang, người tên Lăng Tiêu kia đúng là kẻ lợi hại, không ngờ hắn dám lao thẳng qua vách tường vũ trụ và bước vào Cổ Hoang…”
Đại ca!
Diệp Quân hơi ngạc nhiên hỏi lại: “Hắn ta đã đến Cổ Hoang rồi?”, Yểm Nhật gật đầu: “Đúng thế, tuy cấp của người này chỉ mới đến Thánh Giả Đỉnh, ấy vậy mà có sức mạnh hơn gấp mất lần với những người có cùng cấp độ với mình. Hơn thế nữa, nhìn tình hình thì có vẻ sắp đột phá lần nữa rồi”.
Diệp Quân bật cười.
Sau khi đại ca bị hành lên bờ xuống ruộng, sức mạnh cũng ngày càng tăng mạnh hơn!
Thêm vào đó, nếu đại ca đạt đến Chuẩn Đế, chắc chắn sức chiến sẽ rất khủng bố.
Diệp Quân lại hỏi: “Mấy người nhị ca của ta đâu?”
Yểm Nhật nói: “Họ cũng đi theo đến cấm địa Cổ Hoang, ngoài ra, người bảo ta tìm Chân Thánh Sơ Thủy, Chân Thánh Hạo Nhiên, họ cũng đã đi tới Cổ Hoang. Sức mạnh của mấy người này rất đáng sợ đấy Quân Đế, tuy họ chỉ mới đứng ở hàng Chân Thánh nhưng không thua xíu nào khi đánh tay đôi với mấy kẻ đứng cấp Chuẩn Đế đâu. Thậm chí, ta thấy họ có sức mạnh ngang với những chiến tướng đồng đen!”
Diệp Quân bật cười nghĩ thầm, dù là nhóm người đại ca Lăng Tiêu hay Chân Thánh Sơ Thủy và Chân Thánh Hạo Nhiên thì đã sống một kiếp cả rồi, cho nên đã thoát thai hoàn cốt, ban đầu hắn đã không coi trọng việc thoát thai hoán cốt này vì thực lực họ quá đáng sợ, trước đây hoàn toàn không thể sánh bằng hiện tại.
Đương nhiên, chuyện này là chuyện vui với hắn!
Đế nguyên!
Hắn cần phải lấy càng nhiều đế nguyên thêm nữa mới được!
Dù kẻ vừa có tài năng bẩm sinh vừa là yêu nghiệt, nhưng không có đế nguyên cũng khó đột phá lên Đại Đế. Ngay lúc này, hắn đột nhiên nghĩ đến cái ghế Thành Vương kia!
Hắn thấy cũng đã đến lúc gặp ghế Thánh Vương để tâm sự rồi.
Bên này, Yểm Nhật cảm giác áp lực trên lưng càng nặng nề hơn.