Lúc này, mọi người ở đây mới hiểu được mục đích thật sự của Thương Hồng Y là người sau lưng Diệp Quân.
Mà sau khi Thương Hồng Y nói xong, bên trong Cựu Thổ lần lượt có từng khí thế mạnh mẽ phóng thẳng lên trời, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện ở giữa sân, trong phút chốc, toàn bộ tinh hà lập tức gợn sóng.
Ở phía sau Toại Cổ Kim có mấy trăm cường giả thân mang chiến giáp màu vàng sậm đứng thẳng tắp, toàn thân từ trên xuống dưới tỏa ra hơi thở đáng sợ, những hơi thở đó khiến thời không xung quanh họ không ngừng rung lên.
Thần vệ Toại Minh!
Đây là một nhánh quân đội còn tinh nhuệ hơn cả quân cận vệ Toại Minh, họ chỉ xuất hiện ở trong các cuộc chiến tranh trọng đại của nền văn minh.
Mà bây giờ tất cả thần vệ Toại Minh đều xuất quân.
Sau lưng Hòe Di của Cựu Thổ cũng xuất hiện mấy trăm cường giả, những cường giả này đều mặc chiến giáp đỏ rực, trên giáp còn được phủ thêm tấm vải đỏ nhạt, ai nấy cũng cầm thương trong tay, khí thế bức người, hơi thở không hề thua kém gì thần vệ Toại Minh của nền văn minh Toại Minh.
Cựu thần vệ!
Đây là đội cận vệ của Cựu thần năm đó, cũng là quân đội tinh nhuệ nhất của nền văn minh Cựu Thổ, đừng nói là người ngoài khó thấy được họ, cho dù là người của văn minh Cựu Thổ cũng rất hiếm khi thấy họ xuất hiện, bọn họ chỉ lộ diện trong các trận chiến tranh lớn.
Phía sau Nhiễm Nguyệt cũng xuất hiện mấy trăm cường giả cơ giáp, họ đều đang khoác trên mình các bộ tiên giáp hùng mạnh.
Đội cơ giáp Vĩnh Sinh!
Đây cũng là một nhánh quân đội khủng bố được nền văn minh Vĩnh Sinh bồi dưỡng ra, năm đó nền văn minh Vĩnh Sinh có thể đặt chân lên Cựu Thổ không thể không kể đến công lao của đội cơ giáp này, cơ giáp trên người bọn họ đều là những bộ tiên giáp cực phẩm, không chỉ thể, mỗi một người còn ghép đôi với một đội hậu cần.
Quân đội tinh nhuệ của ba nền văn minh đều đã xuất trận!
Không chỉ thế, bên trong Cựu Thổ vẫn còn có các hơi thở mạnh mẽ khác đang cuộn trào.
Đó là đại sát khí Đạo Chiếu của nền văn minh Toại Minh, lúc này nó đã được khởi động, bất cứ lúc nào cũng có thể phát động, hủy diệt tất cả.
Cạnh đó là đại sát khí của văn minh Cựu Thổ: Sát trận Cựu Thần, lúc này cũng đã trong thế chờ phát động, từng luồng khí tức hùng hậu đang không ngừng hội tụ về trung tâm trận pháp, chỉ đợi một tiếng lệnh thì sẽ lập tức bộc phát, xỏa sổ tất cả.
Bên trong một dãy núi bạt ngàn của nền văn minh Vĩnh Sinh, một quang trận khổng lồ đã được khởi động, trong trận pháp có vô số luồn sáng đang tụ vào chính giữa, giống núi lửa đang sôi cụ, những khí tức đáng sợ không ngừng tuôn ra từ trong đó.
Trong tinh không.
Mọi người đua nhau nhìn về phía người đàn ông áo trắng cùng cô gái váy trắng, Toại Cổ Kim đang nhìn chằm chằm hai người bọn họ, chẳng biết tại sao trong lòng lại sinh ra một nỗi bất an.
Người đàn ông áo trắng đang ôm Diệp Quân chỉ còn lại linh hồn, trong mắt ánh lên một tia đau lòng, chính ông ấy cũng từng đi qua con đường như vậy, tất nhiên biết rõ con đường này không hề dễ đi, nhưng ông ấy không thể làm gì khác, bởi vì đây là con đường mà Diệp Quân đã chọn, Diệp Quân phải tự trải qua.
Ông ấy nhẹ nhàng vuốt ve linh hồn của Diệp Quân, chỉ một chạm thôi thân thể của Diệp Quân đã khôi phục với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, thần hồn của hắn cũng lập tức khôi phục lại bình thường.
Diệp Quân chậm rãi mở hai mắt ra, khi nhìn thấy người đàn ông áo trắng, hắn cười khổ rồi gọi: "Cha".
Người đàn ông áo trắng khẽ mỉm cười, nở nụ cười hòa ái.
Diệp Quân vội vã đứng dậy, hắn nhìn về phía cô gái váy trắng ở bên cạnh: "Cô cô!"
Cô gái váy trắng liếc mắt nhìn hắn, cũng không nói gì.
Diệp Quân có hơi sợ, vậy là cô cô đang vui hay không vui vậy?
Cách đó không xa, Thương Hồng Y đột nhiên nở nụ cười, vẫn là thần thái tự tin ung dung: "Đến cả hai luôn à?"
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Thương Hồng Y, Thương Hồng Y cũng nhìn lại hắn, cười hỏi: "Nhìn hiểu chưa?"
Diệp Quân nói: "Khi đó cô không giết tôi là vì muốn dẫn người sau lưng ta ra".
"Thông minh!"
Thương Hồng Y nở nụ cười: "Ngươi cho rằng lúc trước ta không nhìn thấy Tiểu Tháp của ngươi, không thấy được huyết mạch của ngươi? Không nhìn ra được kiếm của ngươi bất phàm?"
Diệp Quân rất khó hiểu: "Ta và Cựu Thổ các cô không thù không oán, sao cô phải làm đến mức đó?"
Thương Hồng Y cắn một miếng trái cây, cười đáp: "Đây là một chuyện rất đơn giản mà?"
Diệp Quân im lặng một lát rồi nói: "Vì ta tu Trật Tự".
Thương Hồng Y chỉ cười không nói.
Diệp Quân tiếp tục nói: "Bởi vì ta tu Trật Tự, còn tu ra thành tựu, hơn nữa sau lưng lại có thế lực mạnh mẽ chống đỡ nên khiến cho các cô kiêng kỵ, các ngươi không muốn bất kỳ nhân tổ không xác định nào xuất hiện, tranh giành lợi ích với các cô, vậy nên các cô mới liên thủ nhắm vào ta, tất nhiên...".
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Thương Hồng Y: "Chắc chắn còn có một nguyên nhân khác, đó là lợi ích, các ngươi muốn liên thủ để thâu tóm thế lực sau lưng ta".
Thương Hồng Y nở nụ cười: "Thông minh, chỉ một mình ngươi thì sao có thể khiến chúng ta phải hao phí nhiều sức lực như vậy? Tất nhiên còn một nguyên nhân khác nữa, nhưng không nói cho ngươi biết".
Nói rồi,c ô ta nhìn người đàn ông áo trắng và cô gái váy trắng bên cạnh Diệp Quân: "Như lời ngươi nói, mục đích thực sự của Cựu Thổ chúng ta là thâu tóm nền văn minh phía sau ngươi, ha ha".
Vừa phòng ngừa được tai ương xảy ra, vừa có thể kiếm lợi!
Một mũi tên trúng hai đích!
Diệp Quân nhìn chằm chằm Thương Hồng Y: "Các ngươi chắc là không biết gì về thế lực ở sau ta cả, đúng không?"
Thương Hồng Y cười nói: "Vậy nên ba nền văn minh chúng ta mới liên thủ lại, hiện tại trong các vũ trụ nền văn minh mà chúng ta thăm dò được, chỉ có văn minh tổ trong truyền thuyết mới có thể chèn ép được Cựu Thổ chúng ta. Ngươi đừng nói với ta là ngươi tới từ nền văn minh tổ nhé! Ha ha!"
Diệp Quân im lặng.
Thương Hồng Y nhìn người đàn ông cùng cô gái váy trắng, mỉm cười nói: "Chỉ với hai người thì hình như không đủ, ta có thể cho các ngươi thời gian để gọi thêm người".
Diệp Quân quyết đoán lui sang một bên.
Để cha hắn lên sàn biểu diễn.
Người đàn ông áo trắng nhìn hắn, thấy ánh mắt của cha, mí mắt Diệp Quân giật lên, đừng bảo cha hắn đình công ngay lúc này nhé?
Người đàn ông áo trắng cười nói: "Con họ Dương hay họ Diệp?"