Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5740: Cũng là người vô địch như vậy thôi.



Bên trong Tiểu Tháp, dù bên ngoài chỉ mới qua mười ngày nhưng bên trong đã là hơn một trăm năm.

Hôm nay, một luồng kiếm quang đột nhiên phóng thẳng tới Vạn Kiếp Tinh Vân, một nhát kiếm này mạnh như vũ bão, bay thẳng tới nơi sâu nhất của Vạn Kiếp Tinh Vân.

Đây là lần đầu tiên Diệp Quân tới nơi như vậy, hắn ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy trên đỉnh đầu mình đầy rẫy khuôn mặt đẫm máu.

Ba nghìn kiếp Đại Đạo, mỗi kiếp đều chìm ngập trong máu tươi, uy lực của kiếp số nhân quả ẩn chứa trong đó thật sự là vô cùng vô tận.

Hắn không dùng kiếm Thanh Huyên, thật ra nếu dùng kiếm Thanh Huyên cũng có thể gánh được một chút kiếp số nhân quả ở đây.

Nhưng đối với hắn mà nói thì ba nghìn kiếp Đại Đạo trước mắt này rất phù hợp cho hắn tu luyện.

Dùng thiên tai để tu luyện!

Ầm!

Đột nhiên một trụ sấm đỏ như máu rơi thẳng xuống từ nơi sâu thẳm của Vạn Kiếp Tinh Vân, kiếm ý của Diệp Quân lập tức bị nghiền nát, cơ thể nhanh chóng rơi xuống.

Sau khi hạ xuống, mảnh đất dưới chân hắn lập tức nứt ra.

Giờ phút này, cả người hắn đã bị bao trùm bởi tia chớp, trở thành một “người sấm”.

Hắn cũng không xua tan những lôi kiếp kia mà để mặc cho nó không ngừng luyện hóa cơ thể hắn.

Trong khoảng thời gian này, cơ thể của hắn đã có thể dần dần thích ứng với những lôi kiếp này, dưới sự luyện hóa bất ngờ của nó, hai loại thân xác kiếm ý của hắn đã có những thay đổi vô cùng lớn.

Thay vì nói hắn đang luyện hóa thân xác thì không bằng nói hắn đang luyện hóa kiếm ý của bản thân, vì kiếm ý của hắn càng mạnh thì thân xác cũng càng mạnh lên.

“Ha ha!”

Ngay tại lúc này, ở nơi sâu thẳm của Vạn Giới Tinh Vân, một tiếng cười lớn như sấm vang lên, ngay sau đó, khắp Vạn Kiếp Tinh Vân lập tức sôi nổi, từng trụ sấm trong đó nổ như pháo hoa, vô cùng sáng chói.

Rất nhanh, một bóng người hạ thẳng xuống, theo sau là những tia chớp, khi những tia chớp này đánh xuống đất, toàn bộ mặt đất lập tức nổ tung, xuất hiện những cái vực sâu không thấy đáy.

Diệp Quân bay lên không trung, tay phải nhẹ nhàng vung lên, những uy lực còn lại của tia chớp kia đột nhiên tản ra.

Lúc này, Cựu Thần xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, ông ta cười lớn: “Tu luyện trong này đúng là làm ít được nhiều.”

Diệp Quân nhìn Cựu Thần, cười nói: “Thực lực của lão ca đã tăng lên không ít nhỉ!”

Không thể không nói, hắn vẫn có chút sợ hãi vì trong khoảng thời gian tu luyện với Cựu Thần, hắn phát hiện rằng, tốc độ mạnh lên của Cựu Thần thật sự rất kinh khủng, hơn nữa, Cựu Thần cũng có những sự hiểu biết rất độc đáo về con đường tu luyện, hai người cũng thường xuyên trao đổi kinh nghiệm tu luyện với nhau.

Cựu Thần cười nói: “Đệ cũng vậy mà!”

Diệp Quân cười ha ha.

Trong khoảng thời gian này, hắn quả thật đã mạnh lên rất nhiều, có thể nói rằng, dưới tình huống không cần dùng sức mạnh tín ngưỡng, chiến lực bây giờ của hắn cũng đạt tới cảnh giới Văn Minh Chủ.

Nếu như dùng sức mạnh tín ngưỡng... cảnh giới Thủy tổ Thiên Hành cũng chỉ là một con kiến!

Thật ra rất cường điệu!

Bây giờ, sức mạnh tín ngưỡng của hắn qua nhiều năm phát triển đã đạt tới thuần bạch sắc, so với trước đây thì càng thuần khiết hơn.

Hơn nữa, sức mạnh tín ngưỡng này vẫn đang từ từ thay đổi.

Nói cách khác, sức mạnh tín ngưỡng thuần bạch sắc cũng chưa hẳn là cực hạn, nhưng bây giờ sức mạnh tín ngưỡng của hắn cũng được coi là đã phát triển đến Bình Cảnh, vì linh khí trong Tiểu Tháp đã không còn đủ nữa.

Sức mạnh tín ngưỡng cũng phụ thuộc vào hai điều, thứ nhất, tín ngưỡng của mọi người phải thuần khiết, thực lực của bọn họ càng mạnh, sức mạnh tín ngưỡng cũng ngày càng mạnh, thứ hai, số người tin Diệp Quân cũng phải nhiều, càng nhiều càng mạnh.

Nhưng hai điều này cũng không thể tách khỏi một thứ, đó chính là linh khí.

Qua nhiều năm phát triển nhanh chóng trong Tiểu Tháp, linh mạch lúc trước hắn mang tới từ chỗ Thương Hồng Y đã sắp hết rồi.

Vì vậy, sức mạnh tín ngưỡng bây giờ của hắn thật ra đã đạt tới Bình Cảnh, khó mà đột phá được nữa, trừ phi có thêm linh mạch tốt hơn.

Tiền đang là ưu tiên hàng đầu của hắn lúc này.

Cựu Thần đột nhiên nói: “Tiểu lão đệ, tại sao đệ không cần sức mạnh tín ngưỡng nữa? Ta có thể cảm nhận được, sức mạnh tín ngưỡng của đệ rất mạnh mà.”

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Vạn Kiếp Tinh Vân, cười nói: “Muốn tu luyện lâu hơn một chút, không phải huynh cũng vậy sao?”

Cựu Thần cười ha ha.

Diệp Quân cũng bật cười.

Với hai người mà nói, nơi này thật sự là một nơi tu luyện tuyệt vời.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Lão ca, huynh biết sự phân chia cảnh giới ở bên trên không?”

Cựu Thần nói: “Biết một chút.”

Diệp Quân nói: “Bây giờ huynh đang ở cảnh giới Văn Minh Tổ?”

Cựu Thần gật đầu: “Đúng vậy.”

Diệp Quân nói: “Còn trên cảnh giới Văn Minh Tổ thì sao?”

Cựu Thần nói: “Thật ra cảnh giới Văn Minh Tổ này cũng chia ra mạnh yếu, hơn nữa còn có thể khác nhau một trời một vực.”

Diệp Quân cau mày: “Khác nhau một trời một vực?”

Cựu Thần gật đầu: “Đúng vậy, ví dụ như cảnh giới Văn Minh Tổ của nền văn minh Vĩnh Sinh thì hoàn toàn không thể so sánh được với người sáng lập của văn minh Tổ, thật ra đối phương cũng ở cảnh giới Văn Minh Tổ nhưng nền văn minh đối phương khai sáng lại mạnh hơn Văn Minh Tổ do nền văn minh Vĩnh Sinh khai sáng rất nhiều.”

Diệp Quân nói: “Người sáng lập văn minh Tổ là chủ chung của vũ trụ sao?”

Cựu Thần cười nói: “Đúng vậy.”

Diệp Quân nói: “Chủ chung của vũ trụ là chủ văn minh...”

Cựu Thần nói: “Cũng là người vô địch như vậy thôi.”

Diệp Quân có hơi ngạc nhiên.

Cựu Thần cười nói: “Lão đệ, chẳng lẽ đệ cho rằng văn minh Tổ là nền văn minh bản thổ ở đây đó chứ?”

Diệp Quân nói: “Từ trên xuống sao?”

Cựu Thần gật đầu: “Chắc chắn là từ trên xuống đây, hơn nữa, thân phận còn không tầm thường, nhưng rốt cuộc là thân phận gì thì cũng không liên quan đến ta.”

Diệp Quân nói: “Đối phương thật sự ở cảnh giới Văn Minh Tổ sao?”

Cựu Thần cười nói: “Ta lừa đệ làm gì?”

Diệp Quân cười nói: “Lão ca đã từng tới thần điện của chủ chung, hơn nữa đã từng gặp đối phương?”

Cựu Thần cười ha ha: “Quả thật đã từng đến, cũng đã trao đổi cũng đối phương, cho nên cũng biết khá nhiều chuyện.”

Diệp Quân nói: “Với thiên phú của lão ca, chủ chung của vũ trụ không để lại truyền thừa hay bảo vật nào cho lão ca sao?”