Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5826: Nơi đây có cường giả Giới Ngoại!



Những lời này của Diệp Quân khiến Tang Hàn sinh lòng hiếu kỳ, mở miệng ngắt lời hắn.

"Đợi gặp Cửu điện hạ rồi nói”.

Lần này cô ta dẫn hắn đến là để tiến cử cho vị Điện hạ này, nhưng có vượt qua được bài kiểm tra hay không thì phải tự xem bản lĩnh của hắn đến đâu.

Diệp Quân gật đầu.

Tang Hàn chợt hỏi: “Ngươi nói ngươi và người kia đến đây để tranh giành Đại Đạo?"

Hắn lại gật.

Tang Hàn: “Và nơi cạnh tranh nằm ở Đế quốc?"

Diệp Quân: “Phải”.

Tang Hàn lẳng lặng nhìn sang.

Diệp Quân hỏi: “Cô giúp ta tìm người được không?"

Tang Hàn: “Là người đang cạnh tranh với ngươi?"

Diệp Quân gật đầu.

Phải tìm được chủ nhân bút Đại Đạo và biết ông ta đang làm gì, bằng không hắn sẽ rơi vào thế bị động.



Tang Hàn đồng ý: “Được”.

Diệp Quân: “Tên ông ta là chủ nhân bút Đại Đạo”.

Hắn vươn tay, đưa bức tranh vẽ người này sang cho Tang Hàn.

Cô ta thu nó vào.

Diệp Quân vừa đi vừa hỏi Tang Hàn rất nhiều chuyện liên quan đến Đế quốc, mới biết được quốc gia này đã kéo dài hơn mười tỉ năm.

Chế độ của nó đặc biệt ở chỗ mỗi Hoàng đế chỉ có thể nhậm chức trong một vạn năm rồi phải thoái vị.

Quy chế này do tiên tổ ban ra.

Nhằm mục đích gieo hi vọng cho thế hệ trẻ.

Hoàng đế hiện nay chỉ còn thời hạn thoái vị đó tầm một trăm năm nữa, đương nhiên muốn tranh thủ khoảng thời gian nay để đảm bảo người thừa kế cuối cùng của mình.

Ngoài ra, Diệp Quân còn biết Đế quốc hiện nay đang có mâu thuẫn nội bộ gay gắt giữa quý tộc cũ và quý tộc mới.

Đế quốc muốn cải cách nhưng sẽ đụng chạm đến lợi ích của người trước, không cải cách thì mâu thuẫn tầng lớp sẽ ngày càng mở rộng.

Lý do Cửu hoàng tử có thể tham gia cạnh tranh ngôi báu là vì Hoàng đế từng bày tỏ ý muốn cải cách nội bộ.

Nói đơn giản lại thì Đế quốc hiện giờ trông thì vững chắc nhưng thật ra trong ngoài đều có vấn đề, cũng nhờ có hod minh mẫn tài năng nên vẫn còn đứng vững, bằng không nó đã trở thành một mớ hỗn độn từ lâu.

Lấy sử sách làm ví dụ.

Diệp Quân nghĩ đến vũ trụ Quan Huyên, biết rằng rồi sẽ có ngày nó cũng xuất hiện vấn đề này.

Bây giờ đã nghĩ đến thì vẫn còn hơi sớm, nhưng lại không thể không nghĩ.

Một hồi lâu sau, cuối thông đạo xuất hiện một luồng sáng trắng. Hai người bước qua nó, đặt chân đến vùng tinh không khác.

Diệp Quân nhìn thấy một ông lão đứng ở xa.

Tang Hàn đi đến chào hỏi: “Mục quản gia”.

Ông ta mỉm cười: “Tang tổng đốc, lâu rồi không gặp”.

Tang Hàn đáp lễ: “Từ biệt nhiều năm"

Mục quản gia gật đầu: “Điện hạ vốn đích thân đến đây đợi ngài, nào ngờ Bệ hạ bất ngờ triệu kiến nên đã phải về Đế cung”.

Tang Hàn gật đầu: “Điện hạ có kế hoạch gì không?"

"Chúng ta về phủ trước rồi nói”.

Mục quản gia ra dấu mời đi theo.

Tang Hàn: “Lão Mục, không cần phải khách sáo thế”.

Mục quản gia cười cười: “Lễ nghi vẫn nên giữ”.

Tang Hàn mỉm cười: “Vậy đi thôi”.

Bọn họ đi theo Mục quản gia đến một tòa phủ đệ xa hoa lộng lẫy.

Cảm nhận được vô số khí tức hùng hậu khi đến gần, Diệp Quân đanh mặt lại.

Nơi đây có cường giả Giới Ngoại!

Cường giả Phá Cảnh không phải hiếm thấy ở Đế quốc, nhưng Giới Ngoại là một câu chuyện khác.

Họ đã thuộc về vị trí cao cấp nhất.

Mục quản gia dẫn bọn họ đi vào đại điện.

Bên trong đã có sáu mươi hai người đứng sẵn, ai nấy đều toát ra khí chất của kẻ bề trên.

Nghe Mục quản gia và Tang Hàn trò chuyện một hồi, Diệp Quân biết đây là tổng đốc các tỉnh và phụ tá trung thành của Cửu hoàng tử.

Những con người có thể hô mây gọi gió trên Đế quốc.

Thấy Tang Hàn bước vào, bọn họ đều đứng dậy chào hỏi.

Vì quản lý tỉnh Ung Nhung nằm trong mười vị trí đầu của Đế quốc nên cô ta có địa vị rất cao trong số các tổng đốc.

Diệp Quân thấy có hai người không đứng dậy, đó là hai phụ tá đắc lực của Cửu hoàng tử. Trong số đó là một ông lão mà Tang Hàn từng nhắc đến - Hòe Sách, người đứng đầu đoàn phụ tá.

Người còn lại là một người phụ nữ tầm ba mươi tuổi trong bộ váy đen, đeo mạng che mặt, gần như không có cảm giác tồn tại.

Cô ta tên Vưu Liêm, là thầy dạy cho Cửu hoàng tử đồng thời cũng được tôn làm Quốc sĩ, địa vị trong phủ thậm chí còn hơn cả Hòe Sách.