Bỗng Thiên Diêm quắc mắt đỏ bừng, run rẩy nói: “Các huynh đệ, nhà họ Thiên chúng ta không thể xảy ra nội loạn! Chúng ta phải đoàn kết một lòng, đồng tâm hiệp lực. Diệp Quân sẽ là Tộc trưởng chúng ta, ai còn phản đối, giết không tha!"
Lời nói của Thiên Diêm trực tiếp khiến mọi người tại đó kinh động.
Nội loạn!
Giờ phút này mọi người cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, bây giờ tình trạng của nhà họ Thiên có thể nói là đã đến tuyệt cảnh, nếu những người như bọn hắn lại nội loạn thì nhà họ Thiên lập tức phải bị diệt trừ.
Mọi người nhao nhao nhìn về phía Diệp Quân, vẻ mặt phức tạp.
Để một người ngoài làm tộc trưởng của nhà họ Thiên, cũng không biết là phúc hay là họa......
Nhưng bây giờ bọn họ đã không còn lựa chọn nào khác.
Thiên Diêm đột nhiên nói: “Lập tức truyền lệnh, để cho tất cả mọi người ở bên quặng thần Giới Ngoại quay về, ngay lập tức”.
Lúc này có một vị trưởng lão lui xuống.
Thiên Diêm lại nói: “Từ giờ phút này trở đi, tất cả trận pháp trong tộc khởi động, Thiên giới tiến vào cấp bậc phòng thủ cao nhất!”
Nói xong, ánh mắt ông ta rơi vào trên người Diệp Quân, lấy 'Thần Liên' ra cho hắn dùng”.
Thần Liên!
Nghe vậy, sắc mặt của mọi người đều trở nên quái dị.
Đây chính là một trong những bảo vật của nhà họ Thiên, có năng lực chữa trị cực kỳ đáng sợ, hơn nữa không phải một lần, mà là có thể kéo dài đến gần ngàn năm.
Bởi vậy, Thần Liên còn được gọi là Bất Tử Liên!
Sau khi dùng, muốn chết cũng khó!
Mà loại thần vật này, chỉ có nhân vật quan trọng nhất trong nhà họ Thiên mới có thể được sử dụng, bởi vì cả nhà họ Thiên cũng không có mấy đóa.
Mà bây giờ lại muốn lấy một đóa cho Diệp Quân......
Mặc dù trong lòng mọi người đều có hơi khó chịu, nhưng không ai nói gì.
Rất nhanh, một vị trưởng lão cầm theo một đóa liên hoa đi tới, đóa liên hoa kia có màu xanh lá, cánh hoa như viên ngọc màu xanh, trong suốt long lanh, sáng như tuyết, mà theo sự xuất hiện của đoá liên hoa này, đột nhiên tại nơi đây tràn ngập mùi liên hoa thấm vào ruột gan.
Vị trưởng lão đó đặt Thần Liên ở phần ngực Diệp Quân, Thần Liên khẽ run lên, trực tiếp hóa thành một luồng ánh sáng màu xanh lá đi vào trong ngực Diệp Quân, ở trong ngực hắn, một luồng ánh sáng mang màu xanh loé ra, trong nháy mắt bao lấy hắn.
Mà dưới sự bao phủ của luồng ánh sáng màu xanh lá này, cơ thể Diệp Quân được khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được, không chỉ như thế, thần hồn bị thương nặng của hắn cũng được chữa trị một cách nhanh chóng.
Không biết qua bao lâu, Diệp Quân chậm rãi mở hai mắt, đập vào mắt chính là một đám trưởng lão của nhà họ Thiên
Thiên Diêm nói: “Không sao chứ?”
Diệp Quân đứng lên, hắn nhìn thoáng qua cơ thể mình, có chút kinh ngạc, “Tiền bối, cái này?”
Thiên Diêm nói: “Đây là thần liên của Thiên tộc ta, không chỉ có năng lực chữa trị rất mạnh, còn có năng lượng cực kỳ tinh thuần, ngươi hấp thu cho tốt”.
Hai mắt của Diệp Quân chậm rãi nhắm lại, hắn cảm nhận được trong cơ thể có một cỗ năng lượng cực kì tinh khiết đang tuôn trào, đang từ từ khôi phục lại lục phủ ngũ tạng của hắn.
Thiên Diêm nói: “Tộc trưởng, lúc trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Tộc trưởng?”
Diệp Quân nhìn về phía Thiên Diêm, có hơi nghi hoặc, bởi vì huyết mạch Phong Ma mà bây giờ đầu óc hắn vẫn còn có hơi hỗn loạn.
Thấy Diệp Quân nghi hoặc, Thiên Diêm giải thích: “Lúc tộc trưởng ngã xuống, đã đưa Thiên Ấn cho ngươi, đồng thời đã để lại di ngôn, để ngươi làm tộc trưởng của nhà họ Thiên chúng ta”.