Vừa dứt lời, hắn biến mất ở trong điện, đến khi xuất hiện lần nữa thì đã ở phía chân trời, ngay sau đó, tất cả cường giả nhà họ Thiên cũng theo tới đó.
Kẻ thù gặp mặt, nhìn nhau đỏ mắt.
Trong mắt cường giả hai bên đều lộ ra sát ý lạnh lẽo.
Ánh mắt chủ nhân bút Đại Đạo dừng lại ở Diệp Quân: “Diệp Quân, cậu còn có thể trái ý trời hay sao?”
Dứt lời, tay phải của ông ta chậm rãi nâng lên: “Lên!”
Vừa dứt lời, trong cõi đất trời đột nhiên xuất hiện một quầng sáng khổng lồ, quầng sáng kia tựa như một chiếc lồng bao phủ lấy toàn bộ Thiên Vực, quầng sáng loe lóe sắc vàng, bên trong có hàng tỉ chuỗi phù văn thần bí bay lơ lửng, những chuỗi phù văn này cũng không phải lộn xộn không có thứ tự mà là vận hành theo một quỹ đạo nào đó có quy luật rõ ràng, trong lúc vận hành sẽ ngưng tụ ra sức mạnh thần bí lơ lửng giữa tầng không.
Lúc trận pháp xuất hiện, mọi người có mặt đều tỏ vẻ nghiêm trọng.
Đúng lúc này, một luồng sáng đột nhiên rọi thẳng xuống, trong chớp mắt đã chiếu vào đỉnh đầu Diệp Quân, hắn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị truyền tống vào ngay chính giữa trận pháp đó, ngay lập tức, trận pháp chấn động mãnh liệt, ngay sau đó từng chuỗi xích sắt xuất hiện khóa chặt Diệp Quân tại chỗ!
Thấy Diệp Quân đột nhiên bị nhốt, tất cả cường giả nhà họ Thiên đều biến sắc, Thiên Liên dẫn đầu xòe lòng bàn tay ra, đèn thần Trường Minh trong tay đột nhiên hóa thành một luồng lửa phóng lên cao, đâm thẳng về phía trận pháp kia.
Ầm đoàng!
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, trận pháp rung chuyển dữ dội, giống như một trận động đất lớn, vô số ánh lửa bắn ra từ trên không, quét sạch vạn vật.
Trận pháp kia xuất hiện rất nhiều vết rạn, nhưng chúng đã phục hồi ngay lập tức.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Thiên Liên tái đi, cô ta không ngờ rằng thần khí tối cao đèn thần Trường Minh của nhà họ Thiên lại không thể đả động gì đến trận pháp này.
Mà đằng xa, đám người Thái Cổ Kinh của di tộc Thái Cổ thở hắt ra nhẹ nhõm.
Đúng lúc này, một chuỗi kiếm ngâm đột nhiên vang vọng ra từ sâu trong trận pháp kia, ngay sau đó, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Diệp Quân vung kiếm chém lên chuỗi xích sắt trước mặt mình.
Ầm ầm!
Một luồng ánh sáng bùng nổ rạch ngang tầng không, cả trận pháp rung lên ầm ầm, có vô số vết rạn xuất hiện nhưng cũng liền lại trong giây lát, cùng lúc đó, từng luồng năng lượng đáng sợ đổ về từ bốn phía, bắt đầu điên cuồng đè ép hắn.
Diệp Quân nheo mắt lại, hắn nhìn những phù văn đang chuyển động trước mặt, nhíu chặt mày, đây là trận pháp gì?
Ở đằng xa, chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Trận pháp này cho dù cậu dùng sức mạnh của Hư Chân Linh cũng không thể phá được.”
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía ông ta, không nhiều lời, thẳng tay vung kiếm chém một phát.
Vút!
Một kiếm chém xuống, một luồng ánh sáng dài vạn trượng quét ngang va chạm vào những phù văn chứa đại đạo thần bí, sức mạnh kiếm đạo khổng lồ điên cuồng làm chấn động cả trận pháp, nhưng lại vẫn không thể phá tan trận pháp, không chỉ như thế, trận pháp lại càng ngày trở nên vững chắc hơn!
Thấy vậy, những cường giả nhà họ Thiên đều sầm mặt lại.
Diệp Quân lại chém liên tục thêm vài nhát, nhưng trận pháp vẫn không hề hấn gì, không chỉ có thế mà hắn còn phát hiện, sau mỗi nhát kiểm của hắn là trận pháp trở nên mạnh hơn!
Không đúng!
Diệp Quân sầm mặt, trận pháp này đang hút sức mạnh kiếm đạo của hắn.
“Nhận ra rồi à?”
Từ đằng xa, chủ nhân bút Đại Đạo cười khẩy: “Diệp Quân, trận pháp này là ‘Vạn đạo phệ linh trận’, có thể cắn nuốt 3000 Đại Đạo pháp, trong đó hiển nhiên cũng bao gồm kiếm đạo, cậu càng đánh thì trận pháp này càng mạnh... Nào nào, bảo đám Hư Chân Linh đó bám vào người cậu đi... Đây không phải là con át chủ bài lớn nhất của cậu sao?”
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo đằng xa, nhếch miệng cười: “Ai nói với ông đây là con át chủ bài lớn nhất của ta?”