Nhưng tất cả mọi người đều cảm nhận được uy lực của hai nguồn khí tức vô cùng đáng sợ, cứ giống như từng ngọn núi cao đè ở lồng ngực vậy!
Tất cả mọi người hoảng sợ!
Hai người đã không ở thời không này nhưng hơi thở của bọn họ đã thông qua vô số thời không đến được nơi này, chỉ có
Biểu cảm của Cơ Chiến ngưng lại, vốn dĩ ông ta cho rằng khoảng cách chênh lệch bản thân chạm thật ba phần không lớn so với năm phần nhưng bây giờ xem ra đây quả thật là cách biệt một trời.
Hai tay Cơ Chiến siết chặt, trong ánh mắt đầy sự kiên định, cho Cơ Chiến ông ta một thời gian nhất định, ông ta cũng có thể được được chạm thật năm phần!
Cơ Chiến thu suy nghĩ lại, ông ta quay đầu nhìn về phía một đám cường giả của nhà họ Thiên ở nơi không xa: “Ra tay!”
Ra tay!
Ở sau lưng ông ta, tất cả cường giả tinh nhuệ của Đế quốc đều lần lượt xông ra!
Tiên tổ Trụ tộc ở lại đó cũng đột nhiên nói: “Ra tay!”
Nói xong, ông ta xông ra ngoài trước.
Thực lực của ông ta tuy không lớn mạnh như Cơ Thần cùng với Thiên Minh nhưng đó cũng không phải là người mà cường giả cảnh giới Ngoại Giới có thể so, mục tiêu của ông ta không phải người khác mà là Diệp Quân ở nơi không xa.
Nhìn thấy tiên tổ Trụ tộc xông tới, hai mắt của Diệp Quân hơi híp lại, khoảnh khắc tiếp theo trong cơ thể của hắn đột nhiên xuất hiện vô số hư ảnh, hắn xông nhanh về phía trước, chém một kiếm mạnh.
Vèo!
Theo đó là một ánh kiếm bùng lên, tiên tổ Trụ tộc đó bị đánh bay ra ngoài hàng vạn dặm, vừa mời dừng lại hy hồn của ông ta đã trở nên hư ảo đôi chút.
Tiên tổ Trụ tộc đột nhiên ngơ người.
Mạnh như vậy sao?
Sao có thể chứ?
Diệp Quân đang muốn ra tay lần nữa nhưng lúc này một thần thứ khoá chặt hắn, Diệp Quân quay đầu lại nhìn chính là chủ nhân bút Đại Đạo.
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Cậu đánh với ta đi!”
Diệp Quân không nói chuyện mà nhìn phía bên còn lại, lúc này cưởng giả của Đế quốc và Trụ tộc đang vây đánh cường giả của nhà họ Thiên.
Tuy số người không chiếm ưu thế nhưng khí thế của cường giả nhà họ Thiên lại không hề thua kém Đế quốc và Trụ tộc, trái lại mỗi một người nhà họ Thiên lúc này đều tràn đầy sức chiến đấu!
Bởi vì bọn họ biết hôm nay căn bản không có đường lui, không tử trận thì phải diệt tộc!
Bọn họ không còn đường lui, đương nhiên phải chiến đấu đến cùng!
Nhìn thấy thế cục trận chiến không có quá bất lợi với nhà họ Thiên, Diệp Quân cũng yên tâm một chút, hắn nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, ông ta cười: “Diệp Quân, không ngờ đến cuối cùng hai chúng ta cũng phải đánh...”
Lời còn chưa nói xong, đột nhiên biểu cảm của ông ta đơ ra bởi vì Diệp Quân đã hoá thành một cây kiếm chém mạnh về phía ông ta.
Sắc mặt của chủ nhân bút Đại Đạo thâm trầm: “Mẹ nó, không nói võ đức!”
Nói xong, ông ta phất tay áo vung lên, từng đường đạo ấn đột nhiên cuốn lốc xuất hiện, đối đầu với kiếm đó của Diệp Quân.
Lúc này Diệp Quân có Hư Chân Linh hộ thể vì thế thực lực của hắn đã vượt xa ban đầu, nhát kiếm này chém ở trên đường ấn đạo đó, người sau cản bản không chịu nổi sức mạnh kinh khủng chứa trong kiếm của hắn, vỡ nát nhưng chủ nhân bút Đại Đạo ở nơi không xa trước mặt hắn đã không thấy nữa.
Đôi mắt của Diệp Quân hơi híp, đột nhiên hắn cảm thấy xung quanh tối sầm, tiếp đến thời không xung quanh giống như pháo hoa rực rỡ bắt đầu bắn lên.
Sắc mặt của Diệp Quân trầm lại, đây là thuật thần thông gì vậy?
Không có nghĩ nhiều, hắn chém mạnh một kiếm xuống,
Ong!
Nhát kiếm này vừa rơi xuống, tất cả vỡ nát.
Thời không ở trước mặt hắn bị hắn cưỡng chế làm nứt là một đường cực lớn!
Mà ngay tại lúc này, dường như hắn cảm nhận được gì đó, ngẩng đầu nên nhìn cuối tầm nhìn có một ấn đạo vạn trượng đột nhiên rơi thẳng xuống, lúc đó xung quanh thời không đang ở ngay khoảnh khắc này đồng thời bùng cháy, vô số phù văn lưa từ xung quanh cuốn đến, hướng về phía hắn.
Cảm nhận được sức mạnh kinh khủng trong đạo ấn vạn trượng, biểu cảm của Diệp Quân nghiêm trọng, tên này quả nhiên đã hồi phục được một chút thực lực, thực lực này ít nhất chạm bốn phần thật.