Vừa nói, hắn vừa nhẹ nhàng vung ý kiếm, mấy chục hoa kiếm xuất hiện.
Tất cả mọi người trong sân đều đang nhìn Diệp Quân, hiện tại Diệp Quân vẫn bình chân như vại, không có vẻ gì là nỏ mạnh hết đà cả.
Không ai dám cử động!
Thiên Diêm nhìn Diệp Quân một cái, không nói gì nhưng lại tỉnh bơ đi tới sau lưng Diệp Quân.
Ông ta cần phải suy nghĩ thêm, nếu Diệp Quân vẫn còn sức thật thì hắn sẽ không nói nhiều đến vậy, rõ ràng là... có lẽ Diệp Quân đã thực sự đến giới hạn.
Nhưng cường giả bên phía chủ nhân bút Đại Đạo ắt cũng biết đạo lý này, nhưng không có ai dám đánh cược cả!
Dù gì Diệp Quân cũng đã giả vờ một lần, ai mà biết lần này hắn có giả bộ nữa không?
Đây là vấn đề cực kỳ quan trọng!
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân chăm chăm: “Giả bộ, cậu giả bộ tiếp ta xem!”
Vừa nói ông ta vừa bước lên trước một bước, xòe lòng bàn tay ra, một đạo ấn lặng lẽ ngưng tụ.
Vẻ mặt chủ nhân bút Đại Đạo cũng rất khó coi, sức mạnh đạo ấn ông ta đang ngưng tụ thực sự quá yếu.
Nếu sức mạnh đạo pháp của ông ta không bị phong ấn, chỉ một cái tát của ông ta cũng đã có thể đập chết tên nhóc này.
Đúng là sa cơ thất thế người người khinh mà!
Chủ nhân bút Đại Đạo không nghĩ nữa, ông ta lập tức biến mất tại chỗ, chạy thẳng tới chỗ Diệp Quân.
Ông ta biết ông ta phải ra tay ngay, nếu ông ta không ra tay, sẽ không có ai đang ở trong sân dám động thủ, một khi thời gian dần trôi qua, lỡ như tên nhóc này lấy lại được chút sức sống, khi đó ắt sẽ hỏng chuyện.
Thiên Diêm đang đứng bên cạnh Diệp Quân nhìn thấy chủ nhân bút Đại Đạo ra tay, lúc này ông ta mới đi ra, định đối đầu với chủ nhân bút Đại Đạo thay Diệp Quân nhưng lại bị Diệp Quân lắc đầu cản lại.
Diệp Quân nhìn chằm chằm chủ nhân bút Đại Đạo đang phóng từ xa tới, huyết mạch trong người hắn đã bắt đầu bốc cháy, hắn từ từ nhắm mắt lại, cả người như một quả cầu lửa, khí tức vẫn đang điên cuồng tăng vọt.
Diệp Quân đột ngột mở mắt ra, đôi mắt hắn hiện lên ý định giết người, hắn đột ngột cung kiếm ra, một nhát kiếm đỏ rực hiện lên.
Ầm!
Đạo ấn bể tan tành, chủ nhân bút Đại Đạo bay ra bên ngoài hàng vạn thước dưới ánh mắt của mọi người!
Vừa mới dừng lại, cơ thể chủ nhân bút Đại Đạo đã nứt toát ra, máu tươi chảy ra.
Thấy cảnh này, Diệp Quân thầm nghĩ thật đáng tiếc, hắn chỉ định một phát chém đứt đầu chủ nhân bút Đại Đạo...
Máu tươi trong cổ họng định trào ra ngoài, nhưng lại bị hắn gượng ép nuốt xuống.
Nhìn thấy chủ nhân bút Đại Đạo bị Diệp Quân một phát chém bay, một đám cường giả Đế Quốc và Trụ tộc đều tỏ ra kiêng dè, mẹ kiếp, may là hồi nãy không ra tay, không thì không chết cũng tàn phế.
Mặc dù chủ nhân bút Đại Đạo bị một kiếm của Diệp Quân đánh trọng thương, nhưng ông ta vẫn cười rộ lên: “Diệp Quân, ngươi vẫn có thể chém thêm một kiếm nữa không?”
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Quân, tất cả cường giả Đế Quốc và Trụ tộc đều nhìn chằm chằm Diệp Quân, vào lúc này, ánh mắt họ không còn vẻ kiêng dè nữa, mà tràn đầy ý định giết người.
Bởi vì họ đã cảm nhận được, hiện tại Diệp Quân thực sự đã đến cực hạn.
Đám cường giả nhà họ Thiên cũng nhận ra được điều này, vội vàng canh giữ bên cạnh Diệp Quân.
Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại, đúng như suy đoán của mọi người, hiện tại hắn thực sự đã tới cực hạn, sức mạnh của mười mấy Hư Chân Linh thực sự quá mạnh mẽ, vừa rồi hắn đã vắt kiệt cơ thể lẫn thần hồn của chính hắn, đánh tới bây giờ, hắn cảm thấy cơ thể lẫn thần hồn của hắn như sắp vỡ nát vậy.
Hắn biết, nếu hắn lại sử dụng sức mạnh Hư Chân Linh đó nữa, có lẽ hắn sẽ chết bất đắc kỳ tử ngay lập tức.
Chủ nhân bút Đại Đạo lau máu nơi khóe miệng: “Giết!”
Vào lúc này, các cường giả Đế Quốc và Trụ tộc không còn do dự chút nào nữa, lập tức lao tới chỗ Diệp Quân và đám cường giả nhà họ Thiên.
Tất cả cường giả đồng loạt lao về một hướng, từng đợt khí tức cường đại lao nhanh đến như dòng nước lũ.