Chương 789
Ngao Thành nhìn Ngao Thiên Thiên, không lên tiếng.
Bây giờ lão cũng coi như hiểu ra thế nào gọi là giúp người ngoài chứ không giúp người nhà!
Haizz!
Ngao Thành thầm thở dài, trong lòng không thoải mái chút nào!
Nhưng nghĩ lại thì một Chuẩn Đại Kiếm Đế trẻ tuổi như vậy hình như cũng không tệ!
Bỏ đi!
Chuyện của đám thanh niên thì đám thanh niên tự mình quyết định!
Ngao Thành xua tay: “Con tự xem mà làm!”
Ngao Thiên Thiên vội vàng nói: “Vậy con có thể dẫn Thiên Long Thần Vệ đi bảo vệ cho hắn không?”
Ngao Thành sững sờ, lão trừng mắt nhìn Ngao Thiên Thiên: “Con tặng luôn cả bản thân con cho hắn luôn đi!”
Ngao Thiên Thiên lườm Ngao Thành, khuôn mặt hơi ửng đỏ: “Cha, cha nói cái gì thế? Con và Diệp công tử chỉ là bạn bè, vẫn chưa phát triển tới bước đó! Ôi chao, thật đúng là tức chết mất thôi! Không quan tâm tới cha nữa!”
Nói xong, cô ta quay người bỏ chạy.
Ngao Thành: “…”
…
Kiếm Tông.
Diệp Quân và mấy người Tào Bạch tới Kiếm Tông, Kiếm Tông không ở trong thư viện Quan Huyên mà ở núi Huyền Không, nghe đồn núi Huyền Không vốn dĩ ở Nam Vực, sau này Kiếm Chủ Nhân Gian thi triển thần thông vô thượng, di dời cả núi Huyền Không tới vũ trụ Quan Huyên.
Núi Huyền Không dựa lưng vào mười vạn ngọn núi lớn, cả ngọn núi giống như một thanh kiếm treo ngược, ngạo nghễ giữa đất trời, trông vô cùng hùng vĩ. Phía sau núi Huyền Không là những dãy núi trùng điệp, sâu trong những dãy núi này thi thoảng lại có tiếng kiếm vang lên.
Kiếm Tông!
Trên mặt Diệp Quân nở một nụ cười, hắn vẫn luôn hướng về nơi này!
Thánh địa trong lòng mọi Kiếm Tu trong thiên hạ!
Tào Bạch cười nói: “Diệp huynh, cảm giác thế nào?”
Diệp Quân cảm thán: “Thật hùng vĩ!”
Tào Bạch phá lên cười ha hả: “Đi, đi gặp Đại sư huynh!”
Đại sư huynh!
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Nếu đã tới thì phải biết điều, đi theo các ông lớn!
Diệp Quân liếc nhìn người đàn ông và cô gái bên cạnh Tào Bạch, hai người đều là kiếm tu. Vừa nãy Tào Bạch đã giới thiệu, người đàn ông tên là Viên Cung, cô gái tên là Tần Tuyết!
Thực lực của hai người đều rất mạnh!
Mọi người ngự kiếm đi tới trên đỉnh núi Huyền Không, Diệp Quân đưa mắt nhìn ra, cách đó không xa có một tòa đại điện cao mấy trăm trượng, trước cửa đại điện có một bức tượng!