Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 828



Chương 828

Thời gian này, mỗi ngày hắn đều giao lưu học tập với những kiếm ý kia.

Dùng đạo của người khác để hoàn thành đạo của chính mình!

Dù tu kiếm hay là tu đạo đều không thể nhắm mắt làm liều, chỉ khi tiếp thu trí tuệ quần chúng, học tập ưu điểm của người khác, mở rộng tầm nhìn của mình thì mới có thể đi xa hơn được.

Bên ngoài mộ kiếm, Trần Quan Tử im lặng nhìn chằm chằm Diệp Quân.

Bên cạnh y là Tào Bạch.

Tào Bạch trầm giọng nói: “Đại sư huynh, ta cứ cảm thấy xung quanh có người đang giám sát Kiếm Tông chúng ta, ta đã tra một lượt nhưng không tìm thấy ai. Đó là ảo giác của ta hay là thực lực của người giám sát chúng ta quá cao cường?”

Trần Quan Tử ngẩng đầu nhìn trời, không trả lời.

Thấy ánh mắt của Trần Quan Tử, sắc mặt Tào Bạch tối hẳn xuống: “Đại sư huynh, thật sự có người đang giám sát Kiếm Tông ta à?”

Trần Quan Tử gật đầu.

“Hỗn xược!”

Sắc mặt Tào Bạch bỗng trở nên lạnh lẽo: “Bọn họ muốn làm gì? Muốn cưỡng ép giết chết Diệp Quân sư đệ sao?”

Trần Quan Tử im lặng.

Y có thể cảm nhận được có người trong bóng tối, hơn nữa người đó còn rất mạnh, mạnh siêu thường ấy, mà không chỉ có một người đâu!

Tào Bạch trầm giọng nói: “Đại sư huynh, chúng ta buộc phải thông báo với các trưởng lão và các sư thúc ở thế giới Hư Chân!”

Trần Quan Tử khẽ gật đầu: “Ta đã thông báo rồi!”

Tào Bạch gật đầu rồi nhìn bầu trời với vẻ lo lắng. Trần Quan Tử nói: “Đừng lo! Có ta trấn thủ ở đây!”

Tào Bạch gật đầu.

Đúng lúc này, Diệp Quân đang ngồi xếp bằng ở đằng xa bỗng mở mắt.

Vù!

Một tiếng kiếm kêu bỗng phóng lên từ sâu trong mộ kiếm, đất trời rung chuyển!

Xung quanh Diệp Quân, vô số kiếm ý trở về với kiếm của mình như nước triều rút.

Mộ kiếm đã yên bình trở lại!

Thấy cảnh này, Tào Bạch bỗng sững người: “Chuyện này?”

Trần Quan Tử nhìn Diệp Quân ở phía xa, không nói gì.

Lúc này, Diệp Quân chậm rãi đứng lên, hắn trông có vẻ trở nên tang thương hơn rất nhiều.

Tiểu Tháp bỗng nói: “Cảm giác thế nào?”

Diệp Quân cười mà không đáp lời.

Tiểu Tháp nói: “Bớt ra vẻ đi, nói nhanh!”

Diệp Quân cười nói: “Cũng tạm!”

Tiểu Tháp ngờ vực: “Cũng tạm là thế nào?”

Diệp Quân suy nghĩ rồi trả lời: “Thì là cảm giác rất tốt, ta đã làm quen được với kiếm đạo của các tiền bối, đều rất ưu tú!”