Chương 837
Diệp Quân ngẩn ra, mẹ kiếp?
Người phụ nữ cười nói: “Bọn ta đã điều tra rõ ràng, cô ấy không sai, vậy nên bọn ta đang chuẩn bị thả cô ấy ra ngoài!”
Diệp Quân trầm mặc, mấy người nói chuyện nhanh gọn như vậy, ta thật sự không biết nên làm thế nào luôn đấy.
Người phụ nữ cười nói: “Ngươi còn gì muốn hỏi nữa không?”
Diệp Quân hỏi: “Lúc nào mấy người thả Diệp Quan Chỉ cô nương ra?”
Người phụ nữ khẽ cười: “Sẽ thả nhanh thôi, bọn ta đang thu thập chứng cứ tội ác lúc đầu của nhà họ An và tộc Chân Long, chỉ cần thu thập đủ thì bọn ta sẽ lập tức thả Diệp Quan Chỉ cô nương ra. Dù gì bọn ta cũng phải làm theo quy trình của thư viện, ngươi nói xem có phải không?”
Diệp Quân liếc nhìn người phụ nữ: “Không phải đang giở trò đấy chứ?”
Người phụ nữ cười nói: “Yên tâm, bọn ta sẽ không giở trò đâu!”
Nói xong, bà ấy mở lòng bàn tay ra, một trang pháp chỉ xuất hiện trước mặt Diệp Quân: “Ngươi xem, bọn ta đã ký xong pháp chỉ thả Quan Chỉ cô nương rồi. Chỉ cần hoàn thành quy trình thì sẽ lập tức thả cô ấy ra!”
Diệp Quân liếc nhìn tờ pháp chỉ đó, sau đó gật đầu: “Được!”
Có vẻ như nghĩ tới điều gì, hắn do dự một lát, sau đó nói: “Tiền bối, kiếm Thanh Huyên của Kiếm Chủ Nhân Gian ở trong thư viện sao?”
Người phụ nữ gật đầu: “Ừ!”
Diệp Quân nói: “Ta có thể mượn dùng được không?”
Người phụ nữ cười nói: “Được, nhưng phải đợi ngươi thắng trận tỉ võ!”
Thắng trận!
Diệp Quân trầm mặc hồi lâu, sau đó gật đầu: “Được!”
Người phụ nữ khẽ cười: “Còn chuyện gì nữa không?”
Diệp Quân đứng dậy, chắp tay: “Tiền bối làm việc tiếp đi, ta xin cáo từ!”
Nói xong, hắn quay người rời đi!
Người phụ nữ đột nhiên nói: “Chờ đã!”
Diệp Quân nhìn về phía người phụ nữ, vẻ mặt hoài nghi, người phụ nữ chỉ vào Tiểu Tháp, cười nói: “Ngươi không cần tháp này nữa sao?”
Tiểu Tháp: “…”
Nghe người phụ nữ nói vậy, Diệp Quân mỉm cười, xoay người đi tới trước bàn, cầm Tiểu Tháp lên, sau đó rời đi.
Không thể mất Tháp gia!
Trong những trận lớn, phải có Tháp gia mới chống đỡ được.
Thấy Diệp Quân rời đi, Trương Lão vội vàng đứng dậy tiễn hắn, vừa tiễn đến cửa, Trương Lão nói: “Cẩn thận bậc thềm, kẻo ngã!”
Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.
Trương Lão, ông nghiêm túc à?