Hãy Để Em Làm Vợ Cô

Chương 25: Ba mẹ trở về



Đến sáng ngày hôm sau, cũng là ngày chủ nhật nhưng Jinna vẫn phải dậy thật sớm để chuẩn bị bữa sáng cho Nhã Uyên. Gì chứ cứ lo lắng cho nàng trước đã rồi có gì đón ba mẹ sau, dành ra mỗi bữa sáng 20 đến 30 phút là có ngay bữa sáng đơn giản dành cho nàng rồi.

Vì sợ đi về không kịp giờ nên cứ để cho nàng ngủ và dưới bếp có kèm một tờ giấy note để lại trên bàn, ở riết mà nhà nàng Jinna cũng có một chìa khóa riêng luôn ấy.

Nhanh chân trở về nhà trước khi Thục Nghi đón ba mẹ về nhà, lần này về ba mẹ của hai chị em về cùng với dì Tina là em ruột của bà Trịnh.

May mắn là chạy về đến nhà trước họ nên dọn dẹp nhà cửa sơ sơ rồi ngồi đấy bấm điện thoại chờ gia đình về.

Thường thì ông bà Trịnh về sẽ tìm Jinna hỏi han con gái mình trước, nên nếu vắng mặt Jinna thì ông bà sẽ gọi điện đến khi nào về thì thôi. Vì đó cũng là thói quen khi ông bà đi công tác về và Jinna cũng đã quen với điều đó.
Nghe tiếng xe bên ngoài cũng biết họ đã về, vì lần này về không nói là có dì Tina nên em có chút bất ngờ, chạy đến ôm dì.

“Aaaa dì về cùng với ba mẹ con luôn hả?”

“Đúng rồi, dì về chơi với hai đứa khoảng thời gian đây”

Ôm chặt dì của mình rồi dì ấy cũng xoa đầu nhóc con này, vì dì Tina cưng Jinna hơn cả ông bà Trịnh bà cả Thục Nghi luôn cơ mà.

Bà Trịnh đứng kế bên liền chọc ghẹo ngay.

“Mới về là chỉ biết dì nó thôi, còn ông bà già này không quan tâm đúng là số khổ cơ mà”

“Đây nè đây nè, tại lần này có dì về con mừng chứ cũng thương ba mẹ lắm”

Cả nhà giờ đông đủ nên đi vào trong nhà, vì sáng sớm nên ai cũng đã ăn sáng trừ Jinna thôi.

“Jinna nè, có cậu nhóc bạn của mẹ con thích con lắm. Hôm nào con đi gặp cậu ta coi như làm quen đi”

Nghe đến việc mai mối là Jinna đã ngán ngẩm đến tận cổ, thấy đưa vào thế khó như vậy nên Thục Nghi cũng giải vây cho em gái mình.
“Ba này, kệ nhóc con đi, sau này nó yêu ai hay làm gì kệ nó. Dù sao cũng lớn rồi, chịu trách nhiệm cho mọi việc bản thân làm rồi”

“Ba mẹ chỉ muốn Cún nhà mình môn đăng hộ đối với gia đình người ta thôi”

Quay sang dặn dò Jinna.

“Sau này có quen ai cũng phải có gia thế đàng hoàng, không thì cũng phải lo được cho con thì ba mẹ may ra mới đồng ý”

“Con biết rồi”

Miệng thì nói biết như thế, nhưng chắc chắn với bản thân của em ấy một điều rằng. Việc đến với Nhã Uyên 100% gia đình sẽ không chấp nhận, ngoài ra việc đầu tiên chưa kể đến có môn đăng hộ đối hay không nhưng với việc quen nữ nhân là đã không đồng ý rồi.

Gia đình quay quần nói chuyện trông thuận hòa lắm, lần này về dì Tina cũng đem nhiều đồ về cho Cún con nhà này, nào là quần áo giày dép đủ thứ hết.
“Dì mua gì mà nhiều dữ vậy?”

“Dù mua cho hai đưa đấy, có gì thì cứ thử nhá”

Hai chị em đem lên phòng để thử đồ cũng sẵn nói chuyện về vấn đề tối qua ở điện thoại.

“Vậy sao Tú Anh nó lại đến công ty chị vậy?”

“Cái đó em còn không biết cơ mà, nhưng chị cũng nên cẩn thận vì cô ta có thể có bất cứ âm mưu nào ấy. Tốt nhất chị cũng đừng tiếp xúc với cô ta nữa”

“Mà em có người yêu rồi đúng không?”

“Đúng rồi, nhưng giờ kể chị nghe không tiện, để khi đúng thời điểm thì em sẽ kể cho nghe”

“Khi nào xác định được đi cùng mình tới cuối đời thì hẳn giới thiệu cho chị, chị không muốn nhìn thấy em đổ vỡ một lần nào nữa”

Đứa em gái này thấy vậy dễ rơi vào một trạng thái đổ vỡ vì tình yêu nhiều lắm, xót cho đứa em của mình nên Thục Nghi mới nói như vậy thay cho lời cảnh báo là hãy yêu nghiêm túc vào.

“Em biết rồi mà”

…----------------…

Ở bên Nhã Uyên, nàng cũng ngủ dậy nhưng tay thì quơ ở khắp nơi trên giường tìm Jinna. Quên mất là Jinna phải về với gia đình để đón ba mẹ, nàng mệt mỏi tỉnh dậy vào vệ sinh cá nhân rồi đi xuống bếp. Bàn ăn được đậy kín lại, chỉ chờ nàng xuống và mở ra thôi.

“Chu đáo đến mức này ư, ngay cả về sớm đón ba mẹ cũng phải nấu một bữa ăn sáng cho mình”

Nàng cảm động, vì vẫn như chuyện cũ nàng chưa bao giờ có được cảm giác cưng chiều này cả. Lần này có vẻ cảm xúc của nàng chiến thắng được mọi định kiến trong đầu nàng đã đặt ra rồi.

“Gì đây còn có cả thư nữa sao”

Trên bức thư đó có nội dung như này.

*Vợ của em nếu có dậy rồi thì hãy ăn sáng đi nhá! Không được để bụng đói sẽ đau bao tử em sẽ xót lắm, ăn vào giỏi đi rồi em yêu nhiều. Giờ em về nhà, khi nào em rảnh em sẽ sang với vợ, yêu Nhã Uyên*

Vài từ vài chữ như thế thôi đã đủ khiến nàng hạnh phúc ngập tràn vào buổi sáng rồi, bữa sáng cũng trở nên ngon hơn vì chính tay Jinna chuẩn bị. Bức thư ấy nàng cũng trân trọng, cất vào một góc trong nhà, ngôi nhà bây giờ cũng dần dần có sức sống hơn.

Bản thân nàng cũng cảm thấy được nàng đã thay đổi không ít cũng không nhiều trong khoảng thời gian biết Jinna và bước vào mối quan hệ chính thức cùng em ấy, nàng mở lòng hơn, nhận được nhiều sự yêu thương từ Jinna hơn. Nên mọi thứ mà Jinna làm, dù đơn giản hay cầu kì nàng vẫn trân trọng và vẫn hạnh phúc.

*Có em thật tuyệt vời…tôi không cần lo lắng đến giấc ngủ hay miếng ăn nữa, vì đã có em. Và tôi đã quen với việc có em bên cạnh rồi*

Mặc dù ngồi ăn một mình nhưng không khí không còn ảm đạm như lúc trước nàng đã từng, giờ bên ngoài nhìn vào có khi còn thấy được cả màu hồng lấp lánh tỏa ra bên trong ngôi nhà của Nhã Uyên ấy.

Nàng gửi tin nhắn đến cho Jinna.

*Love you, cảm ơn vì bữa sáng mà em đã chuẩn bị*