Một ngày đẹp trời cô gái xinh đẹp Nhược Ly bước vào nhà với bầu không khí đầy bất thường.
\- "Con gái à! Con sẽ kết hôn...\_ Ba cô vui ra mặt hớn hở nói".
\- "Cái gì vậy ba! Tự dưng bữa nay lại đùa như vậy, con mới 18 tuổi thôi mà!" \_ Cô cau mày khó hiểu.
\- "Đùa gì mà đùa! Ba mẹ của Khắc Du đã sang hỏi cưới con theo đúng giao ước hai nhà năm xưa rồi!"
\- "Ba nói gì ??? Khắc Du! Là chú Khắc Du sao ? \_ Cô đổ mồ hôi hột".
\- "Chứ còn ai nữa, cái thằng đẹp trai, cao ráo cứ như người mẫu! Đã vậy còn là giáo viên tiếng anh, xuất sắc quá còn gì!"
\-" Ba mẹ thừa biết con gọi bằng chú vì chú ấy hơn con tận 12 tuổi! Sao lại bắt con lấy ông chú đó!" \_ Cô tức giận.
\-" Thôi nào con gái! Ba con chỉ muốn tốt cho con thôi. Khắc Du nó rất hiền mà lại học rộng đẹp trai có gì không tốt. Tuổi tác không thành vấn đề!" \_ Mẹ cô vỗ vai cô khích lệ.
Cô hậm hực chạy lên phòng vừa chạy vừa hét lên:
\- " Con không lấy ông chú già đã bước sang tuổi tam tuần đó đâu! Thời đại nào nào rồi mà còn bắt buộc theo hôn ước! Ba thấy chú ấy hoàn hảo thì ba lấy đi!"
Mấy ngày tiếp theo cô chơi chiêu chiến tranh lạnh với ba mẹ, đi học về là lủi thẳng lên phòng kẻo hai người họ lại ép ủ chuyện kết hôn. Nhưng chạy trời không khỏi nắng, chuyện gì tới rồi cũng phải tới...
Mọi người sắp xếp mở một buổi tiệc ra mắt hai bên gia đình và cô bị mẹ canh chừng rất kĩ không để trốn thoát. Cô chẳng chịu trang điểm mà còn muốn mình trong thật xấu xí để ông chú kia vừa nhìn thấy là bỏ chạy mất dép. Nhưng vốn xinh đẹp tựa thiên sứ nên dù không trang điểm trong cô vẫn vô cùng quyến rũ.
Cô bước xuống cầu thang với vẻ mặt cau có nặng nề...
\- Chào ba mẹ chồng tương lai đi Nhược Ly! \_ Ba cô khều tay cô hằn giọng.
\- Dạ...con chào hai bác! \_ Giọng cô lí nhí kéo dài từng chữ...
\- Lâu lắm rồi không gặp con, giờ trông con đẹp lắm đó Nhược Ly! Đúng là con gái 18 tuổi trổ mã đẹp hẳn ra. \_ Mẹ anh nhìn cô dịu dàng.
\- Mẹ Khắc Du khen con kìa Ly, sao im re vậy! \_ Mẹ cô trợn mắt nhìn cô.
\- Con...cảm...ơn bác...\_ Mặt cô chán nản như tô cháo thiêu.
Chừng 15 phút sau một người đàn ông mặt áo sơ mi trắng bước vào. Phải nói là anh ta càng tiến tới gần thì càng muốn rụng tim vì siêu siêu đẹp trai...Mắt nâu to hai mí rõ nét, môi cong, mũi cao tuyệt hảo,...Dáng người cao ít nhất cũng trên 1m75. Nói chung là không chê vào đâu được. Bước đến chỗ ba mẹ anh ta, anh ta nhìn mọi người nở một nụ cười nam thần để lộ hàm răng trắng đều như bắp rồi cất giọng trầm ấm áp:
\- "Hôm nay trường có cuộc họp vì phải giải quyết nhiều ý kiến nên con tan hơi trễ, xin lỗi vì phải để mọi người chờ."
\- "Không sao đâu con! Đàn ông vì sự nghiệp là tốt! Như vậy sau này mới lo được cho vợ chứ!"\_ Ba cô vui vẻ chào đón con rể tương lai.
Cô nhìn anh cảm thấy có chút bất ngờ vì lúc nhỏ hai người từng gặp nhau vài lần nhưng quả thực bây giờ trong anh khác quá. Đẹp trai ngoài sức tưởng tượng của cô...
\- Nhược Ly! Sao con im lặng hoài vậy! Khắc Du tới rồi kìa! \_ Mẹ cô dùng ánh mắt ra hiệu cho cô.
\- À à...con chào chú!\_ Cô thản nhiên.
Mọi người nhìn anh rồi nở nụ cười trừ. Ba cô nghe vậy vội chấn chỉnh:
\- Sao lại là chú! Khắc Du rồi sẽ là chồng con! Con phải gọi bằng anh! \_ Ông nói nhỏ vào tai cô.
Cô tỉnh bơ nói lớn mà không chút ngại ngùng:
\- Thì rõ ràng chú ấy đáng tuổi chú con mà!
Ba mẹ cô nghe vậy thì đen mặt rồi gắt gỏng...
\- Nhược Ly! Con không nghe lời à!
Anh thấy tình hình căng thẳng vội xoa dịu:
\- Hai bác bình tĩnh lại...Tại cô ấy chưa quen thôi mà...sau khi cưới nhau rồi từ từ con sẽ "chỉnh" cô ấy cũng được.
Cô nghe thấy mà da gà nổi không kiểm soát, cô có nghe lầm không chứ ? Chẳng những hắn không phản đối mà còn hào hứng tới vậy sao! Cô thầm nghĩ: \-"Đúng là đồ trâu già khoái gặm cỏ non!"