Đã vài ngày trôi qua kể từ khi Bill Remmer bị cảnh sát bắt giữ.
Leyla đã đến gặp luật sư ở văn phòng luật trước đó.
Và bây giờ, cô đang đi về nhà với tâm trạng chán nản.
“Ôi Leyla, cháu trở lại rồi sao!”Bà Mona chào đón cô ngay khi cô đến.
Bà đã đi đi lại lại một cách lo lắng trước căn nhà gỗ của họ khá lâu trước khi Leyla đến.
"Cuộc gặp thế nào? Cháu đã gặp luật sư chưa? Ông ta đã nói gì?"Cô chỉ lắc đầu khiến tia hy vọng nhỏ nhoi trong mắt bà Mona vụt tắt.
Những người hầu ở Arvis đã gây quỹ để trả tự do cho Bill, thỉnh thoảng họ còn quyên góp để giúp cô trả tiền cho luật sư mà cô không hề hay biết.
Leyla không thể làm gì khác ngoài việc đón nhận với lòng biết ơn, cô vô cùng cảm động trước sự quan tâm và chăm sóc của họ dành cho cả hai người.
Nhưng số tiền đó không có ích gì khi những bằng chứng thu thập được đều chống lại Bill?“Ôi trời.
”“Cháu biết đấy, ta nghe nói rằng bà Madam Norma đã sẵn sàng hủy bỏ cáo buộc, nhưng bà Madam Elysee lại muốn Bill phải chịu trách nhiệm vì những gì ông ta đã làm.
Nhưng đó chỉ là một tai nạn, ta nghĩ bà ấy có thể tha thứ cho Bill”Leyla nuốt nước bọt trước khi quay về phía bà.
“Có lẽ cháu nên nói chuyện với bà Elysee nhỉ?”“Ta nghĩ cách tốt nhất là nên đi gặp Công tước.
”“Ta nghe nói bà Norma và Elysee không thể thống nhất được việc phải làm này, nên họ giao quyền quyết định cuối cùng cho công tước.
”Khi nghe được những lời nói ấy khiến cho Leyla cảm thấy bản thân vô cùng choáng váng.
Bà Mona ngay lập tức đưa tay đỡ cô đứng dậy, nhẹ nhàng dìu cô vào trong nhà, đỡ cô ngồi.
“Đừng lo Leyla, ta chắc chắn Công tước sẽ nhân từ hơn mẹ ngài ấy.
”“Vẫn còn hy vọng.
”Bà vỗ nhẹ đôi vai nhỏ nhắn của Leyla và xoa lòng bàn tay lên xuống để sưởi ấm một chút trước khi đi nhóm lửa.
“Ta rất lo lắng cho cháu, Leyla”“Dạo này cháu trông gầy và xanh xao quá.
Ông Remmer không muốn nhìn thấy cháu như vậy đâu"Bà Mona ngay lập tức mang giỏ bánh mà bà đã chuẩn sẵn ra.
Leyla chỉ có thể đứng nhìn bà Mona đặt một ít thức ăn trước mặt cô cùng với một ít nước.
“Cảm ơn, bà Mona,”"Tuy nhiên, cháu nghĩ cháu sẽ ăn chúng sau.
”Bà Mona thở dài trước trạng thái chán nản của Leyla, trước khi rời đi.
Ngay khi ở một mình, Leyla vùi mặt vào tay và bắt đầu khóc.
Luật sư mà cô gặp trước đó đã không đưa ra giải pháp nào cho cô và giải thích thêm việc bào chữa cho Bill là một nỗ lực không có kết quả.
Nếu may mắn thì ông có thể không phải ngồi tù, nhưng thay vào đó, việc đó chỉ khiến họ mất nhiều thời gian và công sức hơn để hoàn thành.
Vì việc bồi thường những thiệt hại gây ra là không thể tránh khỏi, nên việc chống lại Herhardt trong một cuộc chiến pháp lý phần lớn là không nên.
“Những lúc như thế này, tốt nhất cả hai bên nên thỏa hiệp trước khi ra tòa.
”Đó là lời khuyên cuối cùng mà luật sư đưa ra cho cô, điều này chỉ khiến cô thêm sợ hãi.
Cô biết gia đình Herhardt không hề thương xót cho Bill.
Có lẽ không phải toàn bộ gia đình, nhưng Công tước chắc chắn là như vậy.
Cô đã đến gặp anh rồi, cụ thể là ba ngày trước.
Những ngày gần đây cô đã đấu tranh với quyết định này và cố gắng đi theo bất kỳ con đường nào khác được đưa ra cho mình.
Cô không thể ăn, uống hay ngủ do tình trạng khó khăn hiện tại khiến cô vô cùng căng thẳng.
Lòng tự trọng của cô từ chối tham gia vào một thỏa thuận đồi trụy như vậy.
Cô thật sự không muốn rơi vào một cái bẫy khác của Công tước.
Cô cắn môi, một cảm giác căng thẳng mà cô dường như không thể thoát khỏi.
Cô đứng dậy khỏi chỗ ngồi và bắt đầu đi loanh quanh trong bếp, trước khi quay lại bàn làm việc uống từng ngụm nước bà Mona đã chuẩn bị trước đó.
Leyla tự mắng mình khi nhớ lại khuôn mặt trống rỗng mà Bill đã thể hiện trong vài ngày qua.
Nhìn thấy ông như vậy giống như một con dao đâm vào trái tim cô.
Cô không thể tiếp tục hành động như thế này được.
Cô cần phải làm gì đó để giải thoát chú mình.
Và Leyla quyết định chấp nhận lời đề nghị của Công tước.
Quai hàm cô nghiến chặt khi nghĩ đến điều đó, nhớ lại cách Công tước nhìn cô với sự ham muốn không thể kiềm chế, khiến cô cảm thấy ghê tởm và xấu hổ.
Lúc đó anh rất bình tĩnh, thậm chí còn táo bạo tỏ ra thích thú với cô.
Dù cô có làm gì để chống lại anh, dù cô có nhiều lần vấp ngã trước sự hiện diện của anh thì cô vẫn không thể thoát khỏi anh.
Cô ngã người xuống ghế, nhưng nước mắt không rơi.
Chúng đã quá cạn kiệt và trái tim cô quá tê liệt để có thể tạo ra chúng.
Cô có thể nghe thấy tiếng thở gấp gáp của mình trong đêm tĩnh lặng, giống như tiếng kêu cứu không thành tiếng.
So với những người khác, cuộc sống của cô có vẻ tầm thường nhưng cách nó vô cùng quan trọng đối với cô.
Cả đời cô đã cố gắng làm điều đúng đắn; kiếm sống bằng công việc lương thiện và không làm gì khiến cô phải sẽ phải xấu hổ.
Nhưng cô ấy đã quyết định rồi! Chú Bill sẽ nghĩ gì về mình nếu ông ấy biết việc mình làm?Trong đêm khuya, Leyla ôm lấy bóng tối xung quanh mình, cô không thể tìm thấy bất kỳ ý chí nào trong cô để có thể di chuyển trong một thời gian dài.
**********.