Sau khi biết ý nghĩa chân chính của Alpha, Omega, Beta là gì, cả người Nghiêm Cẩn đều không ổn.
Hắn là Alpha, Tần Lệ cũng là Alpha, kết quả vậy mà anh muốn cắn hắn! Ờm, theo như lời của hệ thống thì là đánh dấu.
Hệ thống 009 giải thích, “Nói một cách nghiêm túc, ở thế giới này, Alpha với Alpha mới là gay. Còn Alpha với Omega mới là cặp đôi dị tính.”
“Nhưng chuyện này cũng không thể bỏ qua sự thật việc họ lớn lên có gương mặt nam giới.”
009, “...”
“Hệ thống, nhân vật thụ chính bị người khác đánh dấu rồi, nhiệm vụ của ta có phải thất bại rồi.”
009 nói, “Ký chủ, nhân vật thụ chính chưa có bị ai đánh dấu hết.”
Nghiêm Cẩn: Trong tình huống như thế, vậy mà không bị đánh dấu?
Chỉ có thể mình trải qua mới hiểu lực hấp dẫn giữa Alpha với Omega kinh người bao nhiêu. Ký ức xúc động hận không thể ngay lập tức nhào lên lúc nhìn thấy Just chỉ mới vừa nãy.
Sau khi hiểu biết, Nghiêm Cẩn mới biết được thì ra binh lính không dám tự mình quyết định, xem ngựa chết chữa như ngựa sống, tiêm thuốc ức chế cho nhân vật thụ chính, mà cơn động d.ục của người đó thế mà thật sự bình ổn lại.
Nên nói không hổ là nhân vật thụ chính chăng? Ngoại trừ nhân vật công chính, người khác đều không có quyền đánh dấu cậu.
Nghiêm Cẩn đột nhiên hỏi, “Hệ thống, mi nói cải tạo, không phải là muốn cải tạo ta thành gay đâu nhỉ?”
“Tôi đã thuyết minh rồi, hệ thống tên đầy đủ là hệ thống cải tạo trai thẳng thành công, mục đích duy nhất là đem trai thẳng cải tạo thành công.”
“Ta nói nè,“ bởi vì đang ở trong phòng của mình, Nghiêm Cẩn không có hình tượng mà ngồi bắt chéo chân, “Mi có biết làm vậy thất đức lắm không? Ta là trai thẳng, trai thẳng, trai thẳng làm sao làm công được?“.
Hệ thống máy móc nói, “Nếu giải trừ trói định, mang ký chủ xuyên về thời không nguyên bản.”
Nghiêm Cẩn nói thật cẩn thận, “Cho nên?”
“Ký chủ sẽ ch.ết ngay lập tức.”
Nghiêm Cẩn:...
Mạng sống và tiết tháo cái nào quan trọng? Tất nhiên là mạng sống!
009: Ký chủ ngu si, bản thân cong mà cũng không biết. Hệ thống chính là bắt giữ dãy sóng ngắn xấp xỉ này nên mới có thể trói định thôi.
(Câu này trong cv hay dịch bằng gg đều khó hiểu nên mình để nguyên theo bản cv.)
- -
Nhân vật thụ chính chịu kinh sợ, muốn gặp Tần Lệ. Tần Lệ không dao động, vẫn theo quy luật ngày thường làm việc và huấn luyện. Hết cách, Nghiêm Cẩn chỉ có thể đi một chuyến đến khoang phòng của cậu.
An ủi tâm lý đang hoảng của thụ chính không phải trách nhiệm của công chính hả?
Rõ ràng là công chính thụ chính, tại sao hắn lại vì hạnh phúc chung thân của hai người phải phiền lòng.
Không trách khi nói Phó quan là một kiểu khác của trợ lý, chuyện lớn chuyện nhỏ đều phải qua tay hắn, giống một bà mẹ già. Bây giờ, còn phải vì một đôi tình lữ mà vất vả.
Nghiêm Cẩn tự thôi miên mình, Just là nữ, Just là nữ, Just là nữ...
009:...
Ký chủ đại đại, ngài lại quên chặn tôi.
“Phó quan Nghiêm!” Just vui vẻ ngồi dậy khi nhìn thấy người đến là Nghiêm Cẩn.
Nghiêm Cẩn bưng khuôn mặt ôn nhuận của cậu, nói: “Chào cậu, thân thể cậu thế nào rồi?”
Đối mặt với người cá quý giá, Alpha cũng không keo kiệt thế hiện sự tôn trọng yêu quý của mình.
“Tôi rất khoẻ,“ Just trả lời xong vấn đề, gấp gáp hỏi, “Phó quan Nghiêm, Thượng tướng anh ấy có phải không muốn gặp tôi?”
Cậu muốn Thượng tướng tới an ủi. Muốn hỏi người kia, vì sao không muốn đánh dấu cậu.
Nghiêm Cẩn lộ ra một tia xin lỗi, “Xin lỗi, Thượng tướng Tần gần đây có hơi bận bịu, không có cách nào đến thăm ngài. Nhưng ngài đừng buồn, Thượng tướng phái tôi đến hỏi thăm sức khoẻ ngài.”
Just biểu tình vừa mới đau khổ biến mất, cậu vẻ mặt mong cầu, “Tôi biết mà, Thượng tướng trong lòng có quan tâm tôi.”
Nhịn xuống khoé miệng muốn run rẩy, Nghiêm Cẩn quan tâm, “Ngài có yêu cầu gì đều có thể nói với nhân viên y tế, chúng tôi sẽ cố gắng đáp ứng bất cứ yêu cầu của người cá trân quý.”
“Cảm ơn anh.” Just đỏ mặt nói.
Không phả người cá cứng cỏi, độc lập hả?Động chút là đỏ mặt là cái quỷ gì?!
Hắn có thể quay đầu xem như không thấy không?
Tất nhiên là khổng thể, vì Just đã bắt đầu quấn lấy hắn hỏi chuyện liên quan đến Tần Lệ.
Trong đại cương mà hệ thống truyền cho hắn, thế quái nào lại không có nói thụ chính từ lâu đã ngưỡng mộ công chính?
009 lặng lẽ nói, “Ký chủ, cái này thuộc về cốt truyện ẩn.”
Nghiêm Cẩn: Cho nên cho ta cốt truyện đại cương có lợi ích không?
009, “Ít nhất thì ký chủ có thể biết phương hướng đại khái của cốt truyện.”
Nghiêm Cẩn: Ký ức nguyên thân còn không có, đánh giá kém.
009, “...”
Nghiêm Cẩn một lòng hai bên sử dụng*, Just cũng không nhận ra, tự mình vui vẻ.
*Theo mình hiểu thì ý là NC một bên nói chuyện với hệ thống, một bên nói với J.
- --
Trong khoang chính của chiến hạm, Tần Lệ ngẩng đầu lên, như vô ý hỏi: “Phó quan Nghiêm đâu rồi?“.
Lính canh: Lẽ nào lời đồn hôm qua là thật? Phó quan Nghiêm có một chân với Thượng tướng? Phó quan Nghiêm chỉ mới đi có chút, Thượng tướng đã bắt đầu hỏi hành tung?
Cậu ta đáp, “Thượng tướng, ngài cần tôi qua hỏi Phó quan Nghiêm không?”
Biểu cảm của cậu ta nghiêm túc, không thể nhìn ra được một chút chuyện cậu ta diễn một tuồng ở trong đầu. Không nói cái khác, các quan quân rất giỏi về kỹ năng diễn.
Trong hạm đội quân đoàn, trừ binh lính chấp hành nhiệm vụ, còn lại không một ai có quyền giám sát hành tung riêng tư của người khác.
Việc hỏi thăm thì được.
Tần Lệ hơi gật đầu, giống như cũng không quan tâm lắm.
Nếu pheromone trong khoang không nồng như vậy, biểu cảm của Thượng tướng vẫn có lực thuyết phục. Lính canh nghĩ trong đầu.
- --
Nghiêm Cẩn đè nén ngượng ngùng, hào phóng mà chia sẻ tin tức về Tần Lệ, thiết bị thông tin trên tay vang lên. Hắn cười cười xin lỗi Just, “Xin phép tôi trả lời liên lạc.”
Just gật đầu, rất có phong thái của phu nhân quân đoàn, “Ngài tùy ý.”
Nghiêm Cẩn ra ngoài, nhận liên lạc.
Là lính canh gác ở ngoài khoang Tần Lệ. Nghiêm Cẩn gần đây luôn đi ra đi vào văn phòng Tần Lệ nên quen mặt lính canh này.
“Chào ngài, Phó quan Nghiêm.” Người này nói lời chào theo quân đội.
“Xin chào.” Nghiêm Cẩn trả lời.
“Thượng tướng Tần lệnh cho tôi hỏi vị trí hiện tại của ngài.”
Nghiêm Cẩn chớp mắt, “Tôi đang ở thụ....Just bên này. Cậu ấy đang sợ hãi, chắc là cần người an ủi. Đúng lúc tôi rảnh rỗi nên tới đây xem sao.”
“Là người cá hoang dã nọ?”
Số lượng người cá vẫn quá ít, trong lòng mỗi Alpha độc thân khi gặp người cá đều không tránh khỏi có hơi mong muốn. Nhưng mà nhớ đến khả năng Thượng tướng sẽ hiểu lầm Phó quan Nghiêm thích người cá nọ, sự tò mò trong lòng lính canh ngay lập tức tan thành mây khói.
Thượng tướng thích Alpha, tuy làm mọi người rất kinh ngạc, nhưng hầu như không ai có quyền hay ý nghĩ nghi ngờ chuyện này.
Thượng tướng vui là được.
Đây là sức mạnh vĩ đại của sự sùng bái đó.
Lính canh dưới sự đồng ý ngầm của Tần Lệ, liên lạc thẳng với Nghiêm Cẩn trong văn phòng. Đối thoại của hai người, Tần Lệ đều thấy.
Tần Lệ nặng nề nói một câu, “Bảo cậu ấy tới đây.”
“Cậu ấy” này tất nhiên là nói Nghiêm Cẩn, người ở đầu bên kia thông tin.
“Phó quan Nghiêm, Thượng tướng bảo ngài tới văn phòng một chuyến.” Lính canh nghiêm mặt nói.
“Được, tôi đến ngay đây.”
Hai người cúp liên lạc, Nghiêm Cẩn nói với thụ chính, “Người cá thân mến*, tôi có việc cần xử lý, sẽ đến thăm ngài lần sau.”
*NC nói chuyện nổi da gà ghê =)))
Nghiêm Cẩn không nói với Just là Tần Lệ bảo hắn đi đến văn phòng. Nếu nói ra thì đối phương chắc chắn sẽ nghĩ nhiều.
“Được, Phó quan Nghiêm đi thong thả.”
Đi trên hành lang của chiến hạm, Nghiêm Cẩn theo thói quen chào hỏi lính tuần tra.
Pheromone của Tần Lệ trên người hắn đã tan đi, nhưng nhóm lính tuần tra đã ngửi thấy từ trước, bọn họ đã biết nên chuyện này khắc sâu trong đầu. Vì bọn họ đã biết thì không giống pheromone bị bài xuất khỏi cơ thể qua quá trình tuần hoàn máu.
Nghiêm Cẩn tất nhiên không thể biết được trong đầu mấy binh lính tuần tra nghĩ gì, hắn gật đầu chào hỏi với lính canh trước cửa cabin văn phòng, đi vào cabin.
Tần Lệ ngồi ở sau bàn làm việc, ký xong văn kiện trên tay, mới nặng nề nói: “Cậu đi tìm người cá kia à?”
Thanh âm Tần Lệ rất êm tai, như là tiếng nhạc từ cello phát ra, trầm thấp.
Nghiêm Cẩn gật đầu.
“Cậu ta như nào?“.
Thái độ Tần Lệ rất tùy ý, giống như là thuận miệng nhắc tới.
Nghiêm Cẩn chửi thầm trong lòng, muốn quan tâm thì quan tâm đi, làm mình làm mẩy đi quanh co lòng vòng. Nếu hắn không đi thăm người đó, thì Tần Lệ có hỏi thì cũng không hỏi được gì.
Nghiêm Cẩn miệng lưỡi nói, “Bẩm thượng tướng, cảm xúc Just không tệ, cũng không bị bệnh.”
Nghĩ nghĩ, hắn bổ sung thêm, “Cậu ấy hỏi tôi là khi nào thì ngài có thể tới thăm cậu ấy.”
“Ừ.” Tần Lệ gật đầu, cũng không nói tốt hay không tốt.
Làm Phó quan, Nghiêm Cẩn không thể nhúng tay vào quyết định của Tần Lệ. Cũng như vậy, Tần Lệ không thích nhất là người khoa tay múa chân trước mặt anh.
Mỗi một Alpha cường đại, đều có tự tin tuyệt đối. Huống chi, Tần Lệ là Alpha cường đại nhất.
Anh không tiếp nhận bất kỳ phản bác nào.
Anh cứ ngại ngùng đi, coi chừng CP nhà anh chạy theo người khác.
Nghiêm Cẩn cũng ngẫm nghĩ, Just hoàn toàn động d.ục dưới tác dụng của cốt truyện vẫn bình yên vô sự, hai người này chắc chắn sẽ về bên nhau.
Trong cốt truyện, lúc này đáng ra là hai người đã hoàn toàn đánh dấu, nhưng bây giờ nhìn Tần Lệ hình như không có ý nghĩ nào muốn đi xem Just.
Chẳng lẽ là ngại ngùng, cho nên định lén đi?
Đâu cần phải... Tránh tai mắt mọi người đến vậy.
“Đang nghĩ cái gì?”
Tần Lệ thấy đồng tử người trước mặt tan ra, biết ngay người nọ trong não lại đi vào cõi thần tiên.
Phó quan Nghiên khi nói chuyện, chưa bao giờ xuất hiện kiểu này. Đối phương là Phó quan của mình, dù chỉ là đứng thẳng bên cạnh, cũng phải mang một bộ dáng kính cẩn chuyên chú.
“Đánh dấu.” Nghiêm Cẩn lỡ miệng nói ra.
Không xong, lỡ Tần Lệ nghĩ là hắn mơ ước người cá Omega mà anh thích?
Đều là đàn ông, không đúng, đều là Alpha, Nghiêm Cẩn biết rõ, đàn ông ở sự việc nào đó sẽ rất hẹp hòi. Ví dụ như liên quan đến người mình thích.
Quả nhiên, đôi mắt Tần Lệ ngay sau đó lập tức tối sầm xuống, “Đánh dấu? Phó quan Nghiêm muốn đánh dấu ai?”
Muốn duy trì nhân thiết của nguyên thân, còn phải cùng Just phủi sạch quan hệ, thật là mệt tâm.
“Thượng tướng, tôi chỉ là đang nghĩ sao ngài không đánh dấu người cá hoang dã kia thôi.” Nghiêm Cẩn khoé miệng hơi cong, lộ ra tươi cười lấy lòng.
Mà ở trong mắt Tần Lệ, thanh niên Phó quan hàng năm treo một bộ gương mặt ôn hoà khoé miệng giơ lên, tuy chỉ là chút độ cung nhỏ, lại như băng tuyết tan ra, làm lòng người vui vẻ.
Trong mắt Tần Lê có tia nhu hoà xẹt qua, “Chẳng lẽ Phó quan Nghiêm nhìn thấy người cá liền muốn đánh dấu à?”
Tuy ở tinh tế, Omega đại biểu nữ giới. Nhưng tưởng tượng đến phải đè người ta, Nghiêm Cẩn lập tức có thể “héo“.
“Vậy Phó quan Nghiêm sao lại cho rằng tôi sẽ đánh dấu một người cá mới thấy qua lần đầu.”
Tất nhiên bởi vì anh là công chính, người ta là thụ chính.
Nhưng lời này, Nghiêm Cẩn không thể nói.
“Mọi người đều cho rằng ngài cùng người cá đó rất đẹp đôi.” Nghiêm Cẩn tiếp tục mỉm cười.
Tươi cười có thể làm tiêu tân tất cả cảm xúc tiêu cực, chỉ cần tươi cười mọi chuyện đều ổn.
“Cái mọi người này tôi nghĩ trong đó bao gồm tôi.” Tần Lệ hai tay đan vào nhau, pheromone phát tán ra.
Hừm, cái cảm giác áp lực này lại tới.
Nghiêm Cẩn không duy trì nổi nụ cười trên mặt, cẩn thận nói, “Thượng tướng nói đúng.”
Khó có thể thấy Tần Lệ nhíu mày lại. Anh đứng dậy đi đến bên Nghiêm Cẩn, Nghiêm Cẩn dưới khí thế của anh, nhịn không được muốn lùi về sau.
“Phó quan Nghiêm sợ cái gì?” Tần Lệ khó chịu.
Nghiêm Cẩn mặt cương thi*, “Thượng tướng Tần, khí thế của ngài thật lợi hại.”
*Mình nghĩ chắc là mặt đơ đơ á @@
Đáng sợ không phải khen ngợi. Khen ngợi luôn làm cho mọi người hạnh phúc, việc khen người khác nhiều nhiều luôn là điều đúng đắn
Tần Lệ gặp qua không ít người nịnh nọt mình, Nghiêm Cẩn là người thẳng thắn nhất. Nhưng ngoài ý muốn, anh thế mà cảm thấy lời người nọ nói ra so với bất kỳ từ ngữ duyên dáng nào đều động lòng người hơn.
Anh hơi thu liễm pheromone mất khống chế trên người lại, quả nhiên thấy ánh mắt người nọ thở phào nhẹ nhõm.
Ở trước mặt Phó quan Nghiêm, sự tự chủ đáng tự hào của Tần Lệ tràn ngập nguy cơ.
Làm Alpha, Nghiêm Cẩn không thấp, có dáng cao giống các Alpha khác. Chỉ là cùng Tần Lệ đứng chung so, vẫn thấp hơn nửa cái đầu.
Cho dù là khí thế hay là chiều cao.
Nghiêm Cẩn không phải Alpha chân chính, cứ việc hắn có một cơ thể là Alpha, nhưng trong lòng hắn hiểu biết về Alpha so với trẻ nhỏ còn kém hơn trẻ em mới sinh.
Nếu hắn đủ hiểu biết, sẽ ngay lập tức sáng tỏ, pheromone của Tần Lệ đang phóng thích tín hiệu theo đuổi phối ngẫu.
Tần Lệ đánh giá thanh niên đang cụp mi rủ mắt, trên mặt tinh xảo trắng nõn, không thua kém gì bất kỳ người cá Omega nào anh từng gặp qua. So với người cá thân thể yếu ớt, anh càng thích Beta hơn.
Bây giờ, đổi từ Beta thành Alpha không hề có cảm giác mâu thuẫn.
Nghiêm Cẩn có thể thành Phó quan của anh, thực lực của hắn tất nhiên thuộc hàng tốt nhất trong các Alpha. Tuy nhiên, giờ đây, pheromone trên người Alpha mạnh mẽ này lại yên bình và dễ gần đến mức khiến người ta có ảo giác rằng người nọ là Omega.
Ánh mắt Tần Lệ càng sâu, chẳng lẽ những Alpha khác khi nhìn thấy Nghiêm Cẩn cũng có ý nghĩ như vậy?