Hệ Thống Cải Tạo

Chương 107: Nhà động vật học tận tụy (Cao H)



Mặc dù Tề Ngọc không phải lúc nào cũng luôn luôn say mê học thuật, vô tâm với tình yêu như Trần Kiến Bạch, nhưng cũng là một người vô cùng nghiêm túc trên con đường nghiên cứu khoa học.

Hồi còn đi học, tuy có quen bạn gái nhưng hắn vẫn có sự ngượng ngùng nhút nhát, ngay cả chuyện quan hệ tình dục cũng tiết chế một cách có quy củ, tới khi bắt đầu tiến hành nghiên cứu cao cấp và giảng dạy ở học viện thì càng không có thời gian cho chuyện yêu đương.

Hơn nữa, do tính chất ở cùng khoa với toàn mấy lão già, nên ít nhiều cũng trở nên thanh tâm quả dục.

Mà… khụ, hắn tự nhận là mình cũng hơi bị ưa nhìn, đời này còn chưa từng gặp phải phốt gì, lúc nào cũng trang bị cho bản thân hình tượng chỉn chu, nghiêm nghị, già dặn. Chỉ đến khi gặp lại những khuôn mặt bạn bè quen thuộc thì hắn mới thể hiện ra tính cách thực sự.

Vì thế, đừng nói đến tình cảnh 3P hoành tá tràng như bây giờ, ngay cả chuyện vuốt ve bừa bãi ngực phụ nữ cũng là vô cùng hiếm hoi đối với Tề Ngọc.

Nhìn lại hoàn cảnh hiện tại, bộ ngực sữa mềm mại đang ngoan ngoãn nằm trong lòng bàn tay, mà hắn thì đang bị động xoa nắn theo động tác của cô gái, chỉ cần hơi dùng sức một chút là hình dạng nơi no đủ đẫy đà kia sẽ thay đổi, khiến người ta không khỏi sinh ra dục vọng muốn ra sức chà đạp.

Cùng lúc đó, động tác của ‘đôi cẩu nam nữ’ cũng ngày càng quá trớn.

“A… Chậm, chậm một chút… Ư ưm…”

Mạnh Nhạc Nhạc lắc đầu, cảm thụ khoái cảm khi âm đạo bị cọ xát mạnh mẽ, cái miệng nhỏ bên dưới chảy ra quá nhiều nước, tràn xuống khắp nơi dọc theo thân gậy thịt làm nơi hai người giao tiếp nhớp nháp rối loạn. Bộ ngực mẫn cảm cũng bị xoa nắn mạnh bạo vừa trướng vừa đau, đầu vú dựng đứng, mẫn cảm khiến cô không ngừng run rẩy.

Trong không khí không chỉ có hơi thở nhuốm đầy tình dục mà còn cả mùi rượu rất nồng của hai con người này. Không nghĩ cũng biết, nếu không phải do uống say thì chắc cả hai cũng không đến mức không phát hiện có người khác trong phòng.

Hô hấp Tề Ngọc dần dồn dập, hắn đã không thể duy trì mặt nạ của một giáo sư nghiêm nghị được nữa. Bàn tay từ bị động giờ càng dùng nhiều sức hơn, hắn thậm chí còn tưởng tượng người đang nằm dưới thân Nhạc Nhạc mà nắc chính là mình. Nếu là thế, hắn sẽ đưa tay ghì chặt trên bờ mông của cô, dùng sức mà đâm từ dưới lên, tư thế lên xuống thẳng tắp này sẽ càng giúp dương vật của hắn vào sâu hơn nữa…

Tưởng tượng như vậy đã làm Tề Ngọc không còn thoả mãn với việc chỉ được nắn bóp bầu ngực sữa, bàn tay hư bắt đầu trượt dần theo đường cong thân thể của cô, cuối cùng còn men vào chỗ hai người kia đang giao hợp, vỗ về chơi đùa hạt đậu nhỏ bị giấu trong cánh hoa. Âm đạo Nhạc Nhạc đã bị cây gậy sắt của Trần Kiến Bạch tàn nhẫn cắm đút, giờ lại thêm ngón tay móc lốp của Tề Ngọc càng khiến cho hột le vốn cứng rắn lại dựng thẳng lên thêm một chút.

“A… Không được… Đừng… Không chịu nổi…”

Từng dòng điện từ dưới thân truyền lên, âm đạo, hột le lẫn vú lớn đều bị chà đạp kích thích, Mạnh Nhạc Nhạc không ngừng run rẩy thét chói tai trong sự kích thích vô tận, chất lỏng dưới hạ thân ào ạt chảy ngày càng nhiều, vừa xót vừa tê dại, vừa căng trướng lại cũng vừa thoải mái, làm cô nhũn ra như sắp biến thành một vũng nước đến nơi.

Trần Kiến Bạch cũng đã hoàn toàn mất lý trí, cảm giác bị cửa động mềm mại hút lấy thật sự quá sảng khoái, anh chỉ có thể dùng sức ghì chặt mông cô, nâng lên rồi dập xuống thật mạnh, phần eo cũng dùng sức hất lên để nhồi dương vật vào lồn cô dồn dập, càng lúc càng hung hăng điên cuồng.

Không biết đã cắm rút bao nhiêu cái, vách thịt bị đâm nhiều đến mức run lẩy bẩy, tiết ra không biết bao nhiêu mật dịch làm ga trải giường ướt nhẹp một mảng, động tác của hai người cũng càng nhanh hơn, tiếng rên rỉ cũng trở nên nóng bỏng hơn, cuối cùng khi lên đỉnh cùng nhau, toàn bộ dòng tinh dịch nóng hổi đều bắn thẳng vào tử cung, làm bên trong Mạnh Nhạc Nhạc như cũng tan chảy hòa vào nhau.

Âm đạo bị lượng lớn tinh dịch lấp đầy làm Mạnh Nhạc Nhạc thấy hơi không thoải mái. Cô nhẹ nhàng dịch mông, kéo giãn khoảng cách của bím nhỏ khỏi gậy thịt đang nửa mềm của anh một chút, quy đầu lúc trượt ra khỏi miệng hoa còn phát ra tiếng vang “bục”.

Vừa rút ra, hỗn hợp nước dâm cùng tinh dịch lập tức tí tách chảy ra ngoài, cơ thể Mạnh Nhạc Nhạc sớm đã bủn rủn liền tê liệt ngã xuống người anh, đè luôn lên bàn tay vẫn đang mải mê day nghiền chơi đùa với hột le.

Tề Ngọc lập tức ngây người, hắn chỉ là nhất thời không nhịn được mới…

Khụ, hiện tại, hiện tại… Hiện tại hắn nên làm cái gì bây giờ!

Chỉ thấy, trong căn phòng tối om, có một nam một nữ nằm đè lên nhau, hạ thân cả hai mặc dù không cắm vào nhưng vẫn gắn chặt với nhau, cả đống dịch thể cũng vẫn còn dính ở trên. Nếu để ý kỹ hơn sẽ thấy, còn có một bàn tay không thuộc về ai đang chen giữa hạ thân của hai người.

Chủ nhân của bàn tay này cũng toàn thân trần trụi, mặt mũi ngây ra như phỗng, nửa nằm nửa ngồi ở bên cạnh, lòng bàn tay úp vào dương vật của người đàn ông đang nằm trên giường, mu bàn tay lại dính sát trên cửa mình của cô gái, trên tay lại toàn là chất lỏng trắng đục.

————————

Đúng là sống lâu còn chưa bao giờ biết có trường hợp như này, Tề Ngọc hắn vốn chỉ là một người qua đường xa lạ, không thể ngờ giờ tay mình lại có thể đặt giữa hai bộ phận sinh dục của một đôi nam nữ như thế.

Tề Ngọc rất muốn tắt hết cảm quan của bản thân đi, như vậy cũng có thể bỏ qua cảm xúc nửa mềm ướt át của gậy thịt trong lòng bàn tay hiện tại.

Là đàn ông, hắn tất nhiên cũng đã từng sờ vào thứ này, cơ mà mới chỉ sờ của mình thôi chứ méo ai lại đi sờ chim cò thằng khác? Lại còn là chú chim vừa đi qua cơn giông thế này nữa??!!!

Hắn thử rút tay ra, nhưng mà vị trí này thật sự quá mẫn cảm, bị kẹt quá chặt, không thể cử động được.

Tề Ngọc hít một hơi thật sâu, đưa tay phải lên vuốt ve cửa mình Mạnh Nhạc Nhạc, còn thoáng dùng sức nâng cô lên một chút, chắc làm thế rồi sẽ có khe hở để rút tay trái ra, cũng sẽ không đến nỗi bị phát hiện đâu nhỉ?

Ha ha, hai con ma men vừa cao trào này căn bản làm gì còn lý trí.

Kế hoạch này rất hoàn hảo, nhưng bởi vì khu vực nguy hiểm này quá trơn ướt, làm ngón tay Tề Ngọc lỡ trượt vào khe hẹp vẫn đang run rẩy của Nhạc Nhạc, làm cô không khẽ rên rỉ.

Cùng lúc đó, tay trái đang rút ra cũng không thể tránh khỏi việc phải sờ vào gậy thịt đang nửa mềm, làm Trần Kiến Bạch đang nằm thở cũng cười nói:

“Còn muốn nữa?”

Tề Ngọc: Đụ máaaaaaa, thả tay ông ra rồi kệ mọe đôi cẩu nam nữ các người muốn sát phạt thế nào thì làm.

“Ừ.”

Mạnh Nhạc Nhạc cũng không che giấu dục vọng của mình, bàn tay của người đàn ông này nãy giờ cứ cọ tới cọ lui ngoài cửa mình, lỗ dâm vừa mới đạt cao trào sao có thể chịu được.

“Để anh xoa xoa đã, xoa xong là có thể làm tiếp.” Trần Kiến Bạch trả lời rất tự nhiên.

Vào lúc này, hai con người thần chí không đủ tỉnh táo nên đều lý giải theo kiểu ông nói gà, bà nói vịt, cả hai đều chỉ dựa vào tình trạng của mình để hiểu ý tứ người kia.

Ý của Trần Kiến Bạch là chim anh vẫn còn mềm, xoa xoa một chút cho cứng là có thể tiếp tục nhồi vào bím nhỏ.

Mạnh Nhạc Nhạc lại lý giải ý anh là đừng có gấp, để anh xoa xoa bím nhỏ chút đã rồi lát nữa lại tiếp tục đụ.

Thế là cả hai đồng thời đè lại cái tay đang làm động tác “xoa xoa” này dưới hạ thân, hòng tìm sự thỏa mãn.

Sự tình thế quái nào lại phát triển đến bước này, Tề Ngọc cũng không biết nữa. Hắn chỉ có thể cảm giác được tay phải đang chạm đến cánh môi âm hộ non mềm trơn ướt, lớp da thịt mềm mại bọc hút quanh ngón tay hắn, so với trong tưởng tượng còn mềm mại hơn, chặt chẽ hơn rất nhiều, khó trách đến cả người luôn nghiêm túc đứng đắn như Trần Kiến Bạch cũng phải điên cuồng đến vậy.

Về phần tay trái… Tề Ngọc thật muốn chặt quách đi không thèm nghĩ đến cho rồi.

Đã sờ phải mông Trần Kiến Bạch ban nãy, giờ lại còn phải sóc lọ cho hắn nữa chắc??!!

Thứ đồ trong tay Tề Ngọc vừa nóng vừa thô to, vì vẫn dính ít dịch thể từ nãy mà rất dễ dàng xoa nắn, nhưng dường như thấy khó chịu bởi động tác tay quá cứng ngắc vụng về, Trần Kiến Bạch phủ lên tay Tề Ngọc, kéo lên quy đầu xoa bóp.

Trong trạng thái mơ mơ màng màng, Trần Kiến Bạch chỉ có thể dùng bản năng cầm lấy bàn tay dưới hạ thân mình rồi tự vuốt lên xuống. Mặc dù trong nháy mắt cũng cảm thấy cảm giác cứ… là lạ, nhưng anh cũng không kịp nghĩ nhiều, chỉ muốn dựa vào kích thích bên ngoài để khôi phục đủ độ cứng để có thể nhanh chóng vọt vào trong huyệt động mềm mại kia.

Có chết Trần Kiến Bạch chắc cũng không thể tưởng tượng được, bàn tay mà anh đang cầm để tự an ủi lại là của một thằng khác, hơn nữa lại còn là ông bạn già của anh.

Tề Ngọc biến hình thành một trợ thủ đắc lực cho hai người, hai tay thao tác đều đặn, động tác từ cứng đờ cũng dần dần thuần thục, nội tâm suýt suy sụp giờ cũng bắt đầu tự thôi miên bản thân, rằng bây giờ mình là một nhà động vật học chân chính.

Hiện tại chính là đang làm thí nghiệm, nội dung thí nghiệm là kết hợp sinh sản cho trâu đực với dê nái có vấn đề, bên trái là trâu đực, bên phải là dê nái, hai bên giao hợp không dễ dàng, mà trách nhiệm của hắn là phải lấy được tinh trùng và trứng.

Tưởng tượng như vậy dường như đã giúp hắn dễ dàng chấp nhận sự thật hơn một chút rồi.

Tất cả cũng đều vì sự nghiệp giao phối sinh sản!