Tiến hành một hạng mục nghiên cứu, cùng quản lý toàn bộ một căn cứ nghiên cứu là hai chuyện khác nhau.
Mạnh Nhạc Nhạc ban ngày thì dẫn đoàn khảo sát nhà họ Lục tham quan, buổi tối thì tiếp tục chỉnh sửa lại tài liệu, đọc để hiểu thêm về tình huống của phòng thí nghiệm cùng các hạng mục đang sở hữu, ngày tháng trôi qua cực kì phong phú bận bịu.
Buổi tối hôm nay, cô đang nghiên cứu tư liệu thì đột nhiên chuông cửa vang lên, vị khách đến chơi quả thật ngoài dự đoán của cô.
Lục Vị giơ lên đống hoa quả trong tay, mỉm cười ân cần vô hại:
"Chào buổi tối Nhạc Nhạc, anh mang cho em chút gì ăn này."
Mạnh Nhạc Nhạc nhướng mày, tiếp nhận khay trái cây, khách khí nói lời cảm tạ:
"Cảm ơn, anh còn có việc gì khác không? Nếu không có gì thì em sắp nghỉ ngơi rồi."
Lúc này cô đã mặc váy ngủ, khoác áo khoác đứng ở cửa phòng, không có bất kì hành động nào mời gọi, thậm chí còn nói thẳng mình muốn nghỉ ngơi, đây là tín hiệu cự tuyệt quá rõ ràng.
Bất kể thế nào, thân phận trên danh nghĩa hiện tại của cô là vị hôn thê của Trần Kiến Bạch, không nên cùng 'bạn giường' hồi trước có quan hệ quá thân mật, không khéo sẽ làm người khác bàn tán.
Mạnh Nhạc Nhạc biểu đạt thái độ xong cũng định đóng cửa luôn.
Đôi mắt Lục Vị chợt lóe lên, vội vàng thò một chân vào chặn cửa, nhanh chóng nói chuyện chính.
"Là thế này, ba anh rất hứng thú với hạng mục tổng hợp chất chất bán dẫn kia, cũng rất muốn đầu tư..."
Vừa nói còn vừa lấy một chiếc laptop ra từ phía sau.
"Hay em gọi video nói chuyện với ông ấy một chút?"
Nghe đến đây Mạnh Nhạc Nhạc không thể không coi trọng, dù sao cũng đã cởi mở cấp quyền một bộ phận căn cứ cho nhà họ Lục khảo sát, một là bởi vì đối phương quả thật đã quyên góp một số lượng lớn máy móc, thứ hai cũng là vì muốn tìm nguồn tài chính để duy trì và phát triển cho các hạng mục khác.
Nhà họ Lục quả thực là một đối tượng hợp tác không tồi, đây là chuyện lớn.
Cô thoáng do dự:
"Hay để sáng mai em gọi video cho bác được không?"
"Không được rồi, ban ngày ba anh còn phải họp ở công ty, chỉ bây giờ mới có thời gian."
Mạnh Nhạc Nhạc không còn cách nào đành phải cho Lục Vị tiến vào, bày máy tính, lấy tư liệu, chuẩn bị gọi điện.
-
Cùng lúc đó, tại nhà họ Lục.
Lục Trăn đen mặt ngồi bên bàn làm việc, trước mặt bày cả đống tư liệu về chất bán dẫn, bên cạnh là quản gia Trịnh cũng đang đeo kính lão, hai người vừa đọc vừa phải ghi chú những vấn đề trọng điểm trên giấy.
Ước chừng đã ghi chú được hơn 20 vấn đề, Lục Trăn ném bút trong tay xuống, rõ ràng đã mất hết kiên nhẫn.
"Đủ rồi, cũng đủ để hỏi được 2 giờ."
Quản gia Trịnh bên cạnh cũng vui mừng hớn hở.
"Cậu chủ lần này quả thực rất dụng tâm, xem ra sắp có chuyện tốt rồi."
Lục Trăn hừ lạnh một tiếng không trả lời, nhưng thật ra biểu cảm cũng tốt hơn lúc trước.
——
Video vừa mở ra, Mạnh Nhạc Nhạc quả thực đã bị giá trị nhan sắc của ngài Lục làm kinh động, không hổ là một người đàn ông trung niên đầy sức hút, tuy 2 bên tóc mai đã hơi hoa râm, nhưng nhìn thứ khí chất lãnh đạm toàn thân cùng sự tinh anh không thể che giấu toát ra, có thể nói đây hoàn toàn là hình mẫu của một 'daddy' quyến rũ.
Cô không nhịn được nhìn sang Lục Vị, đồng chí này so với ba mình thì còn non lắm.
Bị cô nhìn chăm chú cũng làm Lục Vị thấy hơi hồi hộp, anh đưa tay vuốt vuốt mấy lọn tóc ngang trán, lí nhí nói.
"Tuy anh so với ba thì kém nhiều, nhưng cũng cũng không đến nỗi tệ mà, dù sao thì gien nhà anh cũng rất tốt đó..."
Lời mới nói được một nửa thì đã bị người đối diện đánh gãy, Lục Trăn trừng mắt nhìn thằng con không biết xấu hổ kia, bắt đầu tự giới thiệu, hỏi thăm:
"Chào cô, tôi là Lục Trăn, tôi được biết bên phía cô có hạng mục tổng hợp một loại chất bán dẫn nên muốn hỏi vài vấn đề... Đầu tiên, thiết bị bên phía cô có ưu thế gì không?"
Tuy đối phương đi thẳng vào vấn đề hơi đột ngột, nhưng thật ra lại làm Mạnh Nhạc Nhạc thả lỏng hơn một chút, cô ngồi nghiêm chỉnh, nghiêm túc trả lời như bị học sinh bị hỏi bài.
Lục Vị ngây ra xem, mắt lấp lánh tỏa sáng, Nhạc Nhạc nhà mình giỏi quá đi!!
-
Nửa giờ sau.
Mạnh Nhạc Nhạc thật sự thấy kinh ngạc, không ngờ một người làm về kinh tế tài chính như Lục Trăn lại có thể nhạy bén đến vậy ở lĩnh vực khoa học, còn biết không ít kiến thức về mảng chuyên môn, có vẻ ông cũng đã tìm hiểu khá nhiều.
Thế nên cô cũng càng thêm nghiêm túc, hai người đang mải thảo luận, đột nhiên, Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác bả vai mình được người mát xa.
Thoáng cô ngây người, hai đầu cuộc gọi tất cả đều im lặng, nhìn nhân viên mát xa họ Lục đằng sau Nhạc Nhạc.
Vị nhân viên này tư thế chuyên nghiệp, đặt lực vào khớp cổ tay cùng khớp ngón tay để hoạt động, lấy mặt vân ngón tay để phát lực, động tác thong thả liền mạch, siết rồi lại buông, vừa thấy đã biết là đã được học qua chuyên môn.
Lục Vị thấy mọi người đều đang ngừng lại, còn rất tri kỷ giải thích:
"Nhạc Nhạc đã làm việc cả ngày, bả vai đều cứng hết rồi, để anh bóp vai cho em, anh cũng thường xuyên mát xa cho ba anh, kỹ thuật rất tốt đó, đúng không, ba?... Ấy mọi người dừng lại làm gì, cứ tiếp tục thảo luận đi."
Lục Vị đã làm trò như vậy ngay trước mặt Lục Trăn, Mạnh Nhạc Nhạc cũng không tiện cự tuyệt, cũng may Lục Vị quả thực xoa bóp rất chuyên nghiệp, thoải mái đến nỗi làm mệt mỏi toàn thân đều tan bớt, cô tiếp tục giải thích.
Lục Trăn nắm chặt cây bút trong tay, nhìn lại thằng con bất hiếu còn đang nháy nháy mắt với mình trong video, đầu cũng sắp tức đến bốc khói mất. Sao ông lại không biết mình có một đứa con hiếu thuận biết thường xuyên mát xa cho bố nó thế nhỉ?!
Đáng thương người làm cha như ông, ban ngày thì phải lo trăm công nghìn việc giúp thằng con công tác, ban đêm lại còn phải nghiên cứu về chất bán dẫn, yểm trợ giúp nó tán gái, bờ vai của ông cũng cứng lắm rồi đây!!!
——
Mạnh Nhạc Nhạc vừa giải thích vừa thả lỏng hưởng thụ mát xa, ngẫu nhiên còn được Lục Vị nhét mấy miếng hoa quả, bất tri bất giác đã một giờ trôi qua, hơn nữa theo nội dung càng thêm sâu, cũng ngẫu nhiên sẽ yêu cầu cô cần phải có hình hoặc tư liệu minh họa, Mạnh Nhạc Nhạc ngồi cách màn hình đã càng ngày càng gần, tầm nhìn của màn ảnh cũng đã bị chắn hơn nửa.
Bởi vì quá tập trung, cô cũng không phát hiện vị trí Lục Vị mát xa đã càng ngày càng xuống thấp, thậm chí anh còn thay đổi vị trí nửa ngồi trên ghế, xoa bóp cẳng chân cho cô.
Bàn tay to của người đàn ông ấn trên da thịt trắng nõn, vừa mới bắt đầu còn giả vờ giả vịt phỏng theo kỹ thuật chuyên môn, chỉ chốc lát sau đã bắt đầu làm thêm động tác thừa, hai đầu ngón tay bắt chước bước đi, di chuyển trên đường đi là đùi cô gái, ngón giữa một bước, ngón trỏ một bước, càng đi càng lên cao, còn cố ý vờn quanh nghịch váy ngủ của Mạnh Nhạc Nhạc.
Mạnh Nhạc Nhạc trừng mắt nhìn lại nhưng chỉ vô dụng, dùng tay đẩy Lục Vị ra, thì cũng chỉ đc chốc lát rồi lại chứng nào tật nấy.
Trong video, Lục Trăn đang hỏi đến minh họa về dụng cụ, cô không thèm phản ứng lại tên nhân viên không đứng đắn này nữa, lấy một quyển vở muốn vẽ minh họa.
Vẽ được một nửa, toàn thân Mạnh Nhạc Nhạc chợt cứng đờ, không nhịn được kêu ra tiếng:
"A..."
Ngay sau đó cô ngẩng đầu nhìn thấy Lục Trăn ở phía đối diện đang nghi hoặc, vội lập tức giải thích:
"Xin lỗi, cháu không cẩn thận đá chân vào cạnh bàn."
Mạnh Nhạc Nhạc hít một hơi, tiếp tục mặt không đổi sắc giải thích tiếp trên tranh vẽ, một cái tay khác chậm rãi mò xuống giữa hai chân, dùng sức đẩy...
Đẩy một cái đầu lưu manh đang chôn giữa hai chân cô ra!!
Lục Vị cắm đầu trong khe rãnh còn rất hài lòng với bản thân. Đây đều là kỹ xảo đấy!
Đầu tiên thông qua những quấy rối nho nhỏ để từng bước hạ thấp tâm lý đề phòng của Nhạc Nhạc, sau đó lại kéo váy ngủ lên từng tí một, tất cả đều góp phần xây dựng lên những điều kiện bên ngoài, cuối cùng thừa dịp hai tay Nhạc Nhạc đang bận vẽ tranh, lực chú ý không đặt ở thân dưới nữa thì nhanh chóng xốc làn váy lên, vùi đầu liếm mút.
Cách một tầng quần lót, Mạnh Nhạc Nhạc vẫn là có thể cảm giác được môi lưỡi của người đàn ông, đầu lưỡi thô ráp cùng mồm to đang bao vây lấy môi âm hộ mút mát, nước miếng làm tầng vải dệt mỏng manh ướt đẫm, quần lót ướt sũng dính sát lên âm hộ, hai bên môi cùng hột le đều bị hiện lên rõ ràng.
Lúc này, Mạnh Nhạc Nhạc đẩy đầu người đàn ông, anh liền cố ý dùng hàm răng nghiền nhẹ lên viên đậu nhỏ làm toàn thân cô run rẩy, cuối cùng không còn cách nào, chỉ có thể từ bỏ giãy giụa, cố gắng bỏ qua cảm xúc dưới thân, dồn mọi lực chú ý vào cuộc trò chuyện trên video.
Sau bước đầu ra quân thắng lợi, Lục Vị cũng không có lựa chọn thấy lợi thì rút, mà còn dùng đầu lưỡi đẩy ra quần lót đã thấm ướt, đầu lưỡi trực tiếp dán lên huyệt thịt, mặt thô ráp trên lưỡi lướt qua khe thịt non, làm lỗ nhỏ phun ra từng ngụm mật dịch, hai chân Mạnh Nhạc Nhạc banh thẳng, liều mạng áp lại tiếng rên trong cổ họng, nhưng dưới loại trạng thái kích thích này cũng khó tránh khỏi cô vẫn sẽ bị phân tâm, nhất thời không nghe rõ được vấn đề phía đối diện đặt ra.
Trong phòng bỗng dưng im lìm, chỉ có Lục Vị đang mải liếm hút mật ngọt đến quên trời quên đất, còn ra sức mút, phát ra tiếng nước chùn chụt.