Cũng may 2 mẹ con kia không quá tò mò nên chỉ một lát đã rời đi, hai người rốt cuộc cũng dần tỉnh táo lại từ trong cơn khoái cảm sung sướng trộn lẫn xấu hổ sống sượng.
Lúc này đã hơn 10h, công viên đã vắng hơn nhiều.
Trần Kiến Bạch rút bàn tay vẫn còn đang bịt lấy bím cô ra, hỗn hợp dâm dịch cùng tinh dịch nhỏ giọt tong tỏng trên tay, cũng không thể vẩy loạn nên anh đành phải cởi áo khoác, dùng lớp áo lót chà lau mấy thứ này để tay được trống.
Anh đỡ cô gái đã mềm nhũn nằm nhoài trên bức tượng, lấy áo khoác lót dưới thân cô, cũng chầm chậm rút dương vật ra khỏi.
Huyệt nhỏ đã sớm bị tàn phá dã man đến phát khóc, nhưng lúc này phát hiện anh chim to phải rời đi, lại vẫn lưu luyến không rời mút mát mấy cái.
Màn tiễn khách này lại làm gậy thịt bắt đầu sung huyết, Mạnh Nhạc Nhạc cảm thấy mà cũng không khỏi sợ hãi rụt lại.
Trần Kiến Bạch chẳng nhăn mày lấy một cái, không hề lưu luyến thịt hoa ấm áp ướt át, cố nín nhịn rút hoàn toàn ra bên ngoài. Dương vật lớn vừa kéo ra khỏi cửa huyệt, cả vốc tinh dịch vừa bị chặn giờ lại ào ào chảy như đi tiểu xuống dưới, chớp mắt đã tưới ướt áo khoác của anh.
Hung khí đã bị rút ra, Mạnh Nhạc Nhạc không sợ nữa, dữ dằn lườm Trần Kiến Bạch một cái, đều tại anh hết, làm vừa nhanh vừa mạnh, bắn ra thì quá nhiều cũng quá đặc.
Đáng đời giờ không có áo khoác để mặc, anh bị lạnh chết cũng xứng đáng.
-----------------------------
Chờ hai người thu dọn thỏa đáng xong thì đã 11 giờ.
Cả hai đứng giữa công viên, lúc này đã không còn ai, thời hạn của bùa ẩn thân cũng sắp hết.
Nhưng những nơi như công viên đều là những khu vực công cộng được lắp đặt rất nhiều camera, dù không có ai nhìn thấy thì cả hai cũng không an toàn, chắc chắn cũng không thể làm chỗ để hai người hiện hình được.
Hai người dứt khoát lại đi thêm mấy phút, về tới con ngõ lúc đầu bị đánh cướp để chờ đến lúc hiện hình.
Hai người là bị trói đi từ nơi này, hiện tại lại xuất hiện ở đây, có thể giảm thiểu lớn nhất mức độ ảnh hưởng việc bắt cóc đem lại.
"Anh, khụ, sao rồi?" Mạnh Nhạc Nhạc hỏi Trần Kiến Bạch, đôi mắt lại ngó ngó xuống hạ thân vẫn còn phồng lên của người đàn ông.
Rất rõ ràng, dược hiệu còn chưa được giải trừ hoàn toàn.
"Không sao nữa rồi, chỉ là còn sót lại chút dược tính, chờ lát nữa tôi sẽ đến bệnh viện Quân khu, ở đó có bác sĩ chuyên môn." Trần Kiến Bạch trả lời vấn đề của Mạnh Nhạc Nhạc hết sức chuyên nghiệp, nhưng vẫn không nhịn được được đỏ mặt.
Nói chuyện với người thông minh quả nhiên khác biệt.
Cho dù Mạnh Nhạc Nhạc chưa hề nói gì, Trần Kiến Bạch cũng đã có thể đoán được việc tàng hình sắp sửa kết thúc.
Còn về chuyện đến bệnh viện kiểm tra cũng là lẽ đương nhiên, đừng nói dược tính vẫn còn sót, mà dù dược tính có không còn, đối với những nhà khoa học như bọn họ mà nói, ai có thể bảo đảm rằng đó chỉ là loại xuân dược phổ thông được?
Việc phải kiểm tra chuyên nghiệp là không thể tránh, hơn nữa Trần gia có bác sĩ gia đình hiện đang đảm nhiệm chức vụ ở Bệnh viện quân khu, tính bảo mật cũng rất cao.
"Cô cũng đi cùng đi." Trần Kiến Bạch bổ sung nói.
"A, tôi đi làm gì, không cần đâu." Mạnh Nhạc Nhạc kinh ngạc, cô đâu có bị đánh thuốc.
Người đàn ông không nói chuyện, mà chỉ nhìn xuống cánh tay cùng đầu gối Mạnh Nhạc Nhạc đều đã bị trầy da, hiển nhiên là do hậu quả của việc nhảy xe xuống rồi.
Mạnh Nhạc Nhạc theo Trần Kiến Bạch ánh mắt nhìn lại, giờ mới muộn màng cảm giác mấy chỗ này hơi đau, ngay sau đó cũng gật đầu, thân thể khỏe mạnh mới có thể nghiên cứu khoa học được, vẫn nên kiểm tra xem sao.
Thừa dịp cả hai chờ đợi, Mạnh Nhạc Nhạc xem xét lại điểm thuộc tính, bỗng phát hiện lần làm tình này lại được đến 14 điểm thuộc tính, giờ cô mới mở ra đánh giá thuộc tính của Trần Kiến Bạch.
Họ tên: Trần Kiến BạchTuổi: 32Bề ngoài: 90Dáng người: 65Năng lực tình dục: 75 ( chiều dài 20cm, khỏe mạnh )Đánh giá cấp bậc học thức: STổng hợp đánh giá cấp bậc: S-
Đây là nhân vật cấp S đầu tiên mà Mạnh Nhạc Nhạc từng gặp được. Hơn nữa, rõ ràng là vì điểm của cấp bậc học thức đã kéo cấp bậc tổng hợp lên cao. Xem ra thành tựu của Trần Kiến Bạch còn nhiều hơn những gì người ngoại giới biết được.
Làm tình cùng cấp S một lần được 7 điểm. Suy ra trước đó Trần Kiến Bạch vẫn còn là xử nam.
May là lúc này cô đang cúi đầu, bằng không đọc một loạt phân tích xong chỉ sợ sẽ không nhịn được mà bày ra vẻ mặt gì kỳ quái.
-----------------------------
Hai người ngồi trong con ngõ nhỏ không người, sự im lặng kéo dài khó tránh khỏi làm cả hai thấy xấu hổ, đặc biệt khi vừa mới trải qua một cuộc làm tình quá kịch liệt, cây hàng của anh vẫn còn căng phồng nhét trong quần thế kia.
Dường như cũng thấy bầu không khí quá kỳ quái, lại có lẽ do muốn dời đi lực chú ý của bản thân, Trần Kiến Bạch chợt mở miệng.
"Biết vì sao tôi không kinh ngạc chuyện bùa ẩn thân không?"
Mạnh Nhạc Nhạc ngẩng đầu, lời này nghe có vẻ như có chuyện xưa gì thú vị nha.
"Cô có biết Trần gia không?" Nhìn vẻ mặt tò mò của Mạnh Nhạc Nhạc, Trần Kiến Bạch tiếp tục hỏi.
"Đương nhiên, người làm nghiên cứu khoa học có ai là không biết về gia tộc của anh chứ? Thế gia về nghiên cứu khoa học, cũng là lá cờ đầu trong ngành."
Mạnh Nhạc Nhạc gật đầu, thậm chí cô nói còn không cần phải tỏ ra nịnh bợ, bởi vì Trần gia quả thực đúng như thế, có thể nói hiện giờ đa số các dự án nghiên cứu cấp nhà nước đều có bóng dáng của Trần gia, đặc biệt là về phương diện Vật liệu học.
"Ừ, nhưng trên thực tế Trần gia mới bước lên con đường nghiên cứu khoa học chừng hơn trăm năm. Nghe thì hơi khó tin, nhưng Trần gia đầu tiên vốn đi theo Huyền học, đây cũng không phải bí mật gì, rất nhiều người của thế hệ trước đều biết."
Mạnh Nhạc Nhạc thật sự kinh ngạc.
Cái quỷ gì vậy??? Trần gia - gia đình từng sinh ra vô số đại lão trong giới nghiên cứu khoa học, nhưng đầu tiên lại đi theo Huyền học ??
Đây là nói đùa sao, hay là Trần Kiến Bạch đang thử cô?
Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi cảnh giác hơn, nhưng Trần Kiến Bạch cũng không định để cô hoang mang lâu mà từ tốn kể tiếp:
"Đại khái từ hơn 200 năm trước, khi đó Trần gia chẳng qua chỉ là một gia đình tú tài nghèo khổ, thậm chí bởi vì đắc tội với Huyện thái gia mà khó có thể sinh sống. Thẳng đến khi một bà cô tổ đột nhiên gặp được kỳ ngộ, trở thành một đại gia Huyền học, thanh danh Trần gia mới dần vang dội.Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, chiến loạn cùng việc vị bà cô tổ rời đi khiến cho mảng nghiên cứu Huyền học của Trần gia từ từ suy sụp.Mà vốn dĩ loại chuyện chỉ dựa vào một người mà cả gia tộc được thịnh vượng lây, từ trước đến nay cũng sẽ chẳng kéo dài."
"Tới đời ông cố tổ của tôi, ông cố tổ của tôi từng là du học sinh năm thứ 11 dưới thời Đồng Trị(1), khi lần đầu tiên được tiếp xúc với khoa học, ông đã hoàn toàn kinh động như được khai sáng.Sau khi về nước, ông không muốn kế thừa truyền thống Huyền học của gia tộc nữa, ngược lại còn cho rằng đây chẳng qua chỉ là mánh khóe để lừa người, ông ấy muốn dùng khoa học để giải thích những điều này."
"Đơn giản nhất mà nói, lấy thử ví dụ về xem tướng theo Huyền học gia truyền của nhà tôi: Người có 'Thiên Đình' đầy đặn thường có tướng làm quan, nhưng từ góc độ khoa học mà nói, những người thường suy nghĩ rất hay nhíu mày, lâu dần cơ bắp giữa hàng mày sẽ dày lên; Hoặc những người có "Trung Nhị phủ"(2) gồ cao thường hay có nhân duyên tốt đẹp; chắn chắc là thế rồi, khuôn mặt hay tươi cười thì gò má đương nhiên hay có thịt.Hạ Nhị phủ thể hiện sự cần mẫn chịu khó, đây là bởi vì người thường làm việc nặng mặt mũi hay nghiêm lại, mím chặt môi, cơ bắp cũng dần dần cương cứng.Đương nhiên đây cũng chỉ là những ví dụ đơn giản nhất, còn có rất nhiều thứ phức tạp hơn nữa."
"Có lẽ do có chút tâm lý phản nghịch, ông cố tổ của tôi cả đời đều liều mạng với Huyền học, giải thích được vô số dị tượng trong Huyền học, đồng thời cũng nghiên cứu ra được khá nhiều thứ đặc biệt. Thái độ của ông cũng dần từ thù hằn trở nên mơ hồ, đến thế hệ ông nội của tôi thì đã càng cảm thấy, Khoa học cùng Thần học, chưa chắc đã có thể phân rõ với nhau."
Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác giống như vừa được thức tỉnh.
Trần Kiến Bạch vẫn chưa nói hết, nhưng cô kết hợp với Hệ thống mà ngẫm lại liền đột nhiên thấu hiểu ý tứ của anh.
Lấy hệ thống làm ví dụ chẳng hạn:Theo Thần học thì có lẽ đã gọi là "Xé rách thời không + Mỹ nhan đan", mà khoa học thì hẳn đã gọi đây chẳng qua chỉ là sự thay đổi Thời không dựa trên cơ cấu của Vật lý lượng tử + Tác động lên sự nhận diện khuôn mặt của người khác.
Thế giới quan khác nhau, lời giải thích về kết quả đạt được cũng sẽ khác nhau.
Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác trong lòng hơi rối loạn, cô bỗng có một loại trực giác rằng chuyện này rất mấu chốt, nhưng lại không sao nắm bắt được.