Hệ Thống Cải Tạo

Chương 67: Học thức nhiệm vụ - Y Đạo Thiên - 1



Edit: Tiểu Meo Meo

Beta: Sa Nhi

Mạnh Nhạc Nhạc nói xong thì xoay người trở về phòng, hồi lâu mới nhớ ra, hazzz, bây giờ có điện thoại rồi, còn có cả Wechat, sao cô cứ phải gặp mặt nói chuyện làm gì nhỉ?? Tự dưng lại rêu rao như vậy, còn bị ông bô cười nhạo nữa chứ.

Trong sự xúc động, cô chỉ cho ông già nhà mình một chai rượu, chai còn lại thì giấu trong phòng ngủ của cô, ông Mạnh tức giận đến trợn cả mắt nhưng cuối cùng cũng chẳng làm gì được.

Mạnh Nhạc Nhạc với ông già nhà mình bỏ ra nửa ngày dọn dẹp nhà cửa, mua sắm đồ Tết, dán câu đối, cuối cùng ngôi nhà này cũng có một chút không khí đón Tết rồi.

Trong khi quét dọn, Mạnh Nhạc Nhạc nhìn thấy ở cửa ra sân sau có một chồng phương thuốc, toàn bộ đều được viết tay bằng bút lông, là chữ viết của ông già.

Nhìn lướt thì có vẻ như đều là đơn thuốc đã hết công hiệu mà ông già đã thử nghiệm xong.

Cô nghiêm túc suy nghĩ, thật ra thí nghiệm khoa học từ xưa đến nay đều chỉ dựa vào phán đoán, chẳng qua là thí nghiệm hiện đại có thể dựa vào máy tính để tính toán kết quả, sự chênh lệch của số liệu được giảm bớt rất nhiều, rồi dựa vào đó để lựa chọn kết quả khả thi nhất. Nhưng cha cô lại không biết những điều này, ông chỉ có thể sử dụng phương pháp cổ xưa nhất, mà làm vậy cũng chẳng khác gì mò kim đáy bể.

Cô biết, ông già đã sốt ruột lắm rồi, vì một thân y thuật của ông cao siêu như thế mà không tìm thấy truyền nhân.

Tuy rằng cô cũng được coi như thông minh, nhưng cô lại không hợp làm thầy thuốc, y học và nghiên cứu khoa học khác nhau ở chỗ, y học là trực tiếp tác động lên con người, vì vậy mà áp lực lại càng lớn. Nghiên cứu khoa học có thể thử nghiệm rồi mắc lỗi, nhưng con người lại chỉ có một.

Mà... Mạnh Nhạc Nhạc cũng không am hiểu việc giao tiếp với người khác.

Tình huống hiện tại là ông già muốn tìm người kế thừa, nhưng người ta nếu không chướng mắt y thuật nửa mùa của Mạnh gia thì lại coi thường ông.

Cứ thế kéo dài, ông Mạnh chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào việc nhanh chóng khôi phục mấy phương thuốc cổ truyền, rồi chiêu cáo bốn phương để tìm người kế thừa y thuật nhà họ Mạnh.

Sau khi Mạnh Nhạc Nhạc do dự rất lâu, cô quyết định xin Hệ thống giúp đỡ, xem có cách nào để tìm các phương thuốc cổ truyền hoặc có nhiệm vụ nào tương tự hay không.

"Ký chủ, từ trình độ trung cấp mới có thể mở ra các dạng tài liệu, hiện tại nếu cô muốn tự mở Nhiệm vụ học thức • Y Đạo Thiên thì cần 10 điểm thuộc tính cho một lần thăng cấp, thống kê cho thấy ký chủ vẫn còn 15 điểm thuộc tính."

15 điểm này, 10 điểm nhận được khi vẽ bản đồ cùng Goldschmidt, 5 điểm là Tiêu Diệp cho, mà nhiệm vụ lần thứ hai của Harriett đã thất bại, lúc đó đầu óc cô còn đang choáng váng, tâm tình buồn bã, làm gì có tâm trạng mà thảo luận với ông về hóa học tinh thể nữa.

Cô thở dài trong lòng, Hệ thống này ấy à, cái gì cũng cần điểm.

"Thăng cấp đi."

-----------------------

"Ở trong Nhiệm vụ học thức • Y Đạo Thiên, ký chủ có thể lựa chọn việc liên kết bằng ý thức hoặc liên kết vật lý. Hệ thống sẽ trang bị không gian rộng 5 mét khối để mang theo những vật thể không có sự sống cho cô."

Mạnh Nhạc Nhạc suy nghĩ cẩn thận.

"Ý của mi là, có thể đưa cơ thể xuyên không hoặc chỉ đưa linh hồn xuyên không, mang theo túi không gian 5 mét khối, đúng không?"

"Có thể hiểu như vậy, ngôn ngữ Hệ thống được cài đặt mặc định ở phong cách khoa học, chờ lần sau thăng cấp, ký chủ có thể lựa chọn phong cách khoa học hoặc thần học."

Hệ thống nói vậy Mạnh Nhạc Nhạc cũng đã hiểu, về sau còn có thể lựa chọn phong cách cho nó, không thể không nói, cô cũng có chút chờ mong.

Còn việc cần để cái gì trong không gian này, Mạnh Nhạc Nhạc nghĩ một lúc rồi quyết định:

Thứ nhất, mang theo dụng cụ thí nghiệm của cô, cũng chính là bộ mà ông già đã tặng.

Thứ hai, mang theo một ít dược liệu, chính là một vài vị thuốc bắc phổ biến cùng thuốc tây thường thấy.

Thứ ba, một ít đồ ăn, dùng để phòng ngừa bất trắc.

Sau sự cố của nhiệm vụ lần trước, lần này cô quyết đoán lựa chọn để linh hồn xuyên không, đợi đêm khi nào đi nghỉ thì sẽ mở ra nhiệm vụ.

------------------------

Sau cơn choáng váng, Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác ý thức của mình tiến vào một không gian mới, không gian đó dần dần mở ra, có thể cảm giác được cơ thể cô đang nằm, chốc lát sau thì bị người dựng lên, miệng bị người ta ép uống một thứ nước thuốc đắng chát, còn có thể nghe thấy tiếng người nói chuyện.

"Nhạc Nhạc, ta không có tài làm Linh Y, lần này qua khỏi rồi thì xuống núi đi."

Cô còn không kịp suy nghĩ câu này có nghĩa là gì thì đã chìm lại vào hôn mê.

Sau khi nghỉ ngơi hai ngày, Mạnh Nhạc Nhạc mới khá lên, cũng đã hiểu sơ qua về tình huống hiện tại.

Cơ thể này cũng tên là Mạnh Nhạc Nhạc, được sinh ra ở một đại lục mà người ta lấy Y đạo làm mục tiêu tối cao, ai ai cũng tôn kính người học y.

Nguyên chủ là một cô nhi, ăn cơm của trăm nhà mà lớn lên, tâm nguyện lớn nhất chính là bái nhập được vào một Y đạo tông môn, trở thành một Linh Y.

Nhưng thiên phú của cô không tốt.

Thiên phú ở đây chủ yếu gồm hai loại:

Thứ nhất là trí nhớ và khả năng suy luận logic. Ở mặt này nguyên chủ hoàn toàn không có vấn đề gì, từ nhỏ đã có thể đọc một cách lưu loát《 Thang Đầu Ca 》, 《 Hoàng Đế Nội Kinh 》, chỉ cần đã đọc một lần thì sẽ không thể quên.

Nhưng mà, đến loại thứ hai thì lại gặp khó khăn, luyện thuốc cần phải dùng linh khí, trong đó tốt nhất là Mộc linh căn, Thủy linh căn, kém hơn một chút là linh khí trộn lẫn giữa hai loại đầu: Hỗn linh căn. Mà nguyên chủ còn là loại kém nhất —— Ngũ linh căn.(*Linh y = Linh khí + y sĩ, theo như bối cảnh thế giới thì chính là Bác sĩ nhưng biết pắn chưởng piu piu để nấu thuốc... =)) )

Kể từ năm 15 tuổi, năm nào cô cũng tham gia cuộc thi nhập môn của Y Đạo Tông, nhưng lần nào cũng đều không trúng tuyển.

Năm nay đã là năm thứ mười.

Bởi vì năm nào cô cũng tới, nhưng năm nào cũng trượt, nên cũng coi như có chút danh tiếng, nhưng đương nhiên 'tiếng' này chẳng hề tốt đẹp. Người đời từ trước đến nay đều có thói bắt nạt kẻ yếu, huống chi thế giới này vốn lấy kẻ mạnh làm chủ, nghe nói trên phố còn có người cá cược chuyện thi cử của cô, tỷ lệ cược là 1000 ăn 1.

-

Khi chỉ còn cách cuộc thi ba tháng, nguyên chủ lên núi hái thuốc, trên đường bị một đám người dự thi khác chế nhạo trêu cợt, nhất thời giận dữ ngã xuống sông.

Cho dù được cứu kịp thời, cô cũng đã bị cảm cạnh, nếu không phải có bà Lưu vẫn luôn chăm sóc, chỉ sợ cô đã sớm về miền cực lạc.

Cũng chính vào lúc này, Mạnh Nhạc Nhạc xuyên tới đây.

Sau khi hiểu rõ ngọn nguồn, cô bắt đầu xem xét nhiệm vụ mà Hệ thống phân phó.

Module Nhiệm vụ [ Học thức ] - Phân nhánh • Y Đạo Thiên 1

Nhiệm vụ: Được thu nhận làm đồ đệ, thuận lợi tiến vào Y Đạo Tông

Khen thưởng: 20 điểm thuộc tính.

Nhiệm vụ này không nằm ngoài dự đoán, dù sao đây cũng là tâm nguyện lớn nhất của nguyên chủ, hơn nữa, Y Đạo Tông hẳn là có có liên quan đến các phương thuốc cổ truyền của Mạnh gia, tiến vào Y Đạo Tông, có lẽ có thể tìm ra được phương thuốc hoàn chỉnh.

Mạnh Nhạc Nhạc nhẩm lại những kiến thức về Đông y trong đầu, cũng may từ nhỏ cô đã được ông già dạy dỗ, có nền tảng nên cũng không quá khó hiểu.

Nhưng mà càng hiểu nhiều, cô lại càng phát hiện nhiệm vụ không hề đơn giản.

Đề mục thi đấu là "Lục Vị Địa Hoàng"(1), yêu cầu cơ bản là Hạ phẩm, lấy 10 người đứng đầu trở thành đồ đệ của Y Đạo Tông, phẩm cấp sẽ được xếp theo chất lượng dược chế ra.

Mạnh Nhạc Nhạc thử nấu một chén thuốc, nhưng bởi vì không có linh căn thuần khiết để loại bỏ tạp chất trong dược liệu, thành ra cô chỉ có thể nấu ra một chén nước thuốc gần giống với thuốc bắc ở hiện đại.

Đến cả mức thấp nhất của máy cảm biến(2) mà cũng không đạt được, coi như phế phẩm.

Một khi đã như vậy, thì dù công thức phương thuốc có tốt đến mấy cũng vô ích.

Cô dường như đã rơi vào ngõ cụt.