Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 193: Mày chém gió sắp thành bão rồi đấy!



Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

Trương Tiểu Kiếm vừa ra sân, khiến cho mọi người ở đây đều rung động.

Không có cách nào khác, người đàn ông tự mang BGM chính là pờ rồ như rứa!

- Hạ hiệu trưởng. – Trương Tiểu Kiếm chậm rãi bước đến trước mặt Hạ Vũ Đình, ngồi xuống ghế, rồi tháo kính xuống, cười nói: - Nghe bảo ngài tìm tôi?

- Hả? À đúng! – Ban đầu Hạ Vũ Đình còn ngơ ngác, nhưng dù sao cũng là hiệu trưởng, nhanh chóng tỉnh táo lại, cười nói: - Tiểu Kiếm nè. Sau khi ban giám đốc nghiên cứu kỹ lưỡng, đã quyết định đặc biệt mời cậu trở thành giáo viên chính thức của trường tư thục Huy Đằng chúng tôi, làm giáo viên chủ nhiệm lớp 2/9. Cậu thấy có vấn đề gì không?

- Giáo viên chủ nhiệm? Cũng được thôi. – Trương Tiểu Kiếm lại không quan tâm lắm, dù sao hắn là con người tự do mà, thích ở chỗ nào chả được…

- Nhưng tôi có một yêu cầu. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười nhìn mọi người, rồi nói: - Bình thường tôi có khá nhiều việc, cho nên không thể điểm danh và làm việc đúng giờ được. Nếu không thì tôi không thể đồng ý chuyện này được đâu.

Nhất định là phải có điều kiện này dzồi!

Nếu không thì ai chịu nổi mỗi ngày ở trường học chứ…

Quan trọng là bây giờ anh mày xem phong thủy tí mà đã có một trăm ngàn rồi, chẳng lẽ mày còn bảo anh bỏ qua những nghiệp vụ khác sao?

Còn nhiều kỹ năng như vậy nhé. Bên kia còn phải giúp Tiêu Thần Tâm xây biệt thự. Cả ngày cắm đầu trong trường học thì chơi cái búa ấy!

Tất cả thuộc tính +20 điểm nhé!

Càng “bự” càng mạnh càng dẻo dai nhé!

- Đây…. – Vừa nghe thấy yêu cầu này, tất cả mọi người không khỏi sững sờ.

Từ xưa đến nay chỉ có giáo viên khóc kêu muốn làm giáo viên trong trường học, thậm chí dám đồng ý bất cứ yêu cầu nào. Nhưng đây là lần đầu tiên nghe thấy người được trường học mời đặc biệt mà lại còn có yêu cầu…

- Trương lão sư, không thể như thế được. – Vương Thanh nhanh chóng tỉnh táo lại, nói: - Nói kiểu gì thì chỗ chúng tôi đều là nơi dạy học dạy người. Mà cậu lại không chịu tuân theo điều lệ chế độ của trường học như vậy…

- Thế thì khỏi bàn nữa. – Trương Tiểu Kiếm nhún vai: - Tôi đâu có thiếu chút tiền lương ấy. Cho dù không làm giáo viên cũng chẳng có vấn đề gì cả.

Tao đệt! Thằng cha này còn dám nói là không thiếu chút tiền lương ấy!

Mày có biết ban giám đốc cho mày bao nhiêu tiền lương không hả?

Ba chục ngàn tiền lương!

Ba chục ngàn nhé!

Trong trường học chúng ta, có thể đạt tới trình độ này chỉ có hiệu trưởng thôi nhé! Ai biết mày lại nói mày không thiếu chút tiền lương ấy?!

- Thế này…. – Hạ Vũ Đình chợt kêu lên: - Trương lão sư, cậu có biết ban giám đốc cho cậu tiền lương bao nhiêu không?

- Được bao nhiêu đâu? – Trương Tiểu Kiếm hoàn toàn không quan tâm, khịt mũi nói: - Tôi xem phong thủy cho người ta đã có một trăm ngàn rồi. Các anh có thể cho tôi được bao nhiêu chứ?

“Điểm số khiếp sợ +25! +18! +29…”

Xem phong thủy được một trăm ngàn á?! Thật hay giả thế?!

Có nhất thiết phải huyền ảo như vậy không hả?! Thằng cha này không chỉ có thể kéo lớp hạng bét thành lớp hạng nhất, còn biết xem phong cmn thủy sao?!

Mày chém gió sắp thành bão rồi đấy nhé!

Sao mày không lên trời ở luôn đi?!

- Trương lão sư còn biết xem phong thủy? – Hạ Vũ Đình không khỏi kinh ngạc: - Đây… Đây… Chẳng lẽ cậu đang lừa chúng tôi?

- Tôi lừa các anh làm gì? – Trương Tiểu Kiếm lập tức đứng dậy, nhìn thoáng qua cửa sổ phòng họp, chợt “Í” một tiếng: - Ê, chờ chút!

Hắn nói rồi chỉ ngón tay về phía tây nam trường học:

- Sao bên kia có khí đen vậy? Đây là có sát đấy!

Khí đen?! Mày đùa à?

Thanh thiên bạch nhật rõ như ban ngày sao có thể có khí đen được?!

Cả đám không tin các thứ, đều đứng dậy dòm thử, ai biết vừa nhìn…

“Điểm số khiếp sợ +25! +18! +29…”

- Chời má có khí đen thật kìa! Chuyện gì xảy ra vậy?!

- Chẳng lẽ cháy nhà?!

- Không phải là cháy! Khói lửa sẽ bay lên trời, nhưng khí đen này lại cứ như là mây đen í. Cái quần què gì vậy?!

Hạ Vũ Đình không khỏi sững sờ. Hướng đó là vị trí toilet của trường học mà, xưa nay vẫn luôn là nơi lộn xộn nhất trong trường học. Ngẫu nhiên các học sinh đánh nhau các thứ đều sẽ diễn ra ở đó. Chẳng lẽ… Trường học của mình lộn xộn như vậy chính là vì nó?!

- Trương lão sư, cậu thật sự có thể nhìn thấy sao? – Hạ Vũ Đình lau mồ hôi: - Không bằng… Cậu giúp chúng tôi nhìn xem? Nếu thật có thể hỏa giải, tôi sẽ đồng ý điều kiện của cậu!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đùa bố à? Anh mày xem phong thủy một lần mà mày nói chỉ cần đồng ý điều kiện của anh là được sao?!

- Khụ khụ… Hiệu trưởng à. – Trương Tiểu Kiếm hắng giọng rồi đeo kính râm lên: - Không phải tôi nói đâu, nhưng mà tôi xem phong thủy không thể tùy tiện được…

- Vì các học sinh trong trường chúng ta! – Hạ Vũ Đình trực tiếp khiêng lá cờ này ra: - Tôi thay mặt bọn họ cám ơn cậu!

Được rồi… Đã nói đến mức này rồi mà còn đòi tiền thì không được tốt lắm đâu.

- OK. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu: - Đi thôi. Chúng ta qua đó xem thử rốt cục là có chuyện gì.

Hắn nói rồi đi ra ngoài. Những người khác nhìn nhau, sau đó đuổi theo.

Cả đám chạy ra tòa nhà dạy học, đi thẳng về phía toilet trường học.

Đi theo bên cạnh Trương Tiểu Kiếm, thuộc tính nguyên bộ đại sư phong thủy của Trương Tiểu Kiếm tự nhiên phát huy tác dụng. Mọi người chỉ cảm thấy càng đi đến gần đó, sương mù chung quanh càng dày đặc. Chờ đến khi tới nơi, đã hoàn toàn không thể nhìn thấy rõ cảnh vật ở cách xa hơn 3 mét nữa!

Cái quỷ gì vậy trời?!

Ban ngày ban mặt có ma hả trời?!

- Chính là nơi này. – Trương Tiểu Kiếm nhìn xung quanh: - Đây chính là khu vực chẳng lành trong trường chúng ta. Nếu như tôi đoán không sai, trước kia các học sinh gây gổ đánh nhau thường thích tới nơi này, đúng không?

“Điểm số khiếp sợ +25! +18! +29…”

Tất cả mọi người sững sờ!

Thằng này nói chuẩn thật đến thế sao?!

Từ khi thành lập trường học tới nay, tuy rằng trên khía cạnh thiết bị các thứ đều là tốt nhất, nhưng không hiểu sao các học sinh đều không dễ quản lý, thường xuyên xảy ra chuyện gây gổ đánh nhau. May mà không có xảy ra chuyện gì to tát, nếu không thì trường học này đã sớm bị đóng cửa rồi!

Hôm nay Trương lão sư vừa thấy đã hiểu ngay rồi?!

- Trương lão sư, cậu nhanh nhìn xem thử, rốt cục là có chuyện gì ở đây vậy? – Hạ Vũ Đình chảy đầy mồ hôi lạnh: - Có phải là có thứ gì không đúng không? Phải hóa giải bằng cách nào đây?

- Anh đừng có vội, chờ tôi nhìn xem cái đã. – Trương Tiểu Kiếm bắt đầu bấm đốt ngón tay tính toán: - Nơi này là 247,5 độ tây nam, là mặt trước cửa quỷ chuyển biến từ âm thành dương, đồng thời cũng là phía sau của cửa quỷ chuyển biến từ dương thành âm, tức là giai đoạn mấu chốt thay đổi âm dương. Tính theo vị trí thì nơi này thuộc về Khôn. Nếu vị trí này mà tồn tại những thứ như là tòa nhà cao hay là toilet, máng lọc nước các thứ… Thì chính là khu vực chẳng lành…

Hắn tính xong mấy thứ này, lắc đầu nhẹ nhàng:

- Hạ hiệu trưởng, ai thiết kế trường học này vậy? Quả thực là không hiểu phong thủy tí nào cả! Nào có toilet xây ở tây nam!

Chẳng lẽ đúng thế thật?

- Trương lão sư, theo ý của cậu là, cần đổi vị trí toilet sao? – Hạ Vũ Đình lập tức hỏi.

- Ừm, chờ tôi xem thử xem. – Trương Tiểu Kiếm nói, nhắm mắt lại, hai ngón tay xẹt qua mí mắt, nhất thời lại nhìn được không ít thứ: - Thật ra nếu chỉ đơn giản như thế thôi thì tốt quá. Quan trọng là ở dưới đất… Ha ha… Lúc xây trường học, chỉ sợ là các anh không tìm thầy phong thủy đâu nhỉ? Dưới đất chôn thứ gì đó không sạch sẽ, đương nhiên là không ổn rồi.

Trương Tiểu Kiếm vừa dứt lời, tất cả mọi người chung quanh không khỏi ngây ngẩn cả người!

Ở dưới đất còn chôn thứ gì đó không sạch sẽ sao?!