Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 2: Hệ thống chém gió (2)



Thím Dương không nói gì nhìn Trương Tiểu Kiếm -- Hôm nay miệng của thằng nhóc này được phù hộ sao?! Nói nhặt tiền liền có tiền rơi xuống, nói cướp tiền nó sẽ bị xui xẻo lập tức liền gặp xui xẻo?!

- Tiểu Kiếm a thật là xin lỗi. - Thím Dương bị rót nước ướt sũng, lập tức nhét tiền vào trong tay Trương Tiểu Kiếm, sau đó nhanh chân chạy đi: - Thím vừa nhớ ra hôm nay còn chưa mua đồ ăn nấu cơm đâu, đi trước đã. Tiền này cháu cứ cầm đi, thím không giành với cháu.

Vọt đi như một cơn gió!

Trương Tiểu Kiếm nhìn tờ tiền ướt đẫm trong tay: “…”

Đây… Đây đều là sự thật sao?

Lại nhéo nhéo, không phải là tiền giả! Lúc này anh mày thật sự là quá trâu bò rồi! Nói rớt tiền liền rớt tiền! Vậy thì còn phỏng vấn cái búa!

Trương Tiểu Kiếm ngửa mặt lên trời hét lên:

- Lại rớt xuống cho anh mấy triệu đồng đi!

Sau đó…

Thanh âm hệ thống vang lên:

- Nhặt tiền thuộc về phạm vi có thể thực hiện, nhưng lấy đẳng cấp hiện tại của ký chủ, chỉ có hiệu lực một lần, giới hạn số tiền là 20 tệ.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Con em mày!

Nhìn hai mươi đồng tiền trong tay, Trương Tiểu Kiếm quả thực khóc không ra nước mắt.

Chém gió xấu hổ như vậy, thế mà chỉ có hiệu lực một lần còn nhiều nhất chỉ có 20 tệ?! Mày thật là vắt cổ chày ra nước… Dừng lại!

Xem ra vẫn phải đi phỏng vấn thôi…

May mà lúc này hệ thống không so đo với hắn:

- Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, phần thưởng điểm nhan sắc +1, mở ra khung kỹ năng, mở ra trung tâm thương mại hệ thống. Nhiệm vụ chính tuyến mới: Xem xét khung kỹ năng và trung tâm thương mại. Phần thưởng: Mị lực +1.

Woa ha ha ha ha ha ha! Nhan sắc +1!

Tuy rằng chỉ có một điểm, nhưng cho dù là thế Trương Tiểu Kiếm cũng nháy mắt cảm thấy cả người đều thay đổi! Quan trọng nhất là giá trị nhan sắc rốt cục cũng đạt mức tiêu chuẩn! Sờ sờ mặt, thiếu một cái mụn!

- Ai nha, cảm giác mình xác thực là đẹp trai hơn rồi… - Trương Tiểu Kiếm tỏ vẻ tương đương hài lòng đối với điểm số được tăng lên -- Chung quy nhan sắc ít nhiều cũng có tác dụng ghi điểm khi phỏng vấn đúng không?

Hệ thống:

- Không thể nhìn thẳng.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

A a a a a! Mày không thể để cho anh mày vui vẻ một tí sao?!

- Thôi, trước nhìn xem khung kỹ năng với trung tâm thương mại cái đã. Lỡ như có cái gì giúp đỡ phỏng vấn được thì sao?

Trương Tiểu Kiếm mở ra mặt bản tư liệu nhân vật trước. Quả nhiên, bên cạnh hình chibi avatar của hắn xuất hiện một cái khung vuông nhỏ trống rỗng, bên trên có ba chữ nhỏ: Kỹ năng 1.

- Đây chính là khung kỹ năng à? Hiện tại tớ chỉ có thể dùng một cái kỹ năng thôi sao? - Trương Tiểu Kiếm than thở một tiếng, sau đó mở ra trung tâm thương mại.

Menu trung tâm thương mại của hệ thống được phân loại thành hai mục lớn, bên trên là lựa chọn kỹ năng, bên dưới là lựa chọn đạo cụ. Còn về tiền để mua đồ trong trung tâm thương mại, biểu hiện tên là điểm số khiếp sợ, hiện tại có 15 điểm.

- Tốt quá! - Trương Tiểu Kiếm vội vàng mở ra phân loại kỹ năng trước, sau đó nháy mắt hoàn toàn xem hoa cả mắt.

Toàn bộ phân loại kỹ năng chia làm mấy khu vực lớn, bao gồm tri thức, sở trường, kỹ năng, tư liệu vân vân và vân vân, đủ các loại muôn màu rực rỡ.

Túy ý mở ra khu vực tri thức, trong đó là mấy cái lựa chọn lớn -- Ngữ văn, toán học, tiếng Anh, vật lý, sinh vật, hóa học…

Tóm lại hết thảy phân loại tri thức mà Trương Tiểu Kiếm biết thì đều có trong đó.

Nhanh chóng tìm đồ vật liên quan đến phương diện marketing, sau đó Trương Tiểu Kiếm liền khiếp sợ!

[ Giám đốc marketing cấp hoàn mỹ ] Điểm số khiếp sợ: 400.000.

[ Quản lý phòng kinh doanh thâm niên cấp hoàn mỹ ] Điểm số khiếp sợ: 160.000.

[ Trưởng phòng kinh doanh cấp hoàn mỹ ] Điểm số khiếp sợ: 80.000.



[ Nhân viên sales cấp hoàn mỹ ] Điểm số khiếp sợ: 100.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Nhiều điểm số như vậy, sao mày không đi cướp ngân hàng đi?! Hiện tại anh mày chỉ có 15 điểm số khiếp sợ thôi!

Kết quả Trương Tiểu Kiếm vừa nghĩ đến đây, điểm số khiếp sợ lại chợt thay đổi!

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Dương Ngọc Phân.”

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Thím Dương đáng thương, phỏng chừng là lại gặp xui xẻo…

Lại mở ra phân loại đạo cụ nhìn xem, trong đó chỉ có một câu -- “Hệ thống còn chưa nghĩ ra cửa hàng đạo cụ cần bán cái gì.”

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Con em mày!

- Ê này. - Trương Tiểu Kiếm hỏi: - Cậu vừa mới nói, năng lực trụ cột là tớ chém gió thì chia thành có thể thực hiện hoặc không thể thực hiện đúng không? Có thể thực hiện thì tất nhiên sẽ thành hiện thực. Vậy nếu tớ nói tớ là người thống trị địa cầu, có thể thực hiện được không?

Hệ thống:

- Xin hãy tự biết thân biết phận.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Không cần đả kích người ta như vậy đi!

- Vậy… - Trương Tiểu Kiếm suy nghĩ, hỏi: - Nếu tớ nói có mỹ nữ theo đuổi tớ, loại này thì sao?

Hệ thống:

- Xin hãy tự biết thân biết phận.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đậu! Thế mà cũng không được?! Cần mày để làm gì?!

“Lốp bốp! Két --!!!”

Nháy mắt thân thể của Trương Tiểu Kiếm lại bị một dòng điện lam đánh trúng, tóc lại dựng đứng lên!

Khóc không ra nước mắt a mẹ kiếp! Suy nghĩ trong đầu thôi mà cũng không được sao?!

Hệ thống:

- Xin đừng nghi ngờ quyền uy của hệ thống.

Trương Tiểu Kiếm hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng nghe theo ý của hệ thống, có nghĩa là, từ giờ trở đi, chỉ cần anh mày chém gió không quá khoa trương thì đều có thể thực hiện sao?

Hệ thống:

- Xin ký chủ hãy khống chế dục vọng của bản thân. Chém nhẹ vui vẻ, chém mạnh thương thân, chém bậy bạ tan thành mây khói.

Mày nói tao chém… Được rồi, hệ thống uy vũ!

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Dương Ngọc Phân.”

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Woa ha ha ha ha ha ha! Hiện tại anh mày có 20 điểm số khiếp sợ!

Tuy rằng vẫn không đủ để mua kỹ năng…

Nhưng nói thế nào, hiện tại anh mày cũng là người có hệ thống! Cái thứ này hẳn là trâu bò hơn mặc hoàng bào làm vua ở cổ đại chứ?

Hệ thống:

- Xin đừng so sánh tôi với hoàng bào. Hoàn toàn không cùng một cấp bậc!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Thấy chưa?! Hệ thống chính là trâu bò như thế!

Hệ thống:

- Cám ơn đã khen ngợi.

Bây giờ xem ra hệ thống này quả thật là pờ rồ quá rồi!

Lúc này Trương Tiểu Kiếm đã xem xét xong kỹ năng cùng trung tâm thương mại, hệ thống bắt đầu tiếp tục --

- Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến. Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm số mị lực +1. Nhiệm vụ chính tuyến mới: Dùng thử kỹ năng trung tâm thương mại. Phần thưởng nhiệm vụ: Lực lượng +1.

Mị lực +1!

Trương Tiểu Kiếm thử cảm thụ một chút, hài lòng gật đầu:

- Tuy rằng còn có chút không hiểu mị lực cụ thể là cái gì, nhưng có vẻ như là rất lợi hại ý…

Trên đường tìm cơ hội làm nhiệm vụ đi!

Trương Tiểu Kiếm thật là hưng phấn, đi đường huýt sáo, đến cửa chung cư đại ca bảo vệ đều cảm thấy trạng thái hôm nay của hắn khác hẳn bình thường, cười chào hỏi:

- Ô, hôm nay tinh thần sáng láng nhỉ, muốn đi ra ngoài à?

- Đúng vậy, đi… - Vừa nghĩ đến hệ thống trong đầu, Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng chém bay: - Anh xem thời tiết hôm nay thật tốt, vừa thấy liền biết là ngày lành giờ tốt rồi! Anh bảo vệ, hôm nay nhìn tinh thần của anh cũng sáng sủa quá nhỉ! Em đoán hôm nay anh nhất định có thể trúng thưởng!

Đại ca bảo vệ này bình thường rảnh rỗi thích mua xổ số, vừa nghe thấy Trương Tiểu Kiếm nói vậy liền vui vẻ:

- Cám ơn lời chúc của chú. Để anh nhìn xem sổ xố mới mua hôm qua…

Không xem thì thôi, vừa xem hắn suýt nữa mừng chết khiếp!

- Đậu móa! Đậu móa! Thật sự trúng! - Đại ca bảo vệ nhảy cẫng lên: - Trúng rồi trúng rồi! Ha ha ha! Tao trúng rồi!

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +16 đến từ Tống Vĩnh Tân.”

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đậu móa, không hổ là trúng sổ, xem điểm số nhiều hơn!

- Em xem thử em xem thử! - Trương Tiểu Kiếm vội chạy qua: - Wow đúng kìa! 500 tệ! Ha ha ha chúc mừng chúc mừng!

Như vậy xem ra, hệ thống này thật là rất vô địch a!

Hệ thống:

- Cám ơn đã khen ngợi.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Còn rất ngạo kiều!

Sau đó hệ thống lại bổ sung thêm một câu:

- Nhưng cho dù ký chủ có khen ngợi thế nào đi nữa, thì cũng xin ký chủ hãy rời xa đánh bạc. Đánh nhỏ thương thân, đánh lớn thương thận, đánh mạnh cả đời liệt dương.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Con em mày! Bố mày vừa tính đi mua xổ số!

Trương Tiểu Kiếm ủ rũ -- Con đường này lại bị chắn kín, vẫn phải đi phỏng vấn thôi…

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Tống Vĩnh Tân.”

Đại ca bảo vệ còn đang khiếp sợ kìa, ha ha ha!

Lên đường!