Lúc này tất cả mọi người ở đây đều nghe mà đần hết cả mặt!
Vãi chưởng! Xem cái âm trạch mà cũng có thể suy luận ra đó là âm trạch nhà ai sao?!
Thậm chí còn dám nói thẳng là cả đời hạng nhì?!
- Có một phần là do ảnh hưởng từ phong thủy. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu: - Loại ảnh hưởng này rất sâu xa, muốn sửa thì không dễ đâu.
- Vậy… - Lưu Cường Đông ngẫm nghĩ, dù sao thì cũng là người làm việc lớn, vẫn phải có lòng dạ, lập tức nói ngay: - Mong được giải đáp. Thật ra thì tôi cũng rất muốn biết rốt cục tôi thua kém Mã Vân ở điểm nào? Đúng không?
Nếu Trương Tiểu Kiếm đã nói hắn là cả đời hạng nhì, thế thì không cần hỏi cũng biết hạng nhất nhất định là cái tên Mã Vân - Jack Ma Hối Sáng Ali rồi!
Đây chính là một đề tài rất trâu bò! Mấy người khác cũng không khỏi nín thở vểnh tai chờ nghe Trương Tiểu Kiếm phân tích, thậm chí cả cô bé trà sữa cũng chăm chú lắng nghe.
Ừm, hiệu quả khá là tốt đấy…
- Ngài kém Mã Vân ở điểm nào nhỉ. – Trương Tiểu Kiếm uống một ngụm rượu, rồi mỉm cười nhìn Lưu Cường Đông và nói: - Nói thật, xét về dư luận trên internet thì ngài vẫn không bằng Mã tổng Mã Vân, thậm chí có một số người cho rằng hai người không cùng chung một đẳng cấp, không thể so sánh với nhau được, nhưng ngài vẫn cứ tự làm thân với Mã Vân. Đầu tiên, bỏ đi yếu tố cá nhân, thật ra thì ngài cũng đã làm ra rất nhiều thay đổi, ví dụ như tốc độ chuyển phát hàng hóa, ví dụ như về mặt khống chế hàng giả thì cũng khá là tốt, vẫn cố gắng phát triển theo phương hướng tốt hơn.
Trong group wechat, bầy ông trùm cũng đang bàn luận…
Jack Ma Hối Sáng Ali: “Ây dà, Trương đại sư tâng bốc hay đấy!”
Jack Ma Hối Sáng Ali phát một bao lì xì 66.666.
Mã Hóa Đằng Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng: “Mặt đâu? Mặt đâu?”
Jack Ma Hối Sáng Ali: “Mặt tui cũng ngang ngửa với Trương đại sư thôi, cần nó làm gì? Hả? Có tác dụng gì?”
Mã Hóa Đằng Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng: “…”
Trương Tiểu Kiếm nói tiếp:
- Mã tổng thuộc loại lãnh tụ tinh thần, hắn có thể một mình mà thống soái thiên binh vạn mã một cách thoải mái tự nhiên. Còn Lưu tổng ngài thì càng giống một vị tướng quân xông pha chiến trường một mình. Cho nên xét về cái nhìn đại cục thì hai người các ngài không nằm trong cùng một đẳng cấp. Nhưng nếu nói ai giỏi ai kém thì thật đúng là không thể so sánh được. Hai người các ngài đều đại biểu cho hai loại cảnh giới của ngành thương mại điện tử. Tương tự với việc ngài thân là một nhân viên kỹ thuật nhưng lại đòi so sánh sức ảnh hưởng với một ngôi sao như Mã tổng vậy.
- Chúng ta đều rõ ràng trình độ diễn thuyết của Mã tổng. Tôi cảm thấy Mã tổng càng giống như là người mang theo tinh thần và tín ngưỡng, cùng với ý thức và trách nhiệm. Hắn đang thay đổi lề lối, nhưng với tiền đề là phải thay đổi tư duy và nhận tri của con người trước đã. Nói khoa trương hơn một chút thì là lòng dạ rộng lớn đến mức có thể hình thành vũ trụ mini. Bởi vậy đó là một loại ôm ấp tình cảm. Mà tổng thì bất kể là nói tới chuyện gây dựng sự nghiệp của mình hay là những chuyện khác thì đều biểu hiện ra cảm giác ý thức trách nhiệm, sứ mệnh và xã hội. Những lời giải thích của hắn không thể nói là không độc đáo, nhưng quan điểm đủ để khiến người ta tin tưởng và bị thuyết phục.
- Còn ngài ấy, hầu như chưa bao giờ diễn thuyết cả. Từ khía cạnh lớn mà nói thì ngài càng chú tâm vào việc thay đổi ngành thương mại điện tử hơn. Còn Mã tổng thì thay đổi cách sống của con người. Cho nên tôi nói bố cục của ngài chưa đủ, chính là vì thế.
Dứt lời, Trương Tiểu Kiếm cười nói:
- Đương nhiên, kỳ thật thì bố cục này chỉ có thể so sánh giữa ngài và Mã tổng thôi. Nhìn khắp ngành thương mại điện tử trong nước cũng chỉ có hai người các ngài. Còn Mã tổng Mã Hóa Đằng thì bố cục cũng ngang ngửa với ngài, tóm lại là còn kém xíu xiu như vậy thôi.
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +66 đến từ Lâm Vạn Đồng!”
Lưu Cường Đông:
- Ừm… Đúng thế nhỉ…
Xem ra hắn vẫn khá là chịu phục cách nói này.
Hai vị trong group wechat lại không chịu.
Jack Ma Hối Sáng Ali: “Ha ha ha ha ha ha! Trương đại sư nói rất chi là công bằng! Rất tốt! Được lắm! Là nói thật!”
Jack Ma Hối Sáng Ali phát một bao lì xì 66.666.
Mã Hóa Đằng Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng: “Trương đại sư nói lời này hơi đau trym ấy, khinh thường nhân viên kỹ thuật chứ còn gì nữa…”
Mã Hóa Đằng Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng phát một bao lì xì 22.222.
Tiêu Thần Tâm: “Cám ơn bao lì xì của hai bác Mã!”
Nhưng lúc này Trương Tiểu Kiếm lại lên tiếng:
- Đương nhiên ấy, vừa rồi tôi cũng chỉ thuận miệng nói thế thôi. Thực ra thì chỉ riêng về lĩnh vực game thì trước mắt đúng là không ai có thể sánh vai với Mã tổng Mã Hóa Đằng được. Cho nên lĩnh vực khác nhau đương nhiên là tầm nhìn phải khác nhau rồi. Ai cũng có thế mạnh riêng mà.
Mã Hóa Đằng Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng: “Ái chà, câu này nói rất đúng!”
Mã Hóa Đằng Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng phát một bao lì xì 222.222!
Tiêu Thần Tâm: “Là lá la~ Hôm nay có đủ tiền tiêu vặt rồi!”
Lúc này Lưu Cường Đông đã thật sự tin phục Trương Tiểu Kiếm… Dù sao thì nếu là thầy phong thủy bình thường mà nối, cơ bản không ai dám ở trước mặt hắn nói hắn không đủ bố cục đúng không?
Thế thì xem ra vị Trương lão sư này xác thực là có bản lĩnh. Nói cách khác mấy người trước mà hắn nhắc tới có lẽ thật sự không phải là chém gió!
- Trương lão sư. – Lưu Cường Đông trầm ngâm một lát rồi hỏi: - Vậy thì theo ý ngài, bố cục của tôi có cơ hội tăng lên được không? Nếu ngài có thể giúp tôi thì giá cả không cần bàn cãi!
- Lưu tổng, tôi nói thật với ngài. – Trương Tiểu Kiếm cười rồi lắc đầu: - Có câu nói là “Người biết đủ là người hạnh phúc”. Với thân phận và địa vị hiện nay của ngài, thật ra cũng đã khá là tốt rồi. Có những lúc không tất yếu phải cưỡng cầu như vậy. Đối với ngài mà nói nhiều một chút hay bớt một ít cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
- Có lí. – Lưu Cường Đông lại ngẫm nghĩ, chợt nói: - Lúc trước tôi nghe nói ngài có giúp người khác xem, ừm, về bất động sản thì tôi không am hiểu lắm, cũng không muốn nhúng tay vào. Dù sao cũng chẳng phải dân chuyên nghiệp. Bây giờ tôi hiếu kỳ là, biệt thự mà ngài xem giúp Mã Vân ấy… Ở đâu vậy? Phong thủy của nó nhất định là rất tốt nhỉ?
- Đương nhiên rồi. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười gật đầu: - Ở ngay chỗ Hương Sơn ấy, trong miếng đất mà Tiêu tổng tiêu sáu trăm triệu mua nó ấy.
- Oh… - Lưu Cường Đông trầm ngâm một lát, chợt hỏi: - Trương lão sư, ngài thấy nếu tôi cũng mua một căn nhà ở đó thì có ổn không?
Ể? Hắn muốn mua nhà ở đó á?
Trương Tiểu Kiếm lắc đầu quyết đoán:
- Thật lòng không phải ai muốn mua là mua được đâu. Dù sao thì bây giờ bên kia phải xếp thứ tự dựa theo ngũ hành phong thủy. Người trước đó là Ninh tổng Ninh Hàn Lâm, mạng thổ. Dựa theo ngũ hành thì tiếp theo phải mạng hỏa mới được, nó có liên quan tới ngày sinh tháng đẻ.
- Yêu cầu cao thế á?! – Lưu Cường Đông suy nghĩ một chút, vội lấy chứng minh nhân dân ra: - Thế Trương lão sư ngài mau nhìn xem ngũ hành bát tự của tôi có đủ tư cách không?
- Tôi xem thử xem nha. – Trương Tiểu Kiếm nhận lấy chứng minh nhân dân rồi bắt đầu nhìn, vừa nhìn vừa bấm đốt ngón tay tính toán: - Sinh nhật của ngài là ngày 14 tháng 2 năm 1974, cũng chính là hăm ba tháng giêng năm 1974, ngày Bính Tuất tháng Bính Dần năm Giáp Dần. Ngũ hành năm: Đại khê thủy (Dòng suối lớn); Ngũ hành tháng: Lô trung hỏa (Lửa trong bếp); Ngũ hành ngày: Ốc thượng thổ (Đất trên mái nhà)…
Hắn bấm tay một lúc, cuối cùng tổng kết:
- Mệnh này thì trong ngũ hành vượng mộc mà thiếu kim, là mạng mộc hổ. Chủ thiên can ngày là hỏa, sinh vào mùa hè, nhất định phải có thổ giúp đỡ, nhưng rất là kỵ kim. Mệnh bàn ngũ hành là Bính Hỏa, Thuần Dương Hỏa…