Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 229: Giờ thì khó nhằn rồi!



Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

Quả nhiên, không chỉ mọi người khó hiểu, ngay cả Ninh Thải Vi cũng mơ màng. Cô sửng sốt một lúc rồi hỏi Trương Tiểu Kiếm:

- Tạo sao mà điều kiện thích hợp, nhưng lại không có khả năng sống ở đó?

- Haizz… - Trương Tiểu Kiếm thở dài khe khẽ rồi nói: - Có câu nói là cha mẹ sinh con trời sinh tính. Ngũ hành bát tự của cha ngài Ninh tiên sinh thì không có vấn đề, nhưng vấn đề lại ở chỗ, tính cách của người có ngũ hành bát tự này chính là khó khăn lớn nhất!

Ninh Thải Vi:

- Hả?

- Dựa theo sinh nhật và họ tên… - Trương Tiểu Kiếm nói tiếp: - Ninh thiên sinh là tòa thành may mắn, thông minh khép kín, hấp dẫn ánh mắt của mọi người, có thể xây dựng tương lai cho mình. Giữ lời hứa, có thành tín, ưa thích nhân từ, là người quyết đoán. Bề ngoài ôn hòa, nội tâm cố chấp. Nói về các mặt thì đều rất tốt. Nhưng vấn đề chính là ở chỗ “rất tốt” này!

Tất cả mọi người đều nghe cẩn thận, chờ Trương Tiểu Kiếm phân tích tính cách của Ninh Hàn Lâm.

Trương Tiểu Kiếm nói tiếp:

- Ninh tiên sinh thuộc mạng thành lũy, bởi vậy, Ninh Hàn Lâm trời sinh có được đặc chất của thành lũy, nguyện ý hi sinh bản thân mình để bảo vệ người khác. Tính cách dễ thích nghi với môi trường, có thể tiếp nhận người khác, thuộc loại có trí tuệ, nhưng không phải là người khôn lỏi. Cho nên ông ấy mới có thể đạt được thành tựu như ngày nay. Điều này không thể tách rời với mệnh số của ông ấy được.

Chờ Trương Tiểu Kiếm nói xong, tất cả mọi người đều sợ ngây người, bàn tán xì xào:

- Trương đại sư không hổ là đạo hạnh cao siêu đấy! Giỏi quá!

- Đúng đấy! Thế mà cũng có thể tính được, thật không giống bình thường! Tôi có tiếp xúc với Ninh tổng rồi, đúng là một người bình tĩnh hào phóng, rất có trí tuệ!

- Đúng rồi. Tôi cũng gặp ông ấy rồi, không phải là người tầm thường đâu! Nhưng lại càng như thế thì mới càng khó thuyết phục được ông ấy. Nói không chừng nếu không xây được tòa nhà thứ tư, chẳng phải là không thể bán những tòa nhà sau nó sao?

- Ông nói vậy, thật đúng là có khả năng! Thế thì phiền to rồi!

Mọi người xì xào một trận, sau đó yên lặng lại.

- Thành lũy giống như là mặt đất này vậy, yên lặng gồng gánh hết thảy, bởi vậy, tính cách của Ninh tổng khá là hiền hòa, nhưng hơi chất phác. Mặc dù có rất nhiều ý kiến quý báu, nhưng lại không bày tỏ một cách tùy tiện. – Trương Tiểu Kiếm hít vào một hơi thật nhẹ, nói tiếp: - Khả năng phòng ngự của thành lũy là rất mạnh, bởi vậy, tư tưởng đề phòng của Ninh tổng cũng rất mạnh. Người thường muốn bước vào thế giới nội tâm của Ninh tổng, đạt được sự thừa nhận của ông ấy, nhất định là cực kỳ khó. Tuy rằng thành lũy rắn chắc, nhưng lại rất bao dung, bởi vậy chỉ cần là nhân tài vĩ đại, Ninh tổng sẽ nguyện ý nhường cơ hội và vũ đài cho người ấy. Nhưng nội tâm Ninh tổng lại rất cố chấp, không dễ bỏ mặc những quan niệm cố hữu của mình, một loại cố chấp lương thiện.

Hắn nói xong, mỉm cười nhìn Ninh Thải Vi:

- Bây giờ cô đã hiểu tôi nói khó khăn ở chỗ nào rồi chứ?

- Chính xác. – Ninh Thải Vi lắc đầu thật nhẹ: - Nếu như ba tôi không muốn, thì cho dù có nói gì đi chăng nữa cũng sẽ không chịu chuyển tới đây. Đúng là phiền phức.

- Đúng rồi. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu, vẻ mặt rất chi là bí hiểm: - Thành lũy nguy nga vững chãi, nhưng không thích thay đổi hoàn cảnh. Một khi cuộc sống của Ninh tổng xảy ra thay đổi, đối với Ninh tổng mà nói cũng là một loại rèn giũa, chỉ sợ ông ấy sẽ không đồng ý một cách dễ dàng. Nhưng lúc trước tôi cũng đã nói rồi, nơi này là Tứ Linh Phúc Địa. Chỉ cần Ninh tổng nguyện ý sống ở đây, cuộc sống sẽ nâng cao một bước, phú quý dài lâu.

Cuộc sống sẽ nâng cao một bước, phú quý dài lâu!

Nghe vậy, mọi người lập tức hít vào ngụm khí lạnh!

Bây giờ Ninh Hàn Lâm đã là người giàu nhất cả nước rồi, nếu như lại nâng cao thêm một tầng…

Trời ơi! Quả thực khiến người ta tưởng tượng không nổi…

Đương nhiên, đối với Ninh Thải Vi mà nói, tiền chỉ là con số thôi, nhiều hơn hay ít hơn cũng không có gì khác biệt. Nhưng sức khỏe của bố Ninh Hàn Lâm mới là quan trọng nhất.

Cho nên cô lập tức đi đến một góc, lại gọi điện thoại.

Lần này nói chuyện khoảng năm phút. Chờ đến khi cô trở lại, vẻ mặt bất đắc dĩ, lắc đầu nói:

- Tôi mới nói chuyện với ba tôi xong. Nói kiểu gì ông ấy cũng không chịu đồng ý. Trương đại sư, ngài xem… Có cách nào khác không?

Thật ra thì có câu mà cô chưa nói hết, chính là sức khỏe của cha cô… Mấy năm gần đây, đúng là không được tốt lắm.

- Chuyện này…. – Nghe vậy, Trương Tiểu Kiếm không khỏi vuốt cằm: - Đúng là khó nhằn đấy…

Thấy Trương đại sư Trương Tiểu Kiếm đã nói khó nhằn, tất cả mọi người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh!

Nếu như không có người vào ở tòa nhà thứ tư, thì đằng sau phải làm sao đây?

Có thể bỏ qua được không?

- Trương đại sư…. – Vương Thiên Thời lại bắt đầu xúi giục Trương Tiểu Kiếm: - Nếu như Ninh tổng không đồng ý, thế thì những tòa nhà đằng sau… Có thể chọn chủ nhân luôn bây giờ được không? Ngài thông cảm, tính tôi hơi nôn nóng một tí…

- Đương nhiên là không được rồi. – Trương Tiểu Kiếm lại kéo giao diện hệ thống ra nhìn xem. Giao diện này dùng khu nhà Hương Sơn làm hình nền, bên trên là ba tòa nhà Thiên Khôi Tinh Lâu, Thiên Cương Tinh Lâu với Thiên Cơ Tinh Lâu. Ở giữa là đá Ngũ Thải Bàn Long.

Trương Tiểu Kiếm quan sát kỹ lưỡng, tiện tay chọc vào tòa nhà thứ năm. Một dòng chữ nhỏ xuất hiện trên hệ thống: “Tòa nhà thứ tư chưa xây dựng xong, không thể chọn chủ cho tòa nhà thứ năm.”

Quả nhiên… Muốn thu thập đầy đủ một lẻ tám sao không dễ dàng chút nào đâu…

Nghĩ cũng đúng. Thứ này nếu ở cổ đại thì chính là một lẻ tám hảo hán Lương Sơn Bạc mà, cho dù thấy người ta ngon lành muốn nhặt lên núi thì cũng phải theo thứ tự, không thì cứ thả lưới bắt cá chẳng phải là mấy ngày đã tìm được rồi sao?

Sau đó mình sẽ có được một con trym bự dài ba mươi cm?

Ah…

Nghĩ thôi đã thấy sướng rơn cả người rồi!

Không được! Nhất định phải cố gắng!

- Ninh tiểu thư. – Trương Tiểu Kiếm vuốt cằm, nói: - Nếu ngài không ngại, có thể sắp xếp thời gian cho tôi gặp Ninh tổng được không? Tôi cảm thấy nên gặp mặt nói chuyện thì mới ổn thỏa được.

- Đây…. – Đương nhiên, Ninh Thải Vi biết rõ thường ngày cha cô bận rộn tới mức nào. Có thể nói là lịch hẹn đã sắp xếp đến tận tháng sau. Bình thường, đừng nói là gặp người khác, cho dù là ăn cơm ngủ nghỉ đi vệ sinh cũng phải sắp xếp theo phút theo giây…

Nhưng có khó xử đến mấy cũng phải xử lý. Nói kiểu gì thì nó cũng có liên quan đến sức khỏe của cha cô mà.

Hôm nay, chỉ bằng bản lãnh của Trương đại sư Trương Tiểu Kiếm, cho dù lời nói của hắn không linh nghiệm đến mức đó, nhưng cho dù chỉ có hiệu quả một chút xíu thôi thì cũng phải thử một lần. Dù sao thì trong nhà cô cũng giàu có mà, đâu có thiếu chút tiền ấy…

- Tôi thử xem sao. – Ninh Thải Vi lập tức lấy di động ra: - Trương đại sư, nếu ngài không ngại thì có thể add wechat được không?

- Được. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu, hai người lập tức add wechat.

Ninh Thải Vi bước lên xe, nói:

- Trương đại sư, tôi đi tìm ba tôi luôn đây. Tôi nhất định sẽ dùng hết sức để dành một khoảng thời gian rảnh cho ông ấy.

Xe của cô là một chiếc siêu xe đua McLaren màu trắng. Trong tiếng động cơ gào thét, chiếc MacLaren vẽ một đường cong xinh đẹp, biến mất trong tầm mắt của mọi người.

- Thầy. – Tiêu Thần Tâm nhìn theo hướng Ninh Thải Vi rời đi, hỏi: - Chị Ninh có thể thành công không vậy? Biệt thự Bàn Long một lẻ tám sao của em, có đúng là phải tìm từng người một không? Không tìm hết thì không thể khởi công được à?

- Khởi công thì được, nhưng nếu không tìm đủ một lẻ tám sao, chỉ sợ hiệu quả sẽ không tốt như mong đợi. – Trương Tiểu Kiếm vuốt ve mái tóc Tiêu Thần Tâm, mỉm cười nói: - Yên tâm đi, thầy cam đoan sẽ xây một căn nhà lớn xinh đẹp cho em.

- Em biết thầy tốt nhất mà! – Tiêu Thần Tâm cười ngọt ngào, túm lấy tay áo Trương Tiểu Kiếm: - Thầy ơi, cắt băng xong rồi, tụi mình đi ăn cơm trước đi. Bác Đại Mã với bác Tiểu Mã đang chờ kìa!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Cái đệt! Hai người đó muốn mời tao ăn cơm hả?!

Xem ra mặt mũi của tao… Cũng gớm đấy!

Sau này tao có nên thêm một danh hiệu, Trương Tiểu Kiếm có máu mặt hay không nhỉ?