Hệ Thống Công Lược Của Pháo Hôi

Chương 87



Trương Gia Bảo ôm đầu thức dậy, còn rên rỉ một tiếng đầy oán giận. Lần nào cũng vây tim cậu giờ như sắp ngừng đập đến nơi rồi.

Đang xoa đầu vì không biết tại sao nó lại đau đớn hơn bình thường, thì một người đàn ông trẻ tuổi khoảng 25 chạy vào với vẻ mặt hoảng hốt ôm cậu: " Bảo Bảo à. Con có sao không? Nói cho papa nghe ai bắt nạt con nào?".

Trương Gia Bảo chớp chớp mắt không hiểu: " Dạ? ". Nghe thấy vậy, cậu nhận ra giọng mình hơi giống con nít, xem xét lại thì chắc là đã xuyên vào thời gian lúc nhỏ.

Lúc này một người đàn ông to lớn và nhìn có vẻ 30 tuổi cũng theo sau vào, ôm vai người đang ôm cậu nói: " Vợ à. Em để con bình tĩnh lại đã, Bảo Bảo chỉ vừa mới tỉnh dậy thôi".

Trong lúc họ đang nói chuyện với nhau, Trương Gia Bảo cấp tốc nhờ hệ thống 003 mua vật phẩm nhớ lại kí ức của cơ thể mới. Sau khi tìm được những kí ức mới nhất, cậu mới gật đầu hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

Đúng lúc này, người đàn ông to lớn - cha Trương đi đến ngồi ở một bên giường của cậu, nhẹ giọng hỏi: " Bảo Bảo à. Có cảm thấy đau ở đâu không?".

Thấy cậu gật gật đầu rồi chỉ lên đầu đang bị quấn băng, mắt cha Trương hơi tối lại cố gắng nở nụ cười dịu dàng hỏi tiếp: " Vậy bé Bảo nói cho cha biết, sao con lại bị đau được không?".

Mặt Trương Gia Bảo rục xuống, buồn bã nói: " Dạ, con không biết ạ. Lúc tan học ra về, con đang đợi papa đến rước, thì có hai anh trai kéo con đi về con đường phía sau trường.

Con nhớ đến lời papa dặn không được theo người lạ, nên có kéo lại nhưng không được. Đành phải kêu cứu, nhưng khi chú bảo vệ đến thì mấy anh đó đẩy con ra rồi chạy mất. Sau đó thì...thì..". Nói rồi cậu chọt tay lên đầu, như muốn nhớ sau đó đã xảy ra chuyện gì.

Cha Trương hơi đau lòng ôm cậu vỗ vỗ: " Không cần nghĩ nữa, con xem papa con làm canh với cơm cho con này".

Đúng là trẻ nhỏ mau quên, thấy đồ ăn Trương Gia Bảo không tiếp tục suy nghĩ mà nhìn cha và papa mình mau chóng bầy cơm ra. Ba Trương đút từng muỗng cho cậu, cảm thấy Bảo Bảo nhà mình thật là đáng yêu.

Nhìn đôi má phúng phính đang chăm chỉ ăn cơm, ba Trương nhịn không được mà giơ tay nựng má cậu: " Ui trời ơi, bé yêu nhà ai mà lại dễ thương thế này". Nói rồi còn không quên hôn lên má cậu thêm một cái.

Trương Gia Bảo đỏ mặt trả lời: " Của papa với cha đó ạ".

Ba Trương chọt chọt má cậu cười nói: " Coi dẻo miệng chưa kìa".



Cha Trương bên cạnh thấy hai ba con hai người nói chuyện cũng bất giác cười theo. Bất ngờ một cuộc điện thoại rồi tới, vội nói với rồi cha Trương ra ngoài hành lang nghe điện: " Alo, như thế nào rồi".

Bên kia nhanh chóng trả lời: " Báo cáo sếp, đã tìm ra được rồi ạ. Giờ anh định xử lý như thế nào".

Cha Trương hơi híp mắt lại, dù sao anh cũng là người chính trực thôi thì cứ để cho cảnh sát xử lý một trận ra trò vậy: " Cậu đưa chúng đến đồn cảnh sát báo án. Nhớ nói với họ làm cho chúng bỏ cái thối xấu là được. À nhớ tạ ơn cô giáo chủ nhiệm và bác bảo vệ ở trường mẫu giáo ".

Người bên kia: " Dạ rõ ". Rồi cúp điện thoại.

Cha Trương sau khi kết thúc cuộc gọi cũng không vào phòng ngay, mà đi đến phòng bác sĩ hỏi xem tình hình hiện giờ của Trương Gia Bảo.

Sau khi xong, cha Trương trở về đón vợ con mình. Theo như bác sĩ nói vết thương của Trương Gia Bảo cũng không nghiêm trọng, chỉ sợ sau này có thể sẽ để lại sẹo. Nếu muốn cho cậu đón cậu về nhà, thì chỉ cần người một ngày thay băng đầu hai lần là được.

Cả nhà vui vẻ dẫn cậu về nhà, vừa về đến cổng thì anh hai lớn vẻ mặt lo lắng từ trong nhà chạy ra, bế cậu từ tay ba Trương hỏi: " Bảo Bảo, em có bị sao không? Anh hai lo cho em quá".

Ba Trương rõ đầu anh một cái nói: " Con thiệt là, em vừa mới tỉnh chưa lâu còn đừng lố quá. Kẻo em con đau đầu".

Anh hai - Trương Kiêu ( 17 tuổi, Alpha ) mặt hơi đội nhất thời dừng động tác lắc lư lúc này, anh đi như robot nhẹ nhàng đặt cậu xuống sofa trong nhà.

Khi cả nhà điều an vị thì cặp sinh đôi ồn ào nhất nhà cũng đã về, chị ba ( Trương Thải Nhi, 10 tuổi ) và anh tư ( Trương Ninh, 10 tuổi) mở toan cửa hô lớn: " Bé Bảo ơi, chị ba / anh tư của em về rồi này".

Trương Kiêu hơi đau đầu với cặp sinh đôi này, ra dáng anh cả khiển trách chúng: " Các em im lặng một chút. Bé Bảo đang không khoẻ, cần phải tịnh dưỡng. Tụi em mà con ồn, thì anh sẽ không cho chơi với Bảo đâu".

Hai đứa nghe vậy thì lấy tay che miệng lại, hiểu ý làm động tác OK với anh, Trương Thải Nhi im lặng đi đến vuốt lưng Trương Gia Bảo nói nhỏ: " Bé Bảo phải mau hết bệnh nha. Chị sẽ cố gắng im lặng để em mau bình phục, rồi tụi mình cùng đi chơi".

Trương Ninh ở bên cạnh cũng gật đầu lia lịa. Trương Gia Bảo thấy vậy thì cười tươi nắm tay anh chị mình: " Dạ ".

Trương Kiêu cũng cười cười xoa xoa đầu từng đứa một. Cha và ba Trương ngồi đối diện thấy cảnh này mà ấm áp trong lòng. Mấy đứa nhỏ nhà họ đều rất yêu thương nhau.