Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 252: Vọng Nguyệt lâu lão bản



Lưu Ngạo nguyên bản đối với Triệu Vô Cực chỉ là có chút bất ngờ cùng căm tức, bởi vì Triệu Vô Cực nhảy ra phá hắn chuyện tốt mà muốn trừng trị đối phương một phen nhưng khi nghe được tên của hắn Lưu Ngạo lập tức nổi lên hứng thú.

Đối với cái này Tiềm long bảng tân tinh, vừa xuất hiện liền chiếm lấy vị trí thứ tư giống như là lưu tinh quật khởi một dạng thiên tài hắn vẫn là cực kì hiếu kì cùng muốn so đấu một phen.

Tuy Tiềm long bang biến động rất lớn cũng rất nhanh chóng, không ngừng có thiên tài quật khởi cùng vẫn lạc, bên trên danh sách cũng thường xuyên được cập nhật cùng thay đổi, nhưng cũng hiếm có người nào giống như Triệu Vô Cực vừa lên chính là chiếm lấyTiềm long bảng vị trí thứ tư.

Hơn nữa danh tiếng của hắn cũng không hề nhỏ, không phải là mua danh chuộc tiếng hạng người, chiến tích diệt sát nhất lưu cảnh giới của hắn một cái tiếp một cái được mọi người lan truyền ra, Triệu Vô Cực danh tiếng cũng càng ngày càng thinh vượng.

Hắn danh tiếng có chút nổi bật, không ít người đang nhiệt tình thảo luận xem hắn so với mấy người phía trên xếp hạng ai càng lợi hại hơn.

Tàng kiếm sơn trang - Tàng Vân phong thiếu niên thiên tài đột phá tới nhất lưu cảnh giới khiến Lưu Ngạo thuận lợi tiếp nhận vị trí số một của hắn, Triệu Vô Cực cũng thuận nước đi lên vị trí thứ hai.

Vị trí này trước đây vốn của Hoàng Cảnh Đức, nhưng từ lúc Hoàng Cảnh Đức bị Triệu Vô Cực đánh bại vị trí này cũng bị hắn thuận lợi ngồi lên.

Tiềm long bảng top 3 vị trí Thiên cơ các sẽ không tùy tiện đi thay đổi mà để cho người ở bên trong tự hành khiêu chiến đoạt lấy thứ tự cao hơn. 

Nếu bọn hắn không tiến hành khiêu chiến, cho dù võ công cao nữa ở trên bảng vẫn sẽ cả đời dậm chân ở vị trí này không đổi.

Chỉ cần có người khiêu chiêu chiến thành công, Thiên cơ các sẽ ngay lập tức bằng một con đường nào đó có được thông tin đồng thời thay đổi bên trên thứ hạng.

Việc này cũng sẽ dẫn tới một làn sóng thảo luận Tiềm long bảng vị trí, các thiên tài trẻ tuổi ai mạnh ai yếu cùng trông đợi lần tiếp theo bảng xếp hạng biến đổi.

Mà tất cả những thứ này đều sẽ khiến người khác trở nên quan tâm Tiềm long bảng của Thiên cơ các. Thiên cơ các cũng thuận lợi từ đó thu được ẩn hình danh tiếng cùng quan tâm độ.

Sau đó bọn hắn công bố ra bên ngoài thông tin mọi người đương nhiên sẽ vô cùng dễ dàng chấp nhận.

Tuy Thiên cơ các không hề có ý định dẫn đạo thông tin trên thế giới này mà chỉ chăm chỉ làm một cái thu thập cùng tiểu sinh ý buôn bán bảng xếp hạng tin tức mà thôi nhưng không ai dám phủ định sự nhạy bén về thông tin của bọn hắn.

Gần như trên giang hồ xuất hiện sự kiện gì, bọn hắn đều sẽ cực nhanh có được thông tin đó, nếu là có liên quan tới bảng xếp hạng thì bảng xếp hạng sẽ lại lần nữa được cập nhật một cách chi tiết.

Đương nhiên đây cũng chỉ là có mức độ tương đối mà thôi, nếu là ở thành thị xảy ra xung đột bọn hắn còn có thể biết rõ, nếu là ở dã ngoại chỉ có thiên cùng địa chứng giám thì bọn hắn cho dù thần thông có cao cỡ nào cũng không thể biết nổi.

Tuổi trẻ khí thịnh tranh đấu tâm cực nặng huống hồ là Triệu Vô Cực cùng Lưu Ngạo đều là Tiềm long bảng hàng đầu nhân vật.

Thời gian này Lưu Ngạo đều nghe không ít lời ra tiếng vào nghi vấn thực lực của hắn so với Triệu Vô Cực ai mạnh ai yếu.

Dù sao Lưu Ngạo cũng chỉ có một cái thành tích vượt cấp khiêu chiến đánh bại nhất lưu cao thủ mà thôi, trong khi Triệu Vô Cực đã không chỉ là một lần. Mỗi lần Lưu Ngạo nghe đến Triệu Vô Cực mấy chữ này đều sẽ nghiến răng ken két, thầm hận đối phương sao không sớm một chút xuất hiện trước mặt hắn để hắn có thể ở trước mặt mọi người trực tiếp đánh bại tên này khẳng định thực lực của bản thân.

Lưu Ngạo bởi vì thế vốn đã căm ghét Triệu Vô Cực, hắn chính là một cái lòng dạ nhỏ hẹp nam tử, không chịu được người ta đồn thổi nói ra nói vào lần này Triệu Vô Cực không chỉ chủ động xuất hiện trước mặt hắn còn đứng phá hỏng chuyện tốt của hắn, trước mặt đông đảo mọi người chỉ trích nhân phẩm của hắn.

Thù cũ nợ mới một chỗ gộp vào, Lưu Ngạo ánh mắt lập tức tràn ngập sát ý.

Hắn hôm nay không chỉ muốn đánh bại Triệu Vô Cực hoặc là giáo huấn hắn một cái đơn giản như vậy, hắn muốn giết chết Triệu Vô Cực.

Đến nỗi Triệu Vô Cực có bối cảnh thế nào? Hắn đâu thèm quan tâm.

Hắn tự tin Biện kinh thương hội cho dù trời sập xuống cũng có thể thay hắn gánh lên, đơn giản bởi vì hắn chính là thiếu chủ của Biện kinh thương hội.

Triệu Vô Cực có bối cảnh gì hay không còn là một ẩn số, cho dù có nếu không mạnh bằng Biện kinh thương hội của hắn thì càng là chuyện không đáng nhắc tới.

Trong lòng sát ý nồng đậm, Lưu Ngạo quyết định hắn hôm nay nhất định phải giết Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực vô cùng tinh minh. Từ ngày tu luyện tới nay các giác quan của hắn càng trở nên bén nhạy so với người bình thường nhiều lần, nhất là linh cảm của hắn cũng đang không ngừng lớn mạnh.

Lưu Ngạo sát ý ở khóe mắt lóe lên thời khắc hắn lập tức đã nhận ra, hơn nữa Lưu Ngạo cũng không hề biết cách che giấu nội tâm sát ý của mình, Triệu Vô Cực càng dễ dàng cảm nhân được luồng sát ý này.

Triệu Vô Cực vốn trước đây không cùng hắn có thù, chỉ va chạm một chút thôi mà đối phương đã đối với hắn nổi sát tâm, chuyện này chỉ có thể quy về tính cách của đối phương cùng logic có vấn đề mà thôi.

Triệu Vô Cực cũng không phải người hiền lành gì, nếu đã muốn giết hắn, vậy cũng phải chuẩn bị tâm lí bị hắn giết a.

Triệu Vô Cực trong lòng cũng có quyết định, lát nữa ra tay phải thật tuyệt, không thể giết người cũng nhất định phế đi võ công của hắn để cho đối phương cả đời này cũng đừng mong luyện võ được nữa.

Hai người ở trong lòng không ngừng tính toán thời gian, lúc này một giọng cười hào sảng vang vọng bỗng nhiên vang lên:

“ ha ha ha, hai vị thiếu hiệp muốn ở chỗ này khai chiến sao?”

Triệu Vô Cực cùng Lưu Ngạo lập tức bị giọng cười hào sảng này hấp dẫn chú ý. Hai người đồng thời nhìn qua, là một cái lớn tuổi trung niên nhân, thân hình hắn vô cùng đẫy đà, chính xác hơn chính là béo.

Nhưng bản thân hắn không hề có những người béo kia một chút hèn mọn bỉ ổi nào mà ngược lại ánh mắt không chút vết đục vô cùng trong sáng, bên trong ẩn chứa một luồng khó mà nói nên lời chi ý khiến hai người không hề dám xem nhẹ đối phương.

Triệu Vô Cực trong lòng căng thẳng, đối phương tuy trên người không phát tác ra cái gì uy thế nội công nhưng rõ ràng có thể khiến cho hắn cảm giác trong lòng lạnh buốt như là bị thú dữ để mắt tới.

Cái này cảm giác Triệu Vô Cực chắc chắn mười phần không thể là giả!

Hắn cảm giác vô cùng linh mẫn, đối phương lại có thể hoàn toàn khiến bản thân không cảm nhận được một chút nào ba động năng lượng cùng nội công chỉ có thể là hai trường hợp.

Một chính là đối phương là triệt đầu triệt đuôi một cái phàm nhân hai chính là liễm tức công pháp tu luyện cao minh, hoặc Triệu Vô Cực cảnh giới còn chưa đủ tư cách đi cảm giác đến đối phương.

Mà dựa theo cảm giác run run lúc này của hắn, Triệu Vô Cực có thể khẳng định đây là một cái cao thủ, ít nhất là nhất lưu hậu kì, không, nhất lưu đỉnh phong cao thủ trở lên.

Đối thủ cỡ này, cho dù Triệu Vô Cực ra hết bài tẩy cũng không cách nào đánh bại đối phương, có thể ở trong tay đối phương sống sót đào mạng hay không còn là một vấn đề.

May mắn tên này béo trung niên nhân cũng không hề cùng hắn có địch ý, tên này béo trung niên nhân rảo bước đi tới, Triệu Vô Cực lập tức muốn hỏi xem đối phương lại lịch bên kia chưởng quầy đã nhanh chân chạy lại gần hắn chen miệng nói:

“ ông chủ, may mắn ngươi ở đây a, bọn hắn hai người đều là người mà ta không chọc nổi, mong ông chủ chủ trì chính cuộc!” 

Triệu Vô Cực tai thính lập tức nghe được rõ ràng đối phương xưng hô cũng hiểu rõ tình hình, đây chính là Vọng nguyệt lâu ông chủ.

Câu hỏi hắn muốn hỏi bị nuốt ngược trở về một nửa lập tức lên tiếng nói:”

“ không biết lâu chủ quý tính đại danh?”

Béo trung niên nhân mặc một thân màu tím áo quần, quần áo phối hợp cùng thân hình hắn có chút rộng rãi, một bộ quần áo này Triệu Vô Cực cảm giác có thể chia ra cho hai người như hắn cùng lúc mặc vào mới vừa.

Trên tay hắn cầm chính là một cái quạt lông vũ làm mà thành, đối phương như là phật di lặc cười nói:

“ hai vị không phiền liền ra ngoài quyết đấu đi, chỗ này của ta là ăn uống sinh ý không chịu nổi các ngươi đánh đánh giết giết cùng phá hư a. Tại hạ Vọng Chiếu Minh!”

Nói xong hắn cũng không dừng lại nói:

“ tiểu điếm là tiểu làm ăn buôn bán, hai vị đập bể sàn nhà cùng đánh gãy đồ đàc ta tính qua một trăm lượng bạc mà thôi. Sau khi quyết đấu nếu ai thua thì tới bồi thường cho ta, các ngươi không cần nghĩ quỵt nợ a!”

Vọng lão bản mở miệng ra nói chuyện rất thẳng thắn, hắn dùng giọng điệu như cười mà không phải cười nhìn lấy hai người, trong lòng Triệu Vô Cực lập tức nổi lên một hơi lạnh.

Bạc đối với hắn không là cái gì to tát, đối phương cũng chỉ đòi một trăm lượng phí sửa chữa đã là rất hữu hảo rồi, nhưng khí tràng của đối phương quá mạnh mẽ cho dù hắn đang cười cũng làm cho Triệu Vô Cực không thể xem nhẹ cảm giác vô cùng áp bách.

Bên kia Lưu Ngạo vì che giấu trong lòng lo lắng sợ hãi lập tức hừ lạnh một tiếng nói:

“ có gì to tát, lát nữa hắn sẽ đền cho các ngươi là được chứ gì”?

Lưu Ngạo trong lời nói chính là nhận định Triệu Vô Cực thua chắc, bởi vậy hắn mới có thể tự tin như vậy a.

Nghĩ lại cũng đúng, Thiên Vân Thành đệ nhất tửu lâu không có một cái thế lực chống lưng là chuyện vô cùng khó tin, nếu không có thì nhất định chính là một cái võ lực cao cường cao thủ tọa trấn.

Xem ra Vọng nguyệt lâu chính là tài sản của béo trung niên nhân, một cái cao thủ ẩn danh trên giang hồ.

Triệu Vô Cực cùng Lưu Ngạo đều ăn ý không tiếp tục ở đây đánh tiếp, Vọng Chiếu Minh lập tức gọi một cái hạ nhân tới nói:

“ dẫn hai vị công tử đi tới chính quy sàn đấu, nhớ thu tiền sửa chữ tửu lâu a, buôn bán thật khó khăn mà!”

Hắn thở dài ra một hơi, cái kia tiểu nhị nhanh chóng hí hửng ở phía trước mời một tiếng sau đó lập tức dẫn đường, Triệu Vô Cực cùng Lưu Ngạo đều lặng lẽ theo sau.

Đám người vốn bị kinh hoảng ma bỏ chạy bởi Triệu Vô Cực cùng Lưu Ngạo giao chiến lúc này hoàn toàn có thể trở về tiếp tục ăn uống, nhưng bọn hắn nào còn tâm lí này a.

Hai cái đứng đầu Tiềm long bảng cao thủ so chiêu cơ hội trăm năm có một sao có thể bỏ qua, bởi vậy mọi người lập tức đứng dậy trả tiền nhanh chân đi theo Triệu Vô Cực cùng Lưu Ngạo.

Từ Tiểu Bạch cắn răng một cái, hắn cũng dẫn theo muội muội của mình lập tức rời đi Vọng Nguyệt lâu đuổi theo.

Thiên Vân Thành trong lúc nhất thời náo nhiệt hẳn lên, tin tức ở bốn phía truyền nhanh!