“ Kiến Đức đại sư quả nhiên tinh mắt, tại hạ công pháp tu luyện quả thật cùng phật môn có chút tương đồng, nhưng không phải là tất cả!”
Kiến Đức hòa thượng hiền hòa cười nói:
“ chỉ cần như thế liền đủ rồi. Giống như công tử liền là phụ mẫu cùng sinh, ngươi lại mang họ Triệu, nhưng có ai dám nói ngươi không liên quan cùng nhà mẹ đẻ của ngươi không?
Không biết Triệu công tử là theo vị nào đại sư học nghệ?”
Triệu Vô Cực lông mày nhấc lên, câu nói này ý đang muốn nói hắn với Kiến Đức là người một nhà sao? Mà người một nhà, vậy thì nên tương thân tương ái đối phó ngoại địch trước, sau mới phân cao thấp sao?
Nhưng Triệu Vô Cực cũng không muốn nói, hắn chính là theo Thiên tài hòa thượng học Bất Diệt Kim Thân quyết a!
Bất Diệt Kim Thân quyết rất nhiều người đều học, nhưng cũng không phải ai đều có thể luyện thành.
Triệu Vô Cực nếu nói ra hắn học tập là Bất Diệt Kim Thân quyết, vậy thì có chút kinh dị, sẽ khiến cho người ta rất ghé mắt.
Môn công pháp này tiêu tốn tài nguyên không phải là con số nhỏ, tu luyện lại gian nan vất vả.
Không ít người vì mộ danh tên này Thiên tài hòa thượng mà đều theo hắn học võ công, võ công của hắn cũng bị truyền bá rất rộng rãi, thịnh hành nhất chính là mấy cái đại tự chùa miếu, bọn hắn không ít phật gia đệ tử đều theo học môn này công pháp, nhưng cuối cùng đều không thể tu luyện đại thành.
Thế mà Triệu Vô Cực một cái không biết ở đâu ra người có thể đem môn công pháp này tu luyện như mây trôi nước chảy như vậy, chỉ mới năm tuổi liền có được cảnh giới cực kì cao siêu, bên trong không có bí mật gì quả thật không ai tin.
Hoặc là hắn phát hiện ra cách tu luyện chính xác, hoặc là hắn trên người có một cái to lớn kì ngộ hoặc bí mật, mới có thể khiến cho hắn tu luyện trở nên nhanh chóng như vậy.
Bất kể là cái nào, Triệu Vô Cực cũng sẽ bị người không ngừng nhòm ngó.
Tuy hắn cảnh giới đã cao, nhưng nếu bị hai vị đỉnh phong viên mãn vây công, vậy thì Triệu Vô Cực cũng chỉ có thể chịu thua, không cách nào cùng đối phương địch nổi.
Bởi vậy, tiền tài không lộ ra ngoài, Triệu Vô Cực tốt nhất không báo ra của mình công pháp là theo ai học.
Hắn cười nhạt nói:
“ ha ha, cái này ta có chút không tiện nói!”
Triệu Vô Cực cũng không phản cảm đối phương, dù sao ở trên giang hồ hành tẩu báo ra môn hộ của mình để mọi người biết không phải là cái gì khó xử hành vi, ngược lại đối phương hỏi môn hộ của ngươi, rất bình thường một chuyện.
Kiến Đức đại sư cũng là không ở trên vấn đề này dây dưa tiếp tục cười hỏi:
“ Triệu công tử, ngươi gặp qua Hồng Thiên Tửu Hồng bang chủ rồi a, ngươi cảm thấy chưởng pháp của hắn thế nào?”
Triệu Vô Cực nhíu mày, tên này là đang cố tình dò hỏi sao?
Hắn hỏi rất tinh tế, không phải hỏi Triệu Vô Cực có thật sự cùng đối phương đánh hay không mau mau khai thật, cũng không hỏi là cảm thấy đối phương mạnh yếu mà là hỏi chưởng pháp thế nào?
Nếu Triệu Vô Cực còn chưa cùng Hồng Thiên Tửu giao thủ, đương nhiên chỉ có thể đưa ra một cái chung chung bình luận, hoặc là mọi người đều biết về Hàng long thập bát chưởng bình luận ví dụ như Hàng long thập bát chưởng chính là chí cương chí cường chưởng pháp, nó vô cùng mạnh mẽ, chính là đỉnh tiêm võ học trên giang hồ.
Nhưng nếu đã thật sự giao thủ, Triệu Vô Cực đương nhiên phải biết được, đối phương chưởng pháp là có yếu điểm.
Chính là hắn cũng chưa học hết được hoàn toàn Hàng long thập bát chưởng.
Đám này cường giả cùng nhau giao thủ một lần, trên cơ bản đều có thể biết được của nhau một ít nội tình.
Hồng Thiên Tửu năm đó cũng là đánh ra trùng lặp chiêu thức, bởi vậy bọn hắn đám này nhân tinh, đều là đoán ra hắn chỉ học được vài chiêu ba thức ở trong Hàng long thập bát chưởng mà thôi, bởi vậy phải đánh ra như vậy lặp lại chiêu thức.
Triệu Vô Cực nhíu mày, tên đầu trọc này mặt thì tươi cười hòa thuận, nhưng trong bụng rất hắc a.
Nếu Triệu Vô Cực trả lời sai, vậy thì chừng tỏ hắn đang nói phét mà thôi, Kiến Đức sẽ lập tức không điểu hắn.
Một cái đỉnh phong trung kì, còn không đáng để hắn quan tâm.
Nhưng Triệu Vô Cực nếu nói là thật, vậy cái này có chút kinh dị.
Bất kể Triệu Vô Cực là dùng thủ đoạn gì, chỉ cần hắn có thể đả bại được Hồng Thiên Tửu, vậy thì đã đủ ở trên giang hồ nổi danh.
Đánh bại ngũ tuyệt cấp bậc cường giả, chính là trên giang hồ vô thượng quang vinh, không ai không muốn nếm thử một lần.
Triệu Vô Cực thật sự nếu làm được, vậy thì cả đám bọn hắn ở đây đều phải cẩn thận một chút tên thiếu niên này.
Hắn chính là khoác lên lớp da dê vô hại đỉnh phong trung kì cảnh cường giả, nhưng thực lực là có thể đánh bại đỉnh phong viên mãn Nhất Cái Hồng Thiên Tửu người.
Như vậy đã đủ để khiến cho Kiến Đức phải đối với hắn xem trọng.
Triệu Vô Cực cười nói:
“ đối phương chiêu thức mạnh nhất chính là long chiến vu dã a, quả thật là sức mạnh kinh người. Tại hạ cũng suýt chút nữa thua dưới tay Hồng tiền bối!”
Lời này vừa ra mọi người ở đây đều cả kinh.
Bọn hắn tất nhiên biết, Hồng Thiên Tửu mạnh nhất một chiêu chính là long chiến vu dã.
Tên tiểu tử này, vậy mà nói thật?
hắn có thể đánh bại Nhất Cái Hồng Thiên Tửu?
Hắn rốt cuộc là như thế nào làm được a?
Hồng Thiên Tửu không phải là cái gì hời hợt hạng người để có thể bị người khác vượt cấp khiêu chiến, Triệu Vô Cực vậy mà có có thể đánh bại đối phương vậy trong chuyện này chắc chắn có một cái gì đó bí mật mà bọn hắn chưa biết a.
Có thể là Triệu Vô Cực sử dụng thủ đoạn hèn hạ hoặc là hắn cùng Tiếu Mị Mị vây công, nhưng trước khi Hồng Thiên Tửu có thể lên đến Hoa sơn đỉnh, bất cứ hành động nào của bọn hắn đều không phạm quy, bao gồm cả vây công.
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đều là thiên kiêu hiếm thấy, vậy chuyện này rất có thể là như vậy diễn ra.
Cả ba người đều đối với Triệu Vô Cực thu hồi thái độ xem thường, mọi người bắt đầu có chút kinh nghi bất định nhìn hắn.
Tên này nếu có thể vượt cấp khiêu chiến, cho dù là hai người vây công Hồng Thiên Tửu, vậy thì hắn nhất định có bản lĩnh riêng của mình.
ở đỉnh phong trung kì cảnh giới liền mạnh mẽ như vậy, sau này đợt tiếp theo Hoa Sơn luận võ, chẳng phải hắn có khả năng lực áp quần hùng trở thành võ lâm chí tôn sao?
bất kì một người nào có thể trở thành võ lâm chí tôn sinh ra, đều cực kì hấp dẫn đám người ở chỗ này ánh mắt.
Bọn hắn đều rất sợ có một ngày môn phái của mình sẽ phải ở dưới hiệu lệnh của đối phương bán mạng
Bởi vậy bọn hắn vừa là thưởng thức Triệu Vô Cực thiên tài, vừa là nghi ngờ không biết hắn rốt cuộc là làm như thế nào chiến thắng Hồng Thiên Tửu, cũng là sợ hãi hắn có một ngày thật sự trưởng thành tới mức độ kia.
Tình cảnh trong lúc nhất thời có chút biến hóa vi diệu, Kiến Đức đại sư cũng không hề tiếp tục dò hỏi nữa mà là ha ha cười nói:
“ đúng vậy đúng vậy, chiêu thức kia của hắn rất ghê gớm a, Triệu công tử quả thật tinh mắt!”
hắn khóe mắt liếc nhìn chân trời, mặt trời đã sắp ló ra khỏi đỉnh núi.
Bây giờ Hồng Thiên Tửu mà còn chưa tới, vậy thì đối phương thật sự là đã xảy ra chuyện.
Có thể là bị Triệu Vô Cực đánh bại rồi.
Hắn không hề nói dối.
Trong lòng mọi người bỗng nhiên thở dài, thiên tài luôn là như thế khiến cho người ta kinh ngạc, bọn hắn vốn không thể nào dùng lẽ thường để phán đoán a!
Đúng lúc bầu không khí đang vi diệu, một giọng cười yêu kiều vang lên:
“ ha~ ha~ ha~ đã đến đông đủ rồi sao? ta đến hơi chậm a, các vị sẽ không chê cười chứ?”
từ phía dưới đài đang triển khai thân pháp bay lên không ai khác chính là Âm hậu.
Nàng mặc một thân quần áo gợi cảm màu đen, sau lưng khoác áo choàng, áo liền quần xẻ dài đến một bên đùi, lộ ra trắng nõn bắp chân, vô cùng bắt mắt.
Nhưng lúc nàng vừa bay lên, nhìn thấy đứng ở kia là Triệu Vô Cực, đứng sau hắn lại là Tiếu Mị Mị, lập tức sững sờ một chút, sau đó ánh mắt nhanh như chớp xoay chuyển, trong lòng suy nghĩ như thiểm điện xẹt qua.
Âm hậu trên mặt nụ cười càng đậm, nàng mở miệng nói:
“ Thánh chủ đã chết, hắn không thể tham gia Hoa Sơn luận võ lần này.
Ta bây giờ chính là đại diện cho tà phái, là tà phái đệ nhất nhân tham gia lần này Hoa Sơn luận võ. Các vị, không cần chờ nữa, chúng ta bắt đầu đi!”
P/s: cuối cùng cũng đến 500C cột mốc chói sáng này! Đây là cả một quá trình cố gắng kiên trì của tác giả, cùng sự ủng hộ nhiệt tình của các độc giả. Chúng ta cùng kỉ niệm một cái cột mốc đáng nhớ a. ngày 24.2.2019