Triệu Vô Cực cũng không nói nhiều lập tức hướng ở trên tay mình mở một cái lỗ máu nhỏ, hướng bao tay nhỏ xuống một giọt huyết dịch.
Triệu Vô Cực tâm thần hồi hộp một chút, trong tiểu thuyết đều là như thế viết a.
Nhỏ một giọt máu, lập tức nhận chủ, tinh thần tương thông.
Nhưng hắn thấp thỏm nhìn lấy một lúc, giọt máu của hắn nhỏ lên trên bao tay sau đó hướng bên dưới cứ thế lăn xuống, không có một chút gì động tĩnh xảy ra.
Triệu Vô Cực khuôn mặt hơi cứng ngắc lại, xem ra kinh nghiệm có chút sai lầm a.
Dù sao đây cũng chỉ làm phàm khí mà thôi.
Không trích huyết nhận chủ cũng là bình thường.
Phụt ~
Triệu Vô Cực cảm giác được phía sau có người đang cười nhạo hắn, hắn khó chịu quay mặt lại nhìn.
Tiếu Mị Mị đang ở đó nén cười nhìn hắn, thấy Triệu Vô Cực sắc mặt không tốt lập tức im lặng sau đó nói:
“ phàm khí mà thôi ngươi còn làm như là tiên giả pháp khí không bằng, làm sao có thể trích huyết nhận chủ chứ.
Ngươi thử nghiệm dùng nội lực xâm lấn nó, luyện hóa nó thử xem?”
Triệu Vô Cực nhíu màu:
“ nội lực luyện hóa cùng ta sử dụng nội công phát động tấn công lúc có gì khác nhau sao? Không phải đều là bị nội lực của ta thông qua sao? Nếu đã vậy luyện hóa có khác gì không?”
Tiếu Mị Mị lắc đầu nói:
“ ngươi phát công chính là dùng bao tay làm môi giới, hoặc không cần bao tay cũng được.
Nhưng bao tay sẽ dễ dàng để cho nội lực của ngươi xuyên qua mà không cản trở ngươi.
Nó sử dụng chính là cơ sở con đường nhất, giống như chúng ta đứng ở giữa đường cái vậy.
Nhưng nếu ngươi luyện hóa thì lại khác, nội lực của ngươi sẽ đi vào chỗ sau trong bao tay, như là ngươi ở trên đường cái rẽ vào một cái ngõ nhỏ, tìm ra nhà của nó, cũng có thể ở chỗ cái nhà này đạt được cách vận dụng điều kiển nó!”
Triệu Vô Cực gật đầu, thì ra là thế a.
Trên người hắn cương khí cùng nội công trong nháy mắt bùng lên, màu tím quang mang lập tức tràn đầy trong thùng xe.
Triệu Vô Cực cảm giác không ổn, vội vàng lao ra bên ngoài, Tiếu Mị Mị cũng nhanh như chớp lao ra theo.
Đám người ở phu xe thấy cảnh này có chút rối loạn, Tiếu Mị Mị quát lạnh:
“ không muốn chết thì đứng im tại chỗ cho ta, ai dám loạn động, chết!”
Chữ chết được nàng gằn giọng rất nặng, sát khí tỏa ra chấn nhiếp mấy cái này phu xe, khiến bọn hắn không dám làm loạn.
Tiếu Mị Mị đứng cách Triệu Vô Cực một đoạn, ánh mắt chăm chú nhìn vào Triệu Vô Cực xem hắn rốt cuộc là sẽ làm ra cái gì tràng cảnh, có phải bao tay của hắn thật sự sinh ra khí linh hay không?
Triệu Vô Cực đưa nội lực của mình thâm nhập càng sâu, hắn càng cảm giác được có một thứ gì đó như là thật sự tồn tại.
Trong đầu hắn bỗng nhiên trống rỗng một chút, một cái mờ nhạt hình ảnh bỗng nhiên hiện lên.
Đó chính là tình cảnh lúc hắn vừa ra giang hồ, ở Thiên giang thành cùng Hắc Kình bang đại khai sát giới, sau đó là Hắc Lang Bang, một trảo vung lên lại là một mạng người nằm xuống, giết người không chút nháy mắt không chút ghê tay.
Rồi hắn ở Hỏa Vân Thành cũng cùng Cát gia cùng Mộc gia đánh lên, lại là điên cuồng chém giết một phen.
ở đây hắn cũng gặp phải sát thủ của Thần Điện.
hắn cùng Hoàng gia người chiến đấu, cùng Kiếm ma chiến đấu cùng tứ đại gia tộc chiến đấu.
Hắn ở Thiên Vân Thành cũng là mở ra đại sát cục, số người chết dưới tay hắn không hề ít một chút nào.
Có thể nói Triệu Vô Cực chính là đạp lên xác chết của người khác mà trưởng thành lên.
Rồi Hoa Sơn luận võ ngũ tuyệt chi chiến, ngay tại hắn chiến thắng ngũ tuyệt chi chiến thời điểm, Ẩm huyết thủ sáo đã bắt đầu có dấu hiệu muốn thức tỉnh khí linh.
Nhưng nó vẫn còn thiếu một chút như vậy điều kiện, chỉ một chút xíu
Cho đến khi Triệu Vô Cực đối với Biện Kinh thành Lưu gia cùng Cụ gia ra tay trả thù, trắng trợn đồ sát gia tộc bọn hắn, Ẩm huyết thủ sáo lúc này mới chân chính thức tỉnh.
Ẩm huyết thủ sáo tên nó chính là đại diện cho nó trưởng thành quá trình.
Triệu Vô Cực phương thức giết người, khiến cho người ta vô cùng sợ hãi thù hận, bởi vậy oán khí cùng sát khí của hắn cũng hội tụ rất nhanh.
Mà Ẩm huyết thủ sáo chính là ở quá trình này trưởng thành.
Một quá trình tràn đầy máu tanh chiến đấu, không hề có chỗ nhân nhượng, chỉ có thể nhờ vào việc chiến đấu không ngừng nghỉ mà tập hợp đủ những yếu tố cần thiết.
Một trong các mốc quan trọng chính là ngũ tuyệt cuộc chiến, Triệu Vô Cực vào thời khắc chiến thắng đó, hắn như là đang thăng hoa.
Ẩm huyết thủ sáo cũng ở ngay thời gian đó manh nha thức tỉnh, nhưng phải chờ đến bây giờ, nó mới hoàn toàn tạo thành khí linh.
Một cái khí linh dựa vào quá trình Triệu Vô Cực chiến đấu, chém giết cùng ở bên trong chiến đấu thăng hoa cứ như vậy mà hình thành.
Nhưng trên cơ sở chính là Ẩm huyết thủ sáo đạt tới phàm khí cực hạn, bởi vậy nó so với những cái khác vũ khí càng sớm có tư cách thức tỉnh, không cần chờ đến ba trăm năm thời gian dài đằng đẵng
Đương nhiên đây còn phải liên quan tới Triệu Vô Cực quá trình tu luyện.
Hắn tu luyện luôn đeo lên Ẩm huyết thủ sáo, khiến cho Ẩm huyết thủ sáo sớm quen thuộc với các loại võ công của hắn, bởi vậy lúc hắn dùng Tu La Cửu Trảo đánh cùng Âm hậu, sau đó đạt được võ lâm chí tôn chi vị, hắn mới cảm giác được một sự thăng hoa, giống như là từ trong tâm hồn mình chôn xuống cái gì đó hạt giống.
Sự thăng hoa này không chỉ đến từ cảm giác thành tựu của bản thân hắn, còn là của Ẩm huyết thủ sáo thăng hoa, tự mình trưởng thành, sinh ra khí linh.
Bỗng nhiên lúc này, một loại âm thanh tràn đầy điên cuồng, thị huyết ở trong não hải hắn nổ tung lên:
“ giết! giết! Giêt!”
Đây chính là Ẩm huyết thủ sáo sơ sinh khí linh ý nghĩ đầu tiên cùng hắn giao lưu.
Bởi vì nó chính là dựa vào chém giết, tích súc sát khí oán khí mà sinh ra khí linh
Trên thân nó nhiễm lên không biết của bao nhiêu người máu tươi cùng óc, bên trong đoàn sơ sinh khí linh này, tràn đầy hung lệ cùng oán độc.
Nó chỉ muốn giết chết mọi người, hủy diệt mọi thứ, biến chủ nhân của nó cũng trở thành một cái hiếu sát người.
Triệu Vô Cực ý chí bỗng nhiên ở lúc này thanh minh trở lại.
Hắn ý chí vốn trải qua giang hồ lịch duyệt, nhận các loại khó khăn đắng cay tủi nhục mới có thể trưởng thành tới mức này.
Đầu phải một cái sơ sinh khí linh là có thể ảnh hưởng tới.
Triệu Vô Cực lông mày nhíu lại, trong ánh mắt hắn hiện lên vẻ giận giữ.
Ngươi một cái sơ sinh khí linh mà thôi, còn muốn thao túng chính chủ nhân của ngươi đi giết người?
Ta mới là ngươi sử dụng, ngươi chỉ là công cụ của ta mà thôi!
Ta muốn giết ai, do ta đến quyết định, ngươi nép sang một bên mà nhìn cho rõ.
Nếu không, ngay cả ngươi ta cũng không cần, một đòn hủy diệt đi ngươi.
Khí linh thì nên hiểu rõ khí linh thân phận, ta mới là chủ nhân của ngươi, ngươi phải nghe lệnh của ta mà không phải là ngươi đến ảnh hưởng suy nghĩ của ta.
Triệu Vô Cực ta giết người, không phải ai cũng giết.
Ta cũng không phải phải là thị huyết hiếu sát người, người ta giết đều là người đắc tội với ta, chứ không phải giống như ngươi, không khác gì một cái bị sát lục chi phối không có một chút trí tuệ nào khí linh.
Đã ngươi không tỉnh táo, vậy thì để ta giúp ngươi tỉnh táo lại!
Triệu Vô Cực nghĩ tới đây khóe mắt hiện lên một vòng sắc bén tinh mang trên ngươi hắn Tử Hà Bất Diệt thần công như là một đống lửa điên cuồng bốc cháy lên.
Triệu Vô Cực cũng không hề ngưng tụ khí cương mà chỉ là đơn thuần đẩy nội lực lên cao mà thôi.
Màu tím nội lực như là một ngọn lửa điên cuồng ở xung quanh người hắn bốc cháy lên thổi cho cả quần áo của hắn theo gió điên cuồng bay múa.
ầm ~ ầm ~ ầm!
một vòng sóng xung kích to lớn từ dưới chân hắn phóng ra, cuồng phong xuất hiện cuốn ngược ra tứ phương.
Tiếu Mị Mị cũng không nhịn được phải che mắt lại, trước mặt nàng bị cuồng phong thôi dến mức tóc nàng cũng muốn loạn vũ, cuối cùng chỉ có thể mạnh mẽ sáng lên cương khí chống đỡ.
Mà đám xe ngựa chở hàng thì giống như là gặp cái gì to lớn sợ hãi, ba bốn con ngựa không ngừng hí lên lùi về phía sau, tránh xa trung tâm cuồng phong là Triệu Vô Cực.
Mấy tên xa phu lúc đầu còn có ý định xảo trá với Triệu Vô Cực, lúc này nhìn thấy hắn đại phát thần uy như vậy lập tức chết tâm.
Nói đùa cái gì, đối phương là võ giả, vừa nhìn liền biết không phải cái gì bình thường mặt hàng võ giả, dám trộm đi đồ của đối phương, đây không phải là muốn chết sao?
Nếu không ngại sống chưa đủ lâu thì có thể thử một chút!
Triệu Vô Cực đứng trên đường, tuy con đường này không phải là cái gì đường chính, nhưng hắn phát tán ra nội lực quá mạnh mẽ, như là một con đom đóm giữa trời đêm tối.
Chỉ cần là cao thủ ở Biện Kinh thành đều có thể cảm giác ra được một cỗ kinh khủng đến cực hạn nội lực đang tại chỗ kia phát uy, khiến bọn hắn trong lòng vừa nghi hoặc vừa sợ hãi.
Gần đây Biện Kinh thành cũng không bình tĩnh, tốt nhất đừng ra cái gì yêu thiêu thân nữa a!
Triệu Vô Cực ánh mắt lạnh lùng nhìn về Ẩm huyết thủ sáo, hai tay của hắn biến thành trảo hình đánh lên bầu trời, cả người khí tức như là núi lửa phun trào.
Triệu Vô Cực phóng xuất nội lực đi trấn áp Ẩm huyết thủ sáo, một bên tức giận rống to: