Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 552: Tìm thấy Thần Điện cửa vào



Trịnh Hạo Nhiên đánh tan Ngũ Độc phái trưởng lão đoàn, khiến cho bọn hắn chiến ý tan rã mà chấp nhận quy phục.

Hắn ra lệnh cho Ân Tố Tố lập tức theo hắn trở lại Thần Điện, nhưng lúc này Ân Tố Tố lại nổi lên không thuận theo thái độ:

“ Trịnh các chủ, chúng ta Ngũ Độc phái trưởng lão nhóm vừa bị thương, thế cục rất nguy khốn, ta phải ở lại trấn giữ chỗ này đề phòng tiểu nhân lợi dụng.

Nhưng ta đã đồng ý hôn sự này cũng sẽ không lật lọng, chúng ta cần phải chọn một cái ngày lành tháng tốt để tổ chức hôn lễ mới được!”

Trịnh Hạo Nhiên đương nhiên hiểu nàng nói gì, nàng đồng ý đi cùng hắn về Thần Điện, nhưng không phải lúc này.

Nàng muốn trước tiên chấn chỉnh lên Ngũ Độc phái như cũ, để các vị trưởng lão dưỡng thương xong, sau đó mới theo hắn trở về Thần Điện.

Có như vậy, Ngũ Độc phái của nàng mới không bị người khác nhân lúc yếu đuối mà khi phụ.

Nhưng Trịnh Hạo Nhiên làm việc trước giờ bá đạo, hắn không đồng ý nói:

“ không được, ta muốn ngươi cùng ta lập tức tới Thần Điện, Điện Chủ đã có lệnh!”

Ân Tố Tố cười lạnh nói:

“ Điện Chủ có lệnh nói ngươi đi hỏi cưới ta, hay là bắt ép cưới ta, trong lòng ngươi hẳn là rõ ràng hơn ai hết.

Bất kể là nam nhân hay nữ nhân, thành thân là chuyện đại sự trong đời.

Nam nhân các ngươi còn có thể ba thê bảy thiếp, nhưng nữ nhân chúng ta chỉ có thể thờ một chồng.

Bởi vậy ta không thể qua loa trong chuyện này được. Ta cần thời gian chuẩn bị, chọn một cái ngày lành tháng tốt sau đó sẽ gả cho ngươi.

Ta tin chắc Điện Chủ cũng sẽ không ý kiến gì về việc này, người sẽ đồng ý với ta.

Không bằng ngày rằm tháng sau, ngươi mang sính lễ quay lại đây, ta lúc đó sẽ theo ngươi trở lại Thần Điện!

Còn nếu ngươi muốn ngay bây giờ bức bách, ta rời đi Ngũ Độc phái của chúng ta cũng không sống nổi, đến lúc đó cùng việc ta chết có khác gì nhau. các ngươi chính là dùng vũ lực đe dọa tính mạng của bọn ta mà thôi. Nếu ngay bây giờ phải đi, vậy thì so với giết ta không có gì khác nhau. ngươi nên suy nghĩ kĩ càng!”

Nàng nói xong trên mặt hiện lên vẻ quyết tuyệt.

Nàng ý chính là muốn thủ hộ môn phái, nếu ngay bây giờ rời đi, môn phái nhất định sẽ bị người khác tấn công, lúc đó diệt môn cũng không có gì là lạ.

Thế so với giết nàng cũng không khác gì nhau.

Thần Điện đám người này, đe dọa tính mạng cũng trở nên vô hiệu

Bởi vậy muốn nàng cùng bọn hắn đạt được nhận thức chung mà thỏa thuận, vậy thì nhất định phải như lời nàng nói, chọn một cái ngày lành tháng tốt để thành thân.

Lúc này cái kia thân hình cao gầy trưởng lão cũng nhanh nhẹn nói:

“ đúng vậy, thành thân đại sự chính là việc lớn trong đời, trước giờ đều phải xem ngày lành tháng tốt có bà mối mang sính lễ cùng nhà trai đến dạm hỏi.

Ngươi đã không có những thứ kia, vậy thì cũng phải chọn một cái ngày lành tháng tốt a.

Như thế ngươi còn không muốn, nói cái gì muốn lấy chưởng môn của chúng ta làm vợ. Như thế chính là sỉ nhục môn phái của chúng ta! không bằng ngươi ở đây một kiếm giết hết tất cả chúng ta đi.

Đến lúc chuyện này đồn đến trong tai Điện Chủ, ta xem ngươi như thế nào cùng Điện Chủ ăn nói!”

Hắn nói chuyện trước mềm mại sau cứng rắn, không hề nịnh bợ cũng không chọc tức đối phương, chỉ là lấy cấp trên đối phương ra dọa hắn một chút mà thôi, để cho đối phương tỉnh táo mà suy nghĩ.

Trịnh Hạo Nhiên lông mày nhíu lại, từ giờ đến rằm tháng sau, còn hơn một tháng một tuần.

Mà Điện Chủ cho lệnh hắn chính là hỏi cưới chứ không phải mang một cái xác chết về.

Dù sao đối phương nói cũng không sai, hắn nếu muốn làm bừa, đến lúc đó Điện Chủ trách phạt xuống, ai cũng không được tốt.

Bởi vậy, cái này yêu cầu cũng không phải là quá đáng, chỉ là chờ mấy ngày mà thôi.

Dù sao Thần Điện chờ lâu như vậy mới có ý định nhất thống giang hồ, bọn hắn chờ thêm một tháng cũng không việc gì.

Trịnh Hạo Nhiên lúc này gật đầu đồng ý:

“ được, ngày rằm tháng sau, nếu các ngươi dám lật lọng, Ngũ Độc phái tên sẽ biến mất trên giang hồ! Chúng ta đi!”

nói xong hắn lập tức quay người rời đi không một chút chần chừ, đám hộ vệ cũng nhanh chóng đi theo, cả đoàn người nối liền hướng bên ngoài đi tới.

Ngũ Độc phái đệ tử như là thấy rắn độc, lập tức từ vây quanh trạng thái tách ra một con đường, nhường đường cho bọn hắn

Không ai dám lúc này đứng lại chặn đường bọn hắn, như thế không khác gì tự tìm cái chết.

Lúc này, Ân Tố Tố cùng vị kia cao gầy trưởng lão mới đồng thời thở ra một hơi, chuyện này cuối cùng vẫn là không gánh qua nổi.

Bọn hắn vốn tưởng dựa vào đầu này hắc xà liền có thể cùng đối phương hò hét, không ngờ tất cả cùng lên lập tức bị hai ba chiêu liền đánh bại, uổng cho bọn hắn trước giờ đều vênh váo tự đắc trên giang hồ không có mấy người làm đối thủ.

Có thể thấy được, Thần Điện các chủ có bao nhiêu khủng bố.

Mà Điện Chủ, lại càng có bao nhiêu khủng bố.

Ân Tố Tố mệt mỏi đến tận cùng nói:

“ mang các trưởng lão vào bên trong, chuẩn bị chữa thương!”

“vâng!”

mấy cái đệ tử nội môn của Ngũ Độc phái lập tức nhanh chân chạy tới, cẩn thận ôm lấy mấy vị trưởng lão di dời vào bên trong.

Nhìn vết thương trên người bọn hắn có chút đáng sợ, nhưng cũng chưa phải là trí mạng vết thương.

Võ giả sức sống so với người bình thường dẻo dai hơn rất nhiều, bọn hắn có thể chịu đựng được vết thương càng nặng hơn, đổ máu trạng thái càng lâu hơn nhưng vẫn có thể sống sót.

Lúc này ba vị trưởng lão kia, chính là là trọng thương mà thôi, còn chưa thể chết được.

Ân Tố Tố thở dài, bóng lưng cô tịch tiêu điều rời đi. Hai vai nàng trĩu xuống, như là đang phải gánh lên một cái gánh nặng ngàn cân đồ vật, nhưng lại vô lực di dời nó.

Hai vị trưởng lão giải tán đám đệ tử, Ngũ Độc phái trong nhất thời bầu không khí ảm đạm vô quang.

Triệu Vô Cực cũng theo đoàn người nhanh chóng rời đi, hắn không hề gây ra cái gì đáng ngờ hành vi khiến cho bản thân bị phát hiện.

Ánh mắt Triệu Vô Cực hướng về đối phương phương hướng rời đi lóe lên, khóe miệng cười cười.

Hắn không cần phải chủ động đi theo dõi đối phương. Dù sao kiếm các các chủ cảnh giới cao hơn hắn, hắn trên người khí tức mạnh mẽ, tuy có liễm tức thuật gia thân nhưng cũng không phải là không có sơ hở nào.

Hắn bởi vì ý chí mạnh mẽ ánh mắt hắn ở trên người đối phương đảo qua càng dễ dàng bị đối phương phát hiện, bởi vậy để cho Tiểu Hoàng đi càng thích hợp hơn.

Tiểu Hoàng cảnh giới so với hắn yếu, bề ngoài lại một bộ vô hại bộ dáng, chạy lại nhanh.

Cho dù bị phát hiện cũng có thể toàn thân trở ra, đối phương cũng lười quản nó.

Ai lại đi cùng một con chuột chạy trốn vô cùng nhanh đuổi đến tận cùng bao giờ, trừ khi đối phương quá rảnh rỗi.

Mà hiển nhiên, kiếm các các chủ không phải loại người này.

Tiểu Hoàng ý chí so với hắn bạc nhược, trên người khí tức cũng hư vô phiêu miểu, đây chính là của bọn nó thử loại đặc tính, khiến chúng nó càng thêm am hiểu ẩn nấp.

Dùng lên để theo dõi đối phương, không có gì tốt hơn

Triệu Vô Cực an tâm trở lại cùng Tiếu Mị Mị tu luyện, chờ đợi Tiểu Hoàng trở về

Không tới bốn ngày, Tiểu Hoàng đã trở lại.

Triệu Vô Cực vui mừng nhìn lấy Tiểu Hoàng đứng ở trước mặt hắn lắc lư đuôi chuột một mặt tranh công bộ dáng, lập tức vui vẻ lấy ra Linh thạch thưởng cho nó.

Hắn gọi lên Tiếu Mị Mị nói:

“ Mị nhi, đi thôi. Ta cũng muốn xem xem rốt cuộc Thần Điện là cái gì bộ dáng, bọn hắn ẩn nấp ở chỗ nào mà cả giang hồ cũng không hề có một chút thông tin gì!”

Tiếu Mị Mị gật đầu, lập tức thu dọn một số thứ hai người nhanh chóng lên đường.

Có Tiểu Hoàng dẫn đường, hai người một mạch dùng thân pháp chạy nhanh, không cần dùng đến ngựa

Ngựa chỉ là để bọn hắn tiết kiệm sức lực đường dài mà thôi, chỉ hai ngày đường, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị hoàn toàn có thể chịu được.

Tính ra thời gian, Tiểu Hoàng mất bốn ngày mới trở lại, vậy nói rõ Thần Điện vị trí cửa vào cách Ngũ Độc phái không quá xa cũng không quá gần, hoàn toàn phù hợp với tin tức trước đây Triệu Vô Cực có được từ chỗ Cẩu Tử cùng Đản tử của Ngũ Độc phái.

Có thể là lần trước Ân Tố Tố có việc cần làm, lại thêm đám người này mang theo Ân Tố Tố nên tốc độ không nhanh, phải dùng đến một tuần mới có thể hoàn thành.

Mà Tiểu Hoàng chỉ là chạy đến cửa sau đó liền trở lại, bởi vậy tốc độ nhanh chóng, chỉ cần bốn ngày

Hơn nữa Tiểu Hoàng thiên phú đều tập trung ở phát triển tốc độ bỏ chạy của bản thân, nó đi nhanh cũng không có gì lạ a!

Rất nhanh, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị liền vượt qua rất nhiều đường mòn, đến một chỗ hạp cốc.

Tiếu Mị Mị lúc này ánh mắt tràn đầy nghi ngờ nói:

“ đây không phải là Tử vong hạp cốc sao? Từ lúc nào nó đã được khơi thông rồi?”