Hai ngày, bọn hắn mất tận hai ngày mới có thể quen thuộc được trạng thái này.
Không biết thử nghiệm bao nhiêu lần, trăm lần vẫn là ngàn lần.
Cuối cùng Tiếu Mị Mị cũng có thể quen thuộc với trạng thái này, thả lỏng bản thân, quên đi bản thân, mở ra bản thân nhà, bảo tàng một cánh của tiến hành đối với Triệu Vô Cực mời gọi.
Như là hai cái nhà đối diện nhau, đối phương đi ra trước cửa, Triệu Vô Cực cũng vui vẻ đi ra theo, hai người đồng thời tiến tới, ở giữa đường liền tay bắt mặt mừng.
Giống như là trăm sông đổ về một biển, ở ngay chỗ này, tất cả hòa vào nhau, tạo thành đại hải.
Triệu Vô Cực trong đầu lập tức tràn vào không ít toái toái tàn ảnh, mỗi tàn ảnh đều không đầy đủ, chỉ là một mẩu nhỏ của một câu chuyện
Hắn thấy được, dùng Tiếu Mị Mị thị giác tới xem, nàng lúc còn nhỏ chính là một cái lang thang rách rưới cô nhi, sống vô cùng khổ cực.
Một cái xinh đẹp nữ nhân chú ý đến nàng, hỏi nàng có muốn ăn no mặc ấm, có muốn mạnh mẽ hay không?
Nàng gật đầu, sau đó liền tới Cực Nhạc Ma Tông.
ở Cực Nhạc Ma Tông, Tiếu Mị Mị chiến đấu.
ở bên ngoài Cực Nhạc Ma Tông, Tiếu Mị Mị vì làm nhiệm vụ cũng là chiến đấu.
Nàng giết người, tính toán, lại giết không ít người.
Cuối cùng nhất một mảnh toái phiến hình ảnh, chính là thời gian vui vẻ bên Triệu Vô Cực.
Nhưng cuối cùng một mảnh hình ảnh này, lại chiếm sô lượng nhiều nhất.
Triệu Vô Cực suy tư, có thể đây là ví kí ức mới mẻ, nên số lượng rất nhiều.
Nhưng cũng có thể đây là nàng trân quý cất giữ nhất kí ức, bởi vậy hắn thấy được cũng nhiều.
Ngược lại Tiếu Mị Mị bên kia, nàng thấy rõ chính là Triệu Vô Cực tông môn, dùng hắn thị giác tới xem.
Cao lớn, đại khí, hùng vĩ, tiên khí lượn lờ.
Vừa nhìn tới, nàng liền có chút chấn kinh.
Bởi vì sự hùng vĩ của nó mà chấn kinh.
Bởi vì đại khí, khí thế mạnh mẽ của nó mà chấn kinh.
Trong kí ức của Triệu Vô Cực, tiên nhân đạp phi kiếm bay lượn đầy trời, không phải là cái gì khó thấy được hình ảnh.
Nhưng hình ảnh nàng thấy nhiều nhất, chính là Triệu Vô Cực đọc sách, cùng gia đình của hắn.
Cuộc sống của Triệu Vô Cực ở Thanh Vân Tông, chính là vây quanh hai điểm này xoay tròn.
Có chăng nữa, cũng chính là cùng Ngụy Tuấn đám chó săn đánh nhau mà thôi.
Ngược lại ở trên giang hồ kí ức, lại phi thường ít ỏi.
Gần như chỉ chiếm toàn bộ kí ức một phần năm.
Có thể thấy được, Triệu Vô Cực chính là không mấy xem trọng phần này kí ức.
Người hắn giết qua, chính là kẻ yếu.
Mà kẻ yếu, hắn không muốn nhớ.
Kẻ mạnh, đến bây giờ Triệu Vô Cực đúng là biết mấy cái, nhưng chưa có cơ hội giao thủ, bởi vậy cũng không có kí ức tàn phiến.
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị cứ như vậy mê mẩn xem kí ức của nhau, lần đầu thành công dung hợp lại, khiến cho hai người vô cùng hiếu kì, không biết nói sao cho phải.
Nhưng lúc này, cả hai bỗng nhiên cảm giác một cái lực hút cực lớn.
Tiếu Mị Mị cùng Triệu Vô Cực đều thất kinh, muốn phản kháng, nhưng lại không thể.
Lực hút này, giống như là đưa hai cái chủ nhà đang tay bắt mặt mừng trói vào một chỗ, đè ép khiến hai người như muốn hòa vào nhau vậy.
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đồng thời hiểu, đây chính là bọn hắn đang ở dung hợp giai đoạn.
Nhưng dung hợp này, có chút quỷ dị lại bất ổn, khiến bọn hắn từ sâu trong linh hồn cảm giác được một tia bất an, vô cùng sợ hãi.
Nghiên cứu công pháp mới người, không phải không có.
Từ xưa đến nay, trên giang hồ kì nhân dị sĩ vô số, không thiếu người có cái này hùng tâm tráng chí, nhưng đến 99% đều ngã ở chính cái này ý nghĩ.
Bọn hắn thử nghiệm cách thức lộ tuyến vận công mới, thử nghiệm của mình táo bạo ý nghĩ.
Nhưng cuối cùng, đều thất bại.
Chỉ có 1% trong đó là thành công.
Võ công của bọn hắn, đều là trên giang hồ có một chỗ đặt chân riêng, có thuộc về mình danh tiếng.
Nhưng cái này cũng không thể làm phai mờ đi, 99% đám người kia, đều vì nghiên cứu võ công mới mà chết.
Mà Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị, là cái kia 1% hay là 99%, còn phải xem hai người hành động ngay lúc này.
Triệu Vô Cực hai ngày này cũng có suy nghĩ qua, dung hợp thật sự không nguy hiểm gì sao?
Nói đùa, nguy hiểm tự nhiên là có.
Đây chính là nghiên cứu công pháp mới a, làm sao có thể không có nguy hiểm.
Chỉ là nhiều ít khác biệt, và bọn hắn có dám mạo hiểm hay không mà thôi.
Triệu Vô Cực từng phỏng đoán qua, hai đoàn “thần” nếu hòa vào nhau làm một thể, vậy thì sẽ có cái gì bất trắc có thể xảy ra?
“thần” của mỗi người, đều mang cực kì nặng vẻ riêng của chủ nhân nó.
Tiếu Mị Mị là nữ nhân, yêu nam nhân, thích làm đẹp, ưa thích sạch sẽ, mỗi hành động cử chỉ đều toát lên mị ý cùng phong vận.
Triệu Vô Cực là nam nhân, hành động mạnh mẽ, không thích làm đẹp, ăn miếng thịt to uống bát rượu lớn.
Nhưng nếu hai người hòa vào nhau, lúc vào thì đơn giản, nhưng lúc ra thì sao?
Giống như hai cái dung dịch hòa trộn vào nhau, muốn tách ra, vậy thì khó khăn.
Có thể lúc tách ra, Triệu Vô Cực dung dịch sẽ lẫn vào một cái nào đó của Tiếu Mị Mị dung dịch, khiến hắn có được của Tiếu Mị Mị một cái nào đó tính cách.
Ví dụ như, Triệu Vô Cực bỗng nhiên thích tắm rửa, thích làm đẹp, thấy nam nhân liền cảm giác động tâm, đi tiểu tiện liền muốn ngồi xuống.
Chỉ nghĩ đến đây thôi, Triệu Vô Cực liền da đầu không nhịn được run lên, từng đợt da gà nổi khắp cơ thể.
Cái này không khác gì là cho hắn luyện qua một khóa quỳ hoa bảo điển a.
Cái này để một cái nam nhân chân chính như Triệu Vô Cực, làm sao có thể sống, làm sao dám ra đường gặp người khác a!
nhưng nếu không thử nghiệm, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị sẽ vĩnh viễn không thể nào thành công nghiên cứu ra được cảnh giới mới của Long Phượng đồng vũ song tu công, bọn hắn muốn sáng tạo cái mới tham vọng, liền triệt để phá sản.
Nghĩ tới đây, Triệu Vô Cực lập tức phát đối với Tiếu Mị Mị phát ra tín hiệu, hắn đã sẵn sàng.
Tiếu Mị Mị cũng cảm giác được Triệu Vô Cực bên kia dị động, nàng tuy có chút sợ hãi, nhưng vẫn là góp đi tới.
Hai người “thần” ngay ở lúc này, cứ như vậy tiến tới bắt đầu hòa vào nhau.
Ở ngoại giới, giữa vị trí tay của Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị, lúc này quang hoa đại phát, chiếu sáng một góc của căn phòng, trên giường ngủ, như là được lắp thêm một cái bóng đèn, vô cùng sáng tỏ.
Chỉ cần nhìn tràng diện lúc tu luyện của hai người, cũng có thể biết được hai người tu luyện võ công có bao nhiêu ghê gớm đáng sợ mới có thể tạo thành như vậy hiệu quả.
Ở bên trong, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị thần như hai dòng nước bắt đầu hòa vào nhau.
Cả hai đều bỗng nhiên cảm thấy, bản thân mình như là đang thăng hoa, cảm giác sung sướng đến tột độ.
Không chỉ là ở trên tinh thần sung sướng, mà cơ thể cũng bắt đầu có phản ứng
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị, hai người sắc mặt cấp tốc đỏ lên, cả người bắt đầu phát ra khô nóng, hơi thở trở nên phì phò nặng nề, như là nam nữ đang cùng nhau vận động mạnh vậy.
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị như là hòa làm một, bọn hắn tuy không hề làm cái gì vận động mạnh đổ nhiều mồ hôi kia, nhưng lúc này cả hai người như đang chân chính hưởng thụ cảm giác cá nước hòa làm một, sự sung sướng khi nam nữ hoan ái.
Chính là trên tinh thần hoan ái, khiến cho hai người liên tục cảm giác được sự sung sướng đê mê.
Nếu bọn hắn ở hiện thực còn bị thể lực giới hạn thời gian làm chuyện kia, ở thế giới tinh thần, bọn hắn có thể làm bao lâu tùy thích, sung sướng bao lâu cũng được.
Cảm giác như vậy để cho hai người trầm luân vào, không thể nào tự dứt ra được.
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị tâm thần đều như là mất đi tự chủ, không hề biết ngoại giới xảy ra chuyện gì, chỉ muốn tiếp tục như thế hòa quyện vào nhau, không bao giờ tách ra.
Hắn cùng Tiếu Mị Mị cũng không biết, ở hiện thực, cơ thể của hai người một lúc lại một lúc đang nhè nhẹ run lên.
Tiếu Mị Mị ở dưới váy, đã bị ướt một mảnh, còn ướt lên cả áo quần của Triệu Vô Cực.
Không phải nàng tiểu tiện lên người hắn, mà là nàng xuân thủy tiết ra ngoài.
Nàng cùng Triệu Vô Cực ở trong tinh thần thế giới hòa vào nhau, khiến cho cơ thể ở bên ngoài cũng bị dẫn tới phản ứng.
Nhưng phản ứng này, cũng rất kịch liệt
Triệu Vô Cực cũng là như vậy, hắn bên trong quần lót, đã bị thầm ướt.
Đương nhiên cũng chính là hắn xuất ra tinh hoa sinh mệnh.
Tình trạng của hai người lúc này, tuy sảng thì sảng, nhưng cũng vô cùng đáng lo.
Nếu hai người trầm luân ở bên trong, như vậy ở hiện thực, cơ thể hai người sẽ vì đó mà kiệt sức cuối cùng chết đi.
Cơ thể chết đi, tinh thần như là nước mất đi bình chứa, vãi ra đất rồi cũng sẽ trở về với cát bụi biến mất.
Đây chính là nghiên cứu công pháp phải gánh chịu nguy hiểm.
Muốn hơn người, vậy thì cũng phải trả ra cái giá tương ứng.
Rất nhiều lúc, đa số, chính là tính mạng của ngươi!