Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 565: Ngày an toàn?



Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị cả hai đều cực kì mệt mỏi bởi vậy sớm đi ngủ để cho cơ thể tự nhiên phục hồi.

Sáng sớm hôm sau, bọn hắn tỉnh lại, tinh thần no đủ trở lại.

Dù sao hai người đều đang ở lứa tuổi thanh xuân sức sống mãnh liệt nhất, cho dù hôm qua vì tu luyện tác dụng phụ mà có hơi quá đà, ăn uống nghỉ ngơi một hôm sáng ngài mai liền có thể đầy máu phục sinh, không chút vấn đề.

Triệu Vô Cực ngồi ở bên bàn trà, hồi tưởng lại hôm qua quá trình dung hợp, bắt đầu phân tích lợi hại.

Có kinh nghiệm thất bại của hôm qua, hắn lần này tính toàn càng thêm kĩ càng.

Triệu Vô Cực không muốn lại phải một lần nữa nhờ bảo vật sức mạnh để thoát ra, hắn tu luyện chi lộ, cũng không phải là như thế.

Bảo vật tuy tốt, nhưng cũng là vật ngoài thân.

Bản thân hắn mạnh mẽ, mới là thứ Triệu Vô Cực nhắm tới

Trước đây Tiếu Mị Mị không thể vào trạng thái vong ngã vấn đề đã được giải quyết, bây giờ bọn hắn lại vướng phải vấn đề mới chính là lúc dung hợp, hai người “thần” quấn quít dây dưa lẫn nhau khiến cả hai không thể nào tự chủ được mà bị cuốn vào trong đó tham lam hưởng thụ cảm giác bay bổng sung sướng.

Thứ hai chính là bọn hắn có thể lúc rút nội lực trở lại, “thần” bị nhiễm lên của đối phương ý chí, tính cách, sau đó phản hồi tự thân, khiến cho bản thân bọn hắn tính tình sẽ có thay đổi.

Tuy một hai lần có thể chưa thể hiện ra, nhưng nó như là tích lũy độc tố trong cơ thể, khu bộc phát, so với ung thư còn kinh khủng.

Vấn đề thứ ba chính là cơ thể của bọn hắn cũng theo tinh thần giao hòa thời điểm mà phản ứng theo.

Một lần như thế này Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị còn khiêng qua được, nhưng hai ba lần, cho dù là hắn hay Tiếu Mị Mị đều sẽ tinh tẫn thân vong a!

Thứ tư chính là thời gian, bọn hắn ở trong tinh thần thế giới, không biết được bên ngoài thời gian trôi qua bao lâu, bởi vậy không cẩn thận liền có thể đem cơ thể chơi chết, như vậy thì không ổn.

Đầu tiên, bọn hắn tinh thần quấn quít vào nhau sau đó dựa theo âm dương ngư đồ án xoay tròn, hai bên đều không muốn tách rời.

Bởi vì sự thăng hoa của cả hai người khi chạm vào nhau, như là cá cùng nước hòa hợp khiến cho hai người liên tục bị cám dỗ không tự chủ thoát ra được, chuyện này cách phá giải cũng không khó.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị ngủ chung một giường, nhưng hai người đến nay vẫn rất thuần chính, không hề làm qua chuyện kia bao giờ.

Bởi vậy trong ý thức của bọn hắn vẫn tồn tại kẽ hở, hai người đều rất ham muốn nhau, nhưng bị ý chí của cả hai kiềm chế, không hề bước qua một bước kia.

Nếu như bây giờ Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị trực tiếp làm, làm đến mức quen thuộc, không còn đối với nhau cực độ ham muốn, mà là chuyển thành một phương thức để biểu đạt yêu thương, bình thường hóa sự việc này, như vậy tâm lí bọn hắn ở giữa, cũng sẽ không còn cái gì chỗ trống.

Triệu Vô Cực nghĩ nghĩ, trước giờ hắn luôn cùng Tiếu Mị Mị cố gắng giữ một khoảng cách, bởi vì không muốn tiết dục quá sớm khiến cho bản thân sau này có thể bị yếu.

Nhưng muốn sáng tạo công pháp, là phải có trả giá.

Hắn lúc nhất lưu cảnh giới còn bị giới hạn không được phá đồng tử chi thân, nhưng lúc này đã không hề có cái này giới hạn nữa.

Triệu Vô Cực muốn phá lúc nào vậy thì liền có thể phá lúc đó, không cần phải tiếp tục bo bo giữ mình.

Hắn suy nghĩ rõ ràng.

Nếu chỉ cần cùng Tiếu Mị Mị bình thường hóa việc này, khiến cả hai đối với nhau quan hệ càng thêm thân mật không khác gì phu thê thực sự, để cho cả hai không còn đối với nhau tò mò, khao khát, trong tâm lí không còn kẽ hở, như vậy tỉ lệ thành công khi cả hai chống đối lại cám dỗ, mê hoặc khi dung hợp sẽ vô cùng cao.

Nếu Triệu Vô Cực không muốn bị yếu, vậy thì phải vừa đủ, biết tiết chế bản thân.

Trong lòng luôn phải tự nhắc nhở bản thân, không thể giống như Tình thánh năm xưa, leo lên giường của Âm hậu ba ngày không xuống, sau đó tinh tẫn thân vong.

Chỉ cần hắn đủ ý chí chống lại Tiếu Mị Mị nhục thân mị hoặc, vậy thì không có gì phải sợ hãi.

Mà Triệu Vô Cực thiếu ý chí thiếu kiên định sao? Hắn đương nhiên không phải loại người này.

Việc này cứ như thế quyết định.

Thứ hai, chính là “thần” bị nhiễm lên của đối phương ý chí.

Chuyện này Triệu Vô Cực vừa nghĩ liền cảm giác có thể đơn giản hóa giải.

Hắn chỉ cần dùng nội lực tạo thành một lớp màng lọc, như là lọc nước, chắn ở huyệt vị trở lại kinh mạch là được.

Nội lực đi qua đây sẽ bị lọc một lần, Tiếu Mị Mị nội lực tuy nhiễm lên Triệu Vô Cực khí tức, nhưng về cơ bản hai người vẫn là khác nhau.

Một người là Tử Hà Bất Diệt thần công, một người là Cực Nhạc Ma Công.

Bởi vậy Triệu Vô Cực có thể dùng cái này màng lọc loại bỏ hết nội lực của Tiếu Mị Mị lẫn vào nội lực của mình ở bên ngoài, khiến cho nàng “thần” hay ý chí không có cơ hội ảnh hưởng tới mình.

Tiếu Mị Mị cũng tương tự có thể làm như vậy.

Thứ ba chính là cơ thể phát ra.

Triệu Vô Cực trong đầu đã mô phỏng lại không dưới vạn lần quá trình lúc bọn hắn dung hợp, hắn chắc chắn một điều, tốc độ xoay tròn lúc dung hợp sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới phản ứng của cơ thể bọn hắn.

Lúc trước Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị hoàn toàn là vô ý thức, bị cả hai hấp dẫn lẫn nhau, điên cuồng xoắn xuýt lại cùng một chỗ sau đó đảo xoay tròn, tốc độ có thể nói là đạt tới cực hạn.

Bởi vậy bọn hắn cơ thể liền không chịu nổi.

Nếu chỉ là 2 phần ba tốc độ lúc trước, liền có thể gắng gượng chịu đựng.

Nếu là một nửa, vậy thì hoàn toàn an toàn.

Như vậy, chỉ cần dùng một nữa tốc độ đến thử trước một lần, nếu được, vậy thì sau đó dần dần tăng lên.

Cuối cùng chính là thời gian vấn đề.

Cái này không khó.

Tuy ở thế giới này không có đồng hồ chuẩn, cũng không có đồng hồ tính giờ, nhưng có đồng hồ cát.

Một cái đồng hồ cát tiêu chuẩn chính là hai tiếng (2h). Triệu Vô Cực chỉ cần đi mua một cái một giờ đồng hồ về, sau đó thử nghiệm là được.

Bỏ lên đồng hồ, sau đó thử nghiệm dung hợp, xoay tròn một vòng, tỉnh lại tính giờ.

Công đoạn như thế, hoàn toàn có thể tính ra thời gian bọn hắn song tu, “thần” xoay tròn một cái âm dương vòng hết bao nhiêu thời gian.

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, không có gì là khó a.

Hắn cảm thấy bản thân đúng là thiên tài.

Chỉ cần hắn không cố kị bảo trì đồng tử thân, việc này không có chút độ khó khiêu chiến nào.

Triệu Vô Cực bây giờ, tuy chỉ mới năm tuổi, nhưng hắn từ nhỏ ăn đủ linh thực, lớn nhanh như thổi.

Lại là chuyên tu luyện thể tu sĩ, phát dục so với người khác còn sớm gấp mấy lần.

Không đúng, hắn giờ đã gần sáu tuổi rồi a.

Triệu Vô Cực nhìn lấy Tiếu Mị Mị đang ở trên một tấm thảm trải trên mặt đất luyện tập yoga, hắn ánh mắt trở nên có chút nóng rực.

Yoga vốn là hiện đại một môn tập thể dục dưỡng sinh, giúp duy trì cơ thể độ dẻo dai, thân hình săn chắc, dáng đẹp, thư dãn tinh thần,... rất nhiều yếu tố tốt một môn thể dục.

Lúc bình thường hắn cũng không chú ý mấy thứ này lắm, nhưng muội muội của hắn không biết giở chứng gì, muốn tập thử.

Sau đó Triệu Vô Cực nhìn nhiều cũng thành quen liền thuộc lòng hết tất cả động tác trong bài tập đó.

Hắn dạy cho Tiếu Mị Mị, Tiếu Mị Mị cảm giác vô cùng thích thú bài tập này.

Lúc rảnh rỗi không cần tu luyện, nàng đều kiên trì tập luyện.

Mặc dù không hề có tác dụng giúp nàng tăng cao tu vi, nhưng chỉ cần tập nó, Tiếu Mị Mị cảm giác cả người thần thanh khí sảng, cơ thể mềm dẻo, uốn lượn tự nhiên, sức sống trong cơ thể cũng lan tràn.

Tiếu Mị Mị đang chăm chú tập luyện, bỗng nhiên cảm giác được Triệu Vô Cực ánh mắt ở trên người mình đảo qua đảo lại, nàng liếc xéo một cái, khinh bỉ nói:

“ Vô Cực, ngươi bình thường nhìn ta cũng đâu có như vậy, sao tự nhiên hôm nay lại dùng loại này hèn mọn bỉ ổi ánh mắt nhìn ta?”

Triệu Vô Cực tinh thần lực mạnh mẽ, đáng tiếc hắn chỉ biết thu liễm khí mà không biết thu liễm thần khí sử dụng ánh mắt nhìn vào người khác, bởi vậy sẽ cho người ta một cảm giác áp bức, cực độ không khỏe.

Đối với cường giả, chính là cảm giác trực tiếp thăm dò.

Mà Tiếu Mị Mị cảm thấy, thì là Triệu Vô Cực như vừa lột đồ nàng ra nhìn qua một lượt khắp cơ thể vậy.

Trên người nàng mỗi một chi tiết, đều không lọt qua khỏi mắt hắn.

May mắn, đối phương là nam nhân của nàng, nếu là kẻ khác, chỉ sợ nàng đã sớm một chưởng vung qua.

Triệu Vô Cực thần bí hề hề cười nói:

“ Mị nhi, ngươi hôm nay có phải là ngày an toàn không?”