Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 589: Giao thủ (1)



Huyết lang cùng kim sắc cự thủ Thiên địa biến của Triệu Vô Cực mạnh mẽ va chạm vào nhau, hai bên không ngừng phát ra điên cuồng thế công tới, muốn mạnh mẽ đẩy lùi đối phương. 

Đáng tiếc cả hai vừa vặn cân sức cân tài, không hề có bất kì một bên nào chiếm được lợi thế.

Ở giữa kim sắc cự thủ cùng huyết lang điên cuồng tóe lên từng tia màu đỏ cùng màu vàng lấp lánh nội lực hóa thành từng điểm như là ngôi sao nhỏ lấp lánh năng lượng.

Hai chiến chiến đấu giằng co hết sức kịch liệt, từng đợt năng lượng dư chấn rung động tỏa ra, nếu bây giờ có cái nào tam lưu võ giả ở gần chỗ này chắc chắn phải chết không nghi ngờ.

Cuối cùng giống như là cả hai đã hao hết thế công mạnh mẽ của mình, đồng thời nổ tung.

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, Lôi Thập Bát híp mắt nhìn về phía vụ nổ kia.

Hắn không ngờ, một đòn ra đến tám phần thực lực của mình mà đối phương vẫn có thể dùng một chiêu kia đỡ được.

Lại nói, chiêu thức kia hắn cũng dùng ba lần, mỗi lần đều so với một lần mạnh hơn.

Chẳng lẽ hắn cũng đang dấu diếm lực lượng chưa dùng hết sức sao?

Lôi Thập Bát cảm giác không thể nào a!

Triệu Vô Cực chỉ là đỉnh phong trung kì, hắn không thể nào mạnh mẽ như vậy được.

Chắc chắn đối phương đã dùng rất nhiều sức, nhưng sắc mặt cố gắng không biến đổi, không thể hiện ra mà thôi!

Giang hồ võ giả, sao có thể cùng Thần Điện võ giả so sánh! Hơn nữa, đối phương còn thua cảnh giới hắn đây!

Lôi Thập Bát nhíu mày, hắn rất nghi ngờ Triệu Vô Cực rốt cuộc thực lực mãnh cỡ nào, đối phương thể hiện ra cường thế không biết là phô trương thanh thế, vẫn là có bản lãnh thực sự.

Nhưng nghe nói hắn là võ lâm chí tôn a, vậy hẳn thực lực cũng không quá kém đi.

Lôi Thập Bát tranh thủ thời gian vụ nổ trước mặt xảy ra, suy nghĩ phi tốc di chuyển, nhưng hắn không biết, lúc này có người so với hắn còn biết tận dụng cơ hội.

Chỉ thấy Triệu Vô Cực bỗng nhiên từ hai bên vụ nổ đồng thời xuất hiện, không phải chỉ một người, mà là bốn người.

Mỗi bên hai người đang nhanh chóng hướng hắn thẳng tắp xông tới, tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Phía sau lưng bọn hắn mỗi người đều kéo ra từng đạo huyễn ảnh, khiến cho người ta ánh mắt có chút rối loạn.

Lôi Thập Bát lông mày nhướng lên, hơi kinh ngạc.

Khinh công thân pháp không tệ, chỉ riêng có thể tạo ra được huyễn ảnh đã là trên giang hồ hiếm thấy rồi, còn có thể tu luyện đến mức tạo ra được phân thân, vậy thì có thể xưng một tiếng ghê gớm. 

Ở Thần Điện có thể làm được thân pháp tạo ra huyễn ảnh như hắn cũng không phải là không có, nhưng có thể tạo ra phân thân loại này, quả thật đúng là chưa gặp bao giờ.

Lôi Thập Bát đối với Triệu Vô Cực thực lực lập tức có nhận biết mới, không hề còn nghi ngờ Triệu Vô Cực thực lực nữa.

Ít nhất Ở khinh công thân pháp mảng này, đối phương tuyệt đối có thể xưng thiên tài, so với tất cả đám người chuyên tu thân pháp ở Thần Điện cũng có thể xếp hàng đầu.

Nhưng thân pháp lại nhanh thì làm sao? Nếu là tấn công cận chiến, vậy thì còn lâu mới có thể chiến thắng hắn.

Lôi Thập Bát nhìn chằm chằm vào bốn cái Triệu Vô Cực đang nhanh chóng di chuyển, hắn biết rõ, bên trong chỉ có một cái là thật mà thôi.

Chỉ cần đánh trúng chân thân, đám này huyễn ảnh không công tự phá.

Hắn cố gắng dùng nhãn lực của mình quan sát, nhưng đáng tiếc, cho dù có trợn mắt lên xem, hắn cũng không thấy được đám này phân thân đâu là giả đâu là thật.

Đáng ghét!

Lôi Thập Bát trong lòng thầm mắng một tiếng, hắn bởi vì không nhìn ra Triệu Vô Cực đâu là thật đâu là giả mà có chút thẹn quá thành giận, lập tức vung ra bốn đạo đao khí hướng về bốn người phương hướng chém tới.

Cho dù ngươi có phân thân thì thế nào? phân thân thì vẫn là phân thân mà thôi, làm sao có thể tránh né được đao khí của ta!

Nhưng, Triệu Vô Cực lập tức nói cho hắn biết, hắn sai!

chỉ thấy bốn cái phân thân phân biệt dùng bốn loại tư thế né tránh đi đao khí của hắn.

Có người thì cúi người sát đất di chuyển chạy nhanh, có người thì đánh cái rẽ ngoặt có người thì nhảy lên...

Đủ loại phương thức được bốn cái Triệu Vô Cực sử dụng ra, thuần thục né tránh đi cái này bốn đạo đao khí.

Lôi Thập Bát khóe mắt giật giật, từ lúc nào phân thân cũng có thể lợi hại như vậy rồi?

Triệu Vô Cực thân phân, hoàn toàn lật đổ hắn nhận biết trước đây a!

Cái này là cái rắm phân thân, so với chân nhân cũng không khác là bao a!

phân thân mà hắn biết chính là hư ảo, cho dù có thể di chuyển, cũng không thể tránh né, bị chém trúng liền tan biến.

Mà Triệu Vô Cực phân thân, lại còn biết dùng đủ loại tư thế đi né tránh đao khí của hắn, cái này khiến hắn tức điên.

Thẹn quá thành giận, Lôi Thập Bát tức giận rống to một tiếng phi thân lên cao, trên tay hắn Thị huyết ma đao mạnh mẽ lóe lên huyết sắc quang mang, nội lực của hắn cũng giống như là núi lửa phun trào:

“ huyết lang cuồng trảo!”

rống to một tiếng, Lôi Thập Bát trên tay đao liên tục ở trái phải hai bên chém ra bốn lần, mỗi bên hai lần.

Mà một lần hắn chém ra, lại phân biệt có chín đạo đao khí xông ra.

Mỗi đạo đao khí mỏng như cánh ve, lại sắc bén như dao cạo, số lượng nhiều, phạm vi tấn công lớn.

Tổng cộng ba mươi sáu đạo đao khí, một chiêu thức quần công vô cùng mạnh mẽ.

Triệu Vô Cực nhíu mày, đối phương đây là quyết tâm diệt trừ phân thân của hắn hay sao?

Nhìn hướng bản thân lao tới dày đặc đao khí, hắn bản thể tuy rằng có thể dùng cực kì tinh xảo thân pháp Bát quái đạp tinh bộ tránh né, nhưng muốn phân tâm khống chế tất cả phân thân cùng tránh né, vậy thì không thể nào.

Triệu Vô Cực cắn răn, trong cơ thể nội lực dựa theo Bát quái đạp tinh bộ nhanh chóng vận chuyển, thân hình hắn chợt trở nên phiêu hốt bất định như là trong gió lắc lư cành liễu, ở giữa mười tám đạo đao khí lắc lư tránh né liên tục.

Đao khí liên tục ở sát người Triệu Vô Cực bay qua, Triệu Vô Cực mỗi lần đều là dùng cực kì sát nút khoảng cách tránh né thành công, cho thấy hắn khả năng khống chế thân pháp cùng bộ pháp đã đến cực hạn

Nhưng mấy cái phân thân của hắn thì không được may mắn như vậy, chỉ thấy bọn hắn vừa lao vào vòng tấn công của Lôi Thập Bát, lập tức bị hàng loạt đao khí chém chia năm xẻ bảy, biến thành từng điểm kim quang.

Triệu Vô Cực thành công né tránh đối phương một chiêu, nhân lúc đối phương vừa phát lực, lực cũ vừa hết lực mới chưa sinh, trên tay năm vòng âm dương hoàn lập tức hiện lên, hắn rống to một tiếng, lập tức hướng Lôi Thập Bát mạnh mẽ phách một chưởng:

“ Vô Cực bảo điển - Thiên địa biến!”

Hoàng kim sắc nội lực của hắn điên cuồn phun trào, lập tức hội tụ thành một cái kim sắc cự thủ, lần này Triệu Vô Cực ra tay tốc độ so với lần trước còn phải nhanh hơn mấy phần, hắn không muốn cho Lôi Thập Bát bất cứ thời gian thở dốc nào.

Nhưng Lôi Thập Bát cũng không phải đèn cạn dầu, chỉ thấy hắn ở giữa không trung vậy mà xoay múa một vòng, trên thân đao xuất hiện một vòng xoáy huyết sắc nội lực, mà ở cán đao một cái huyết sắc lang đầu nhanh chóng thành hình, mở ra to lớn huyết bồn đại khẩu hướng về Triệu Vô Cực gào thét:

“ huyết lang khiếu nguyệt!”

một vòng huyết sắc khí xoáy như là cuồng phong sinh ra đánh thẳng tới Triệu Vô Cực kim thủ, hai bên lại rơi vào tình thế đấu nội lực vô cùng căng thẳng.

Triệu Vô Cực cảm giác được, ở trong lòng kim sắc cự thủ của mình, đối phương giống như là vòi rồng huyết sắc long quyển phong đang điên cuồng mài nát bản thân cự thủ.

Triệu Vô Cực cười lạnh, ngươi có thể mài, nhưng ngươi có biết không, phong chính là nguồn dinh dưỡng cho hỏa, xem ta dùng chính chiêu thức của ngươi diệt ngươi đây.

Trong lòng vừa động ý nghĩ, kim sắc thủ chưởng của hắn bỗng nhiên bốc lên kim sắc ánh lửa,nó không hề tiếp tục cứng rắn ngạnh nữa mà dần dần hóa thành một đoàn to lớn hỏa diễm, bị long quyển phong của Lôi Thập Bát cuốn lấy.

Kim sắc hỏa diễm bị cuốn vào, không những không dập tắt ngược lại càng cháy càng thịnh, khiến cho huyết sắc vòi rồng bỗng nhiên biến thành một cái hỏa tuyến vòi rồng, thanh thế vô cùng kinh khủng.

Tuy thắng thế, nhưng Lôi Thập Bát sắc mặt lại không chút vui vẻ, bởi vì hắn cảm nhận được, mình cùng cái này long quyển phong như có như không liên hệ đang bị mỏng manh dần đi.

Chính là từ lúc Triệu Vô Cực đưa vào cái kia kim sắc hỏa diễm, để cho bản thân long quyển phong biến thành một cái phong hỏa đồng hành long quyển phong.

Giống như nó đang đốt cháy, đang xâm thực nội lực của hắn ở bên trong, muốn đoạt lấy quyền khống chế vậy.