Triệu Vô Cực chỉ số Thần là 30, hắn phạm vi cảm nhận cùng tinh thần lực dò xét là 12 mét
Nhưng thần thông của hắn cũng không phải chỉ có 12 mét phạm vi, càng xa Triệu Vô Cực cảm giác càng mờ nhạt mà thôi, bởi vậy cho dù là Âm ảnh ma chu bám ở trên trần động hay bên cạnh một góc nào đó, cũng không thể trốn thoát khỏi sự cảm nhận của hắn.
Cùng lần trước đồng dạng, Triệu Vô Cực thần thông lại một lần nữa phát uy, để cho hắn chiếm được một cái cực lớn tiện nghi.
Nếu không có cái này cảm nhận sinh mệnh chi hỏa thần thông, Triệu Vô Cực lần trước cùng bây giờ đều không thể nào tạo ra được lớn như vậy khác biệt ưu thế, cũng không thể nào tự tin như vậy.
Lúc ở trong giang hồ, Triệu Vô Cực đối với cái này cảm nhận sinh mệnh chi hỏa không hề dùng qua, cũng không cảm giác nó có cái gì đại dụng.
Nhưng trở về Thanh Vân Tông, hắn liền biết được, cái này thần thông là cỡ nào tiện dụng cỡ nào cường đại.
Chỉ cần cái này thần thông, Triệu Vô Cực có thể ở trong ngoại môn trổ hết tài năng, nhanh chóng kiếm được từng bút từng bút lớn tài nguyên tu luyện, trở thành ngoại môn người dẫn đầu, thậm chí xung kích nội môn.
Hắn bây giờ liền cảm giác được, cố gắng thông bát mạch của mình là cỡ nào chính xác cùng may mắn.
Đang ở trạng thái đứng yên Triệu Vô Cực, bỗng nhiên mở mắt ra, hai tay liên tiếp biến thành tàn ảnh lóe lên.
Phốc~ phốc~ phốc~ phốc~
Bốn đầu phi châm bị hắn bắn ra, hướng về trong sơn động tối tăm vị trí bắn tới.
Giống như là tùy tiện ném một cái, vậy mà thật sự vang lên lên xuyên thấu nhục thân âm thanh, hiển nhiên là hắn ném trúng, mà đối tượng bị ném, đương nhiên là Âm ảnh ma chu.
Tống Thư Sơn cùng Triệu Tiếu Tiếu ánh mắt trợn lên, vô cùng kinh ngạc cùng cảm giác khó tin, Triệu Vô Cực vậy mà có thể dùng tinh thần lực dò xét ra Âm ảnh ma chu ẩn nấp vị trí?
Phải biết Âm ảnh ma chu ở chỗ này cảnh giới càng cao ẩn nấp sẽ càng kĩ càng càng khó phát hiện, cho dù là trúc cơ kì nội môn đệ tử đến đây, xâm nhập phạm vi cũng sẽ cực lớn bị hạn chế, không cẩn thận còn sẽ bị Âm ảnh ma chu thành công tập kích, dẫn tới tổn hao đại lượng khí huyết không đùa.
Mà Triệu Vô Cực vừa ra tay chính là chính xác điểm ra bốn cái Âm ảnh ma chu vị trí đồng thời hoàn thành giây sát đối phương, tốc độ xuất thủ của hắn cực nhanh, ra tay đều hóa thành tàn ảnh, cho dù Tống Thư Sơn cùng Triệu Tiếu Tiếu đều khó bắt kịp tốc độ xuất thủ của hắn chứ đừng nói mấy đầu này chỉ có luyện khí kì nhất trọng Âm ảnh ma chu.
" đinh~ điểm tích lũy +4!”
Triệu Vô Cực mỉm cười, quả nhiên là một cái tốt bãi săn a!
Xem ra chỉ có chăm chỉ đi làm nhiệm vụ sư môn mới là chính đạo.
Điểm tích lũy có liền dùng, giảm bớt thời gian tu luyện đây mới là cách chính xác sử dụng điểm tích lũy.
Thép tốt phải dùng trên lưỡi đao, như vậy mới phát huy ra được nó tác dụng, không phải sao?
Triệu Vô Cực nhíu mày hỏi:
“ hai ngươi còn chờ cái gì? Không muốn thu thập linh nhũ sao?”
Triệu Vô Cực nhìn linh nhũ nhỏ ra mặt đất tí tách âm thanh, khiến cho bầu không khí đều mang lên một vẻ ẩm ướt chi vị, trong lòng đều đang đau đớn.
Đây chính là điểm cống hiến a, các ngươi sao có thể lãng phí?
Tống Thư Sơn cùng Triệu Tiếu Tiếu lúc này mới tỉnh hồn, hai người nhanh chóng chọn đúng vị trí linh nhũ rơi xuống, bày ra của mình bình ngọc.
Triệu Tiếu Tiếu thu hết của Triệu Vô Cực gần trăm bình, hiển nhiên lượng công việc càng nhiều.
Tống Thư Sơn ý tốt nói:
“ Triệu Tiếu Tiếu, đưa một nửa số bình của Triệu sư huynh đây, ta giúp ngươi một tay!”
Triệu Tiếu Tiếu suy nghĩ một chút, gật đầu.
Hai người tuy chưa bày xong, nhưng nếu Triệu Vô Cực thật sự có thể thanh tràng, vậy thì chỗ này bình ngọc hoàn toàn có thể phát huy ra của bọn nó đại tác dụng a!
Đây chính là điểm cống hiến, điểm cống hiến a!
Mười giọt là 1 điểm cống hiến, bên trong này trung bình cứ 3 phút lại rơi xuống 1 giọt 30 phút chính là có một điểm cống hiến rơi vào túi.
Mà bọn hắn bày ra bình phải đến 150 bình chứ không ít, bởi vậy cứ 30p là 150 điểm cống hiến lại vào tay, đi đâu tìm được chỗ tốt như vậy?
Tống Thư Sơn trong lòng đang hối hận muốn chết, khốn kiếp, biết thế mang thật nhiều bình ngọc đi a!
“ không bằng chúng ta đem dan dược đều lấy ra, để bình ngọc thu thập linh nhũ đi, dù sao đan dược phòng trong túi trữ vật một thời gian ngắn này cũng sẽ không thể tiêu hao dược lực được a!”
ý kiến của hắn lập tức được Triệu Tiếu Tiếu hưởng ứng, hai người cố gắng vơ vét, lần nữa lấy ra được gần 20 bình ngọc.
Tống Thư Sơn ôm đầu, hắn vẫn chưa thỏa mãn, làm sao để có bình ngọc?
Ánh mắt hắn lần thứ hai lóe lên nói:
“ bên ngoài đám người kia chắc chắn có bình ngọc! chúng ta đi ra dùng Linh thạch mua, đám người này chắc chắn sẽ bán cho chúng ta!”
Triệu Tiếu Tiếu cũng là ánh mắt sáng lên, tên này quả nhiên không hồ là con trai của thương nhân, con buôn tính cách mười phần linh mẫn a!
Xem ra Triệu Vô Cực dẫn hắn tới đây không hề sai lầm a!
Triệu Vô Cực nhìn hai người bận rộn, hắn cũng chỉ có thể lắc đầu ngao ngán.
Quả nhiên lợi ích sẽ khiến con người ta trở nên điên cuồng cùng thông minh a!
không ngờ tên tiểu tử Tống Thư Sơn này lại có thể nghĩ ra được nhiều hoa chiêu như vậy!
Nhưng mà, hắn mục tiêu cũng không phải ở chỗ này, hắn mục tiêu chính là đánh giết càng nhiều Âm ảnh ma chu kiếm càng nhiều điểm tích lũy.
“hệ thống!”
Kí chủ: Triệu Vô Cực
Tuổi: 7
Cảnh giới: luyện khí kì ngũ trọng ( sơ kì)
Tinh:57
Khí: 57
Thần: 30
Điểm tích lũy: 21
Trạng thái: khỏe mạnh, sinh cơ bừng bừng.
Võ công: Tử Hà Bất Diệt thần công (thiên cấp hạ phẩm+), Long Phượng đồng vũ song tu công (phàm cấp cực phẩm+)
cơ sở trảo pháp,cơ sở cung tiễn thuật, Thiên Nhạc Kinh (vô cấp), luyện đan 12 cơ sở thủ ấn (vô cấp- 6 ấn/s)
Vô Cực bảo điển (phàm cấp cực phẩm), thủy phượng phiêu (phàm cấp thượng phẩm+), Ngũ Quỷ mật tịch (phàm cấp thượng phẩm), liễm tức thuật (hoàng cấp hạ phẩm), khống hỏa quyết( hoàng giai hạ phẩm)
Sủng vật: Tiểu Hoàng (luyện khí kì ngũ trọng+)
Danh vọng: Thanh Vân Tông bắt đầu có đồn đại về ngươi, rất nhiều người đối với ngươi hiếu kì, một số người yêu thích gọi ngươi là cao thủ diệt chuột.
Danh hiệu: Đồ tể diệt chuột
Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn điểm tích lũy đã lên tới 21, bước chân dần dần đi tới tiến vào sơn động chỗ sâu.
Chỗ này đã Âm ảnh ma chu đã bị hắn toàn diệt, cũng không phải mỗi chỗ đều là tràn đầy Âm ảnh ma chu, Âm ảnh ma chu phân bố cũng là có mật độ nhất định.
Càng vào sâu bên trong càng nhiều Âm ảnh ma chu, bọn chúng cũng càng cường đại.
Triệu Vô Cực không biết cường đại nhất Âm ảnh ma chu là đến cảnh giới tu vi gì, nhưng chỉ cần là luyện khí kì lục trọng trở xuống, hắn hoàn toàn nắm chắc đánh giết.
Nếu như là thất trọng, vậy thì còn phải xem xét.
Triệu Vô Cực một đường đi vào, một đường tàn sát không ít Âm ảnh ma chu.
Âm ảnh ma chu hoàn toàn bị hắn miểu sát, nhưng trước lúc chết bọn nó vẫn kịp kêu lên chít chít mấy tiếng, hiển nhiên có thể là đau đớn kêu vang cũng có thể là báo hiệu cho đồng loại có một cái ác ma đang điên cuồng săn giết bọn hắn, nhất định phải cẩn thận.
Phốc~
Giết chết một cái Âm ảnh ma chu, Triệu Vô Cực bỗng nhíu mày.
Tên: Âm ảnh ma chu
Thân phận: Thanh Vân Tông bên trong Sơn nhũ động một đầu ma chu, hấp huyết, uống linh nhũ cùng hấp thu thiên địa linh khí mà sống.
Ghi chú: chỉ đầu tiên luyện khí kì nhị trọng ma chu ngươi giết chết, mở màn cho bên trong càng cường đại hơn ma chu, có phải hay không cảm thấy rất kích thích?
Triệu Vô Cực đối với hệ thống làm ra ghi chú biểu thị rất im lặng.
Hắn không phải cảm giác kích thích mà là cảm giác áp lực.
Tuy nhiên hắn vẫn đang có thể thoải mái săn giết Âm ảnh ma chu, nhưng nếu gặp phải mấy đầu cường đại Âm ảnh ma chu, đến lúc đó mở ra đại chiến, bọn nó hoàn toàn chiếm địa lợi, như vậy hắn liền cảm giác khó chơi.
Đối với người thường xuyên dựa vào địa lợi chiếm ưu thế như Triệu Vô Cực mà nói, hắn sâu sắc hiểu rõ địa lợi kinh khủng.
Nó có thể tăng phúc hoặc áp chế thực lực của ngươi.
Cho dù ngươi võ công cao cường, đi vào một cái bất lợi địa hình, vậy thì võ công chỉ có thể phát ra 7 8 thành thậm chỉ 5 thành.
Lúc đó chính là lúc ngươi dễ dàng bị người khác đưa trở thành vượt cấp khiêu chiến đá đặt chân, hạ tràng vô cùng thảm.
Mà Triệu Vô Cực muốn săn giết đám này ma chu, hiển nhiên không thể không chấp nhận cái này bất lợi.
Dù sao đây cũng là nhà bọn nó a, Triệu Vô Cực chính là kẻ cướp được chứ?