Triệu Vô Cực nhìn xung quanh một mảnh sáng rõ hoàn cảnh, hắn hài lòng mỉm cười, trên tay ám khí bắt đầu động đậy.
Hắn thân hình đang đứng yên tại chỗ, bỗng nhiên hai tay hóa thàn tàn ảnh ảnh, bốn đạo phi châm nhanh như chớp bắn ra, như là thiểm điện xẹt qua bầu trời hướng 4 đầu Âm ảnh ma chu đâm tới.
Hí ~
Bốn đạo kinh khủng mang theo sợ hãi rít gào âm thanh vang lên, bốn đầu Âm ảnh ma chu trong nháy mắt liền động, bọn nó muốn tránh né Triệu Vô Cực công kích.
Phốc ~ phốc!
tuy là rất nhanh liền động nhưng bọn nó cũng có hai đầu không thể tránh thoát Triệu Vô Cực tập kích, một đầu chính là luyện khí kì tứ trọng yếu nhất con kia Âm ảnh ma chu, một đầu còn lại thì là nằm ở gần Triệu Vô Cực nhất đầu kia.
Bởi vì khoảng cách quá gần, nó không kịp tránh né, cuối cùng bị Triệu Vô Cực một châm bạo đầu, từ trên nóc đỉnh phịch một tiếng rơi xuống mặt đất.
Mà hai đầu luyện khí kì ngũ trọng Âm ảnh ma chu thì rít lên một tiếng tránh né thành công, bọn nó thân hình nhanh chóng ẩn vào trong hắc ám đối với Triệu Vô Cực tràn đầy căm phẫn, chuẩn bị phản sát đối phương.
Triệu Vô Cực nhíu mày, hắn lúc này không thể tiến vào trạng thái cảm nhận sinh mệnh chi hỏa, nếu không đối phương một khi đánh tới, hắn liền không thể kịp thời tránh né, vậy thì coi như chơi xong.
Đám này Âm ảnh ma chu có thể cắn nát luyện khí kì thất trọng linh lực hộ tráo.
Cho dù Triệu Vô Cực linh lực hộ tráo có mạnh hơn nữa cũng chỉ mới là luyện khí kì ngũ trọng mà thôi, muốn ngạnh kháng đối phương sắc bén răng nanh là không thể nào
Hắn tinh thần tập trung cao độ, tinh thần lực bắt đầu bốn phía đảo quanh, đề phòng bất kì cái gì gió thổi cỏ lay tình huống.
Hai đầu này Âm ảnh ma chu giống như cũng không vội vã công kích, chúng rất cẩn thận ở trong bóng tối quan sát Triệu Vô Cực, sau đó tiềm hành di chuyển muốn kéo gần khoảng cách đến tiến hành đánh giết.
Phốc~
Một đạo phá không âm thanh vang lên, Triệu Vô Cực thân hình trong nháy mắt liền động, hắn vội vã né sang một bên tránh thứ vừa bắn tới mình vị trí.
Ánh mắt nhìn lại, Triệu Vô Cực vị trí cũ đã bị một đoàn dịch nhờn màu trắng đầy dính tính bao phủ hiển nhiên là Âm ảnh ma chu đối với hắn bắn tơ, muốn đem hắn trói lại để đánh giết càng thêm dễ dàng.
Đáng tiếc Triệu Vô Cực tốc độ thân pháp cực nhanh, hắn cái này một né tránh cũng đồng thời phát hiện đối phương vừa tấn công mình là từ chỗ nào bắn tới.
Trên tay Triệu Vô Cực một hoa, một cái phi châm phá không hướng trong bóng tối bắn tới.
Rít~
Triệu Vô Cực tinh thần lực cực độ tập trung vào bên này, hắn cảm giác được một đầu tám chân to lớn nhện đang muốn từ bên trái xông ra, né tránh hắn cái này một đạo phi châm.
Phi châm còn chưa bắn tới nơi, Triệu Vô Cực tay lại lần nữa xuất ra, một đạo phi châm khác đã phóng tới, hoàn mĩ chặn ngang đường rút lui của đầu này Âm ảnh ma chu, “phốc” một tiếng đâm vào trong cơ thể nó, đưa nó từ trên trần nhà trực tiếp đánh xuống dưới đất.
Triệu Vô Cực cũng không hề dừng lại, một đạo phi châm tiếp tục nhắm thẳng nó đầu vị trí phóng ra, hoàn thành đánh giết đầu này Âm ảnh ma chu.
Nhưng lúc này ở trên đầu hắn hắc phong tập kích, Triệu Vô Cực vội vàng ngửa người ra phía sau né tránh.
Xẹt!
Một đá phá rách quần áo âm thanh vang lên, Triệu Vô Cực bên tay trái giống như là bị cái gì sắc bén đồ vật cứa qua, lập tức rách toe toét, trên tay hắn tuy không chảy máu nhưng cũng để lại một đạo bạch ngấn.
Một đầu Âm ảnh ma chu từ trên trần nhà rơi xuống tập kích Triệu Vô Cực, nó tốc độ rất nhanh nhưng đáng tiếc Triệu Vô Cực phản xạ tốc độ càng nhanh hơn, tuy tinh thần lực đã tập trung vào đầu thứ nhất Âm ảnh ma chu nhưng vẫn dựa vào bản năng có thể né tránh của nó tập kích.
Triệu Vô Cực trên người linh lực sôi trào, dĩ khí ngự vật thủ đoạn triển khai, hướng về Âm ảnh ma chu ép tới.
Hắn không phải là muốn khống chế đối phương mà chỉ là muốn đối phương bị quấy rối một chút, khiến cho tốc độ chậm lại mà thôi.
Quả nhiên Âm ảnh ma chu một kích không thành liền muốn hướng về bóng tối lẩn trốn, nhưng Triệu Vô Cực lúc này linh lực xông tới, đem nó một chân trói buộc lại.
Rít~
Âm ảnh ma chu nóng vội âm thanh rít lên, nó muốn bỏ trốn nhưng nhất thời không làm được.
Triệu Vô Cực không hề nương tay, liên tiếp ba đạo phi châm đồng xuất, cuối cùng đem đầu này Âm ảnh ma chu đánh giết.
Thở ra một hơi, vừa rồi tập trung chiến đấu cùng từ đầu đến bây giờ liên tục săn giết cũng khiến Triệu Vô Cực có chút mệt mỏi.
Hắn nhìn bên tay trái rách áo, cuối cùng quyết định thu tay.
Chỗ này hiển nhiên là một cái tốt săn bắn bãi, nhưng thực lực hắn chưa đủ, trước về tu luyện một đoạn thời gian lại nói.
Chờ đợi Tiểu Hoàng thu thập xong, Triệu Vô Cực gọi ra hệ thống.
Kí chủ: Triệu Vô Cực
Tuổi: 7
Cảnh giới: luyện khí kì ngũ trọng ( sơ kì)
Tinh:57
Khí : 57
Thần: 30
Điểm tích lũy: 421
Trạng thái: khỏe mạnh, sinh cơ bừng bừng.
Võ công: Tử Hà Bất Diệt thần công (thiên cấp hạ phẩm+), Long Phượng đồng vũ song tu công (phàm cấp cực phẩm+)
cơ sở trảo pháp,cơ sở cung tiễn thuật, Thiên Nhạc Kinh (vô cấp), luyện đan 12 cơ sở thủ ấn (vô cấp- 6 ấn/s)
Vô Cực bảo điển (phàm cấp cực phẩm), thủy phượng phiêu (phàm cấp thượng phẩm+), Ngũ Quỷ mật tịch (phàm cấp thượng phẩm), liễm tức thuật (hoàng cấp hạ phẩm), khống hỏa quyết( hoàng giai hạ phẩm)
Sủng vật: Tiểu Hoàng (luyện khí kì ngũ trọng+)
Danh vọng: Thanh Vân Tông bắt đầu có đồn đại về ngươi, rất nhiều người đối với ngươi hiếu kì, một số người yêu thích gọi ngươi là cao thủ diệt chuột.
Triệu Vô Cực nhìn qua hệ thống cảm giác một trận sảng khoái.
Điểm tích lũy của hắn từ 21 điểm nhảy lên 451, tăng cường 430 điểm, đây chính là hắn một đường thanh lí đánh giết công sức mà ra.
Hắn Đồ tể diệt chuột danh hiệu giết tổng cộng là 355 đầu, bình thường hắn đều ẩn dấu không xem nhưng lúc này có tân danh hiệu nên nó cũng đồng thời hiện lên.
Mà cái này Đồ tể diệt nhện danh hiệu cho Triệu Vô Cực 5% tăng phúc lực sát thương đối với nhện loại yêu thú, là một cái niềm vui ngoài ý muốn.
Hắn một chuyến này tổng cộng giết 281 đầu Âm ảnh ma chu, nhưng đa số bên trong đều là luyện khí kì nhất trọng ma chu, càng vào sâu bên trong mới có thể gặp càng mạnh mẽ Âm ảnh ma chu đáng tiếc số lượng bọn nó không nhiều nhưng lại vô cùng khó chơi.
Chỉ vừa gặp phải luyện khí kì ngũ trọng Âm ảnh ma chu liền khiến cho Triệu Vô Cực cảm giác không ổn lắm, không phải như trước đây dễ dàng săn giết như vậy, cuối cùng mới quyết định thu tay.
Hắn một chuyến này trở lại tu bổ của mình một chút yếu điểm, tăng cường lực của ngón tay khiến phát ra ám khí thủ đoạn càng thêm mạnh mẽ, trở lại đây cùng đám này Âm ảnh ma chu chơi sẽ càng thêm đơn giản hiệu quả.
Hơn nữa cảnh giới tăng lên, hắn sẽ thâm nhập được càng sâu, giết được càng nhiều.
Cũng cần cho đám này Âm ảnh ma chu một thời gian nghỉ ngơi lại sức, tái tạo một đợt mới tiểu ma chu đi ra, như vậy hắn giết mới càng cho lực a!
Triệu Vô Cực gật đầu hài lòng, 281 đầu Âm ảnh ma chu, đổi ra Linh thạch cũng phải tới hơn 300 Linh thạch a!
Luyện khí kì nhất trọng Âm ảnh ma chu răng nanh có thể đổi được 1 viên Linh thạch, nhưng luyện khí kì nhị trọng có thể đổi được 2, cứ thế tính lên.
Triệu Vô Cực giết cũng không phải chỉ có luyện khí kì nhất trọng ma chu bởi vậy hắn số lượng Linh thạch cũng không phải chỉ có 281 mà thôi.
Số Linh thạch này coi như là bù hắn một bút mua vào dạ minh châu, vừa đủ tiêu hao.
Nhưng dạ minh châu hắn vẫn còn có thể tiếp tục sử dụng, cũng không tính là hàng dùng một lần nên không quá lỗ
Cuối cùng vui sướng nhất vẫn là Tiểu Hoàng, nó một đường thu thập được 2248 cái Âm ảnh ma chu chân nhện, một đường răng rắc răng rắc gặm nhấm, sướng khoái vô cùng.
Tiểu Hoàng một mặt thử nhãn híp lại, thử sinh chỉ cần có ăn, chính là như vậy hạnh phúc!
Triệu Vô Cực vỗ vỗ lên đầu nó, khen ngợi một hồi, sau đó hướng thu lại tất cả hướng bên ngoài đi ra.
Tống Thư Sơn thấy Triệu Vô Cực đi ra liền vui vẻ nói:
“ sư huynh chúng ta thu thập đã đầy đủ.
Tổng cộng 248 cái bình ngọc, mỗi bình ngọc 100 tích linh nhũ, tương đương với 10 điểm cống hiến, 248 bình là 2480 điểm cống hiến.
Sư huynh, lần này chúng ta phát tài.
Triệu Tiếu Tiếu ở một bên cũng không nhịn được gương mặt ửng đỏ, đây là lần đầu tiên trong đời nàng đi làm nhiệm vụ mà có thể kiếm được nhiều điểm cống hiến như vậy.
Đương nhiên tất cả phải nhờ vào Triệu Vô Cực bọn hắn mới có thể kiếm được nhiều như vậy.
Triệu Vô Cực vuốt vuốt cằm suy nghĩ, hắn còn đang định nói gì Tống Thư Sơn đã lên tiếng:
“ sư huynh, nếu không có ngươi chúng ta cũng không thể thu thập được nhiều như vậy linh nhũ, chúng ta lần này có thể hay không mỗi người cầm một thành?”
Tống Thư Sơn nói xong khuôn mặt cũng hơi ửng đỏ, có vẻ là vì mình yêu cầu mà cảm thấy ngại ngần.
Triệu Vô Cực trong lòng ngạc nhiên, hắn còn định cho đối phương nhiều một chút đây, không ngờ hắn chỉ muốn một thành, là 10% a!
Triệu Vô Cực nhìn sang Triệu Tiếu Tiếu hỏi:
“ ngươi cũng nghĩ vậy sao?”
Triệu Tiếu Tiếu thân hình chợt run lên lắc tay nói:
“ ta là thị nữ của công tử, sao có thể muốn đồ vật của công tử!”
Triệu Vô Cực cười nói:
“ không muốn đồ vật, vậy ngươi đến đây làm nhiệm vụ làm gì? Mọi người đều vất vả cũng không thể tay không mà về a!
Triệu Tiếu Tiếu ngươi được một thành, Tống Thư Sơn ngươi cầm thêm nửa thành đi, xem như là tiền thuốc men!”
Tống Thư Sơn vội vàng nói:
“ sư huynh cái này không được đâu! Ta vết thương cũng không phải ngươi đánh, sao có thể để ngươi ra tiền thuốc.
Cái này một thành thực sự đã rất nhiều, ta chưa bao giờ làm nhiệm vụ sư môn được nhiều như vậy, yêu cầu này của ta vốn đã rất quá đáng, sư huynh đồng ý đã rất xem trọng ta rồi sao ta có thể muốn nhiều hơn.
Triệu Vô Cực không cùng hắn giằng co, linh lực cuốn lên thu lại bảy thành rưỡi số bình ngọc, bước chân nhẹ nhàng hướng bên ngoài đi tới.
Triệu Tiếu Tiếu cùng Tống Thư Sơn một mặt nhìn nhau, hai người trong ánh mắt đều nhìn ra được đối phương ngạc nhiên, kinh hỉ cùng cảm giác may mắn.
Có thể có dạng này sư huynh, công tử che chở, bọn hắn cảm giác Thanh Vân Tông cuộc sống tiếp theo cũng không còn khó khăn như vậy!